Hứa Nặc cười phúc hậu vô hại: “Không biết nữa.”Đương nhiên là có thịt, hôm qua Đường Tuyết trở về ngoài một con gà thì còn mang về một ký thịt, một ít trứng gà nữa, có điều vì cớ gì cô phải nói ra ngoài chứ, nói ra thì nhà mình cũng đâu có thêm miếng thịt nào đâu, nói không chừng còn mang về phiền toái cho nhà nữa. Nhưng cô biết bác gái bên ngôi nhà cũ kia sắp sinh rồi.Có điều cô cũng đã nghe bà, cha và mẹ cô nói, lúc cô út sinh con mà nhà cũ bên kia không tỏ vẻ gì, vậy đến lúc đó nhà cũ kia sinh con thì bên cô út cũng không cần phải tỏ ý gì cả, đến nỗi nhà bọn họ chỉ biếu mấy quả trứng gà thôi.
Sở dĩ biếu trứng vì sợ đội viên và trưởng lão trong tộc sẽ nói miệng phá hủy hình tưởng tốt mà nhà bọn họ lâu nay đã xây dựng, nếu không thì nhà họ cũng sẽ không muốn gửi hai quả trứng.Ầy, mặc dù biết bà nội gả cho ông nội là vì muốn người có thế của nhà họ Hứa cứu sống bác cả hiện đang ở trong quân đội, nhưng Hứa Nặc thực sự cảm thấy ông nội không xứng với bà nội.
Nhìn những việc tồi tệ mà ông nội đã làm, cô thật sự chướng tai gai mắt.Hoa tươi cắm bãi cứt trâu.Cũng may trong lòng của bà cô thấu hết, người cũng khôn khéo nên đã sớm ra ở riêng với bên kia, tuy quan hệ không thể nói là hoàn toàn tách rời, nhưng tình hình hiện tại sẽ không khiến gia đình cô rơi vào thế bị động.
Cô tin trong tương lai nếu có chuyện gì xảy ra ở bên nhà cũ họ Hứa kia, bà của cô nhất định sẽ để cho cha cô chấm dứt quan hệ với bên đó.Còn về phần nhà cũ của nhà họ Hứa bên kia có làm những việc quá đáng không? Còn cần phải nói sao? Những việc đã làm trước đây có cái nào là không quá đáng đâu.
Dù cho đến bây giờ trăm sự đều đặt chữ hiếu lên đầu, nhưng những việc nhà cũ đó làm hết sức quá đáng, nếu mấy chuyện này mà chồng lên thì cũng đủ để các cụ trong tộc và đội viên, còn có cán bộ xã trong đội ủng hộ nhà cô thoát khỏi quan hệ với bên đó rồi.Nhìn cảnh ngày Tết rộn ràng đó, Hứa Nặc cảm thấy ngày này chắc chắn sẽ không còn quá xa.***Mắt thấy những đội viên bận rộn này còn có ý định tiếp tục nói chuyện cùng bọn họ, Hứa Nặc vội vàng kéo anh trai và Hàn Ngang chạy đi.Bây giờ trong thành phố không có hoạt động giải trí chứ nói gì ở nông thôn, vì vậy vào ban ngày mọi người thích trò chuyện về những tin đồn của mọi nhà, buổi tối thì hoặc là đi ngủ sớm hoặc là chuyện sinh con đẻ cái.
Điều này cũng dẫn đến người trong đội kỳ thật không có nhiều bí mật, chủ nhà hôm nay ăn miếng thịt, chưa đầy nửa giờ nhà phía tây đã có thể biết. Hứa Nặc không muốn chuyện nhà mình trở thành chuyện bàn bạc sau bữa cơm của các thành viên trong đội, đặc biệt là chuyện gì đó trong nhà ăn.Bây giờ bầu không khí ở xã hội rất tốt, nhưng một vài năm nữa sẽ mở ra một thập niên mới, tóm lại là phải luôn cẩn thận không mắc phải sai lầm lớn.
Cho dù nắm giữ ký ức của hai kiếp trước, Hứa Nặc cũng không có nhiều dã tâm.
Mình và anh trai bình an, vui vẻ lớn lên, sức khỏe người nhà tốt, không lo ăn mặc, chờ mình lớn lên tốt nhất là đi làm người cho thuê, cả đời cứ bình thản trôi qua như vậy là được.
Nhưng cũng không có ai xuyên qua nhân vật nam nữ chính lại muốn làm bá chủ một phương, vậy thì mệt mỏi biết bao, cô không muốn chịu tội này.
Nếu cô muốn làm bá chủ một phương thì kiếp trước sẽ không nghĩ đến việc đóng góp nhiều hơn cho nền tảng an toàn, bảo tồn những đồ cổ cho đất nước và đi quyên góp sau tận thế.Cô đã làm như vậy là vì cái gì?Còn không phải vì cô cố gắng như vậy, cha quốc gia có thể làm cho cô sống thuận lợi vô lo sao!Than ôi, tại sao lại chết sớm như vậy.Hứa Nặc vừa thở dài vừa đi theo anh trai và Hàn Ngang rời khỏi đoàn đội đang đi xuống chân núi kia, những người thường xuyên đào rau dại của hai nhà đồng ý cho tụi cô đến, nhưng trên núi thì không được.
Chẳng qua là do gia đình suy nghĩ quá nhiều, bây giờ những người chân ngắn như bọn họ cũng không thể lên núi.Có điều vẫn có thể chờ đợi thêm một chút, con sóc nhỏ của cô vẫn chưa có đất dụng võ."Có rau dại." Hàn Ngang tinh mắt nhìn thấy rau dại bên trong, một lôi hai kéo Hứa Nặc và Hứa Thừa chạy về phía trước.
Chẳng bao lâu cô đã trở thành hai kéo một, Hứa Nặc bị cậu và anh trai của mình kéo chạy.Hứa Nặc: "...!"Chỉ cần có rau dại, bây giờ dị năng hệ mộc của cô cũng có thể đề cao.Cô nhìn vào một cây rau dại nhỏ ở phía trước mình, có một chút rục rịch.Hàn Ngang và Hứa Thừa chạy đến bên cạnh rau dại là buông lỏng Hứa Nặc, hai người lấy công cụ đào rau dại từ trong sọt nhỏ ra.
Nói là công cụ, nhưng thật ra cũng chính là dùng xẻng gỗ gọt, đầu trước gọt nhọn có hơi cong tròn trịa, sẽ không dễ đụng vào người đào rau dại mà còn đào một cái thật chuẩn..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...