Thập Niên 60 Cô Dâu Nhỏ Trong Đại Tạp Viện


Editor: Dao Dao______________Bà mối Vương dẫn hai chị em đến đông phòng, ở căn nhà đầu tiên, lúc này cửa mở ra, bên trong nghe được động tĩnh vội vàng ra nghênh đón bọn họ đi vào.

"Ai nha tới rồi, hôm nay trời nóng quá mau vào phòng nghỉ ngơi chút đi.

" Nói chuyện là một người phụ nữ chạc 50 tuổi, vóc dáng rất cao, cao khoảng 1m7 đón bọn họ vào nhà, còn cẩn thận quan sát Lâm Hiểu Tuệ: "Đại Tráng, Đại Tráng thím Vương đến rồi, còn không đi ra ngoài.

"Ấn tượng đầu tiên của Lâm Hiểu Tuệ khi bước vào căn phòng này chính là chật, quá chật, bên trái là bếp than để nấu cơm, bên cạnh có một ít than vụn, bên phải là một cái bàn ăn cùng mấy cái ghế dựa, dựa gần một cái giường tầng, còn lại bên trong đóng cửa, không nhìn thấy được.

Lâm Hiểu Tuệ nhìn sơ qua liền thu hồi ánh mắt, rồi nhân tiện nhìn mẹ của nhà trai, nói thế nào nhỉ? Nhìn là người rất lợi hại, chủ thể phải nói chuyện rồi mới biết được.

“Dì Vương đến rồi, ngồi đi, ngồi đi.

” Lý Đại Tráng nghe mẹ gọi thì chạy từ trong buồng ra ngoài, nhìn thấy Lâm Hiểu Tuệ sau lưng bà mối Vương hai mắt phải phát sáng: "Kia ! kia cái gì, xin chào.


""Ai cái đứa nhỏ này, mau mời cô gái người ta ngồi.

" Mẹ Lý trừng mắt nhìn Lý Đại Tráng, sau đó quay sang Lâm Hiểu Tuệ nhiệt tình nói: “Ngồi đi, nghe dì Vương nói, con ở xa, đi đường chắc mệt muốn chết rồi đúng không? Đại Tráng đứa nhỏ này đứng đây làm cái gì, nhanh đem dưa hấu lại đây.

"Sau đó quay sang nói với Lâm Hiểu Tuệ: "Biết mọi người hôm nay đến cho nên đã mua dưa hấu, để ở giếng một ngày, hiện tại ăn là vừa lúc.

"“Vâng.

” Lý Đại Tráng ngoan ngoãn đi lấy dưa hấu, lúc rời đi cũng không quên liếc nhìn Lâm Hiểu Tuệ, trong mắt hiện lên vẻ kinh ngạc, tối hôm qua bà mối Vương đến nhà hắn nói là ở nông thôn nhìn thấy một cô gái thật xinh đẹp hỏi hắn có muốn gặp mặt một cái không, hắn liền đồng ý, không nghĩ đến xinh đẹp như vậy, còn đẹp hơn hoa khôi xưởng hắn.

“Hiểu Tuệ, Đại Tráng là đối tượng thím giới thiệu cho cháu.

Đừng nhìn bề ngoài hơi hung thật ra là người thành thật, đúng không mẹ Đại Tráng.

" Bà mối Vương cấp cho mẹ Lý ánh mắt ra hiệu, ý bảo nói chuyện đi.

"Đúng, đúng, Đại Tráng nhà thím là người thành thật nhất, chính là quá thành thật nhìn thấy con gái là mặt đỏ, bằng không con cái đã chạy lung tung rồi.

"Cánh tay của mẹ Lý bị bà mối Vương chọc chọc, vội nói sang chuyện khác: "Đại Tráng hiện tại ở xưởng máy móc làm công việc thợ nguội, làm việc nặng nhọc, tiền lương mỗi tháng 32 khối, đồ ăn 42 cân, nuôi sống vợ con không chút vấn đề.

"Lý Đại Tráng ôm quả dưa hấu tiến vào: “Mẹ, con mang dưa hấu tới, phải cắt như thế nào.


""Con cắt ngang ra, đúng rồi, sau đó cắt thành nhiều miếng nhỏ, như vậy mới dễ ăn.

"Mẹ Lý chỉ đạo con trai xong quay sang cười cười với Lâm Hiểu Tuệ cười cười: "Nó ở nhà không làm việc nhà, bởi vì công tác tốn nhiều sức lực, có thể để nó nghỉ ngơi nhiều nhất có thể.

"Lâm Hiểu Tuệ gật đầu rõ ràng, đây là để cảnh cáo cô sau này không được để Lý Đại Tráng làm việc nhà.

Không phải chứ? Bà sao xác định tôi sẽ gả cho con trai bà? Cao chưa đến 1m7, đen như than, còn gương mặt hung ác, cộng thêm một bà mẹ quá lợi hại, trong lòng Lâm Hiểu Tuệ muốn giương cờ trắng đầu hàng đặng rút lui rồi.

Dưa hấu được cắt ra, mẹ Lý một cái mời bà mối Vương, còn có hai chị em Lâm Hiểu Tuệ ăn, sau đó nói dưa hấu hiện tại đắt và khó mua thế nào, nói đến nỗi bà mối Vương chẳng dám ăn miếng thứ hai chứ đừng nói Lâm Hiểu Tuệ cùng Lâm Chí Dũng.

"Đồng chí Lâm Hiểu Tuệ, sao em không ăn? Còn phần thịt dưa hấu còn chưa có ăn sạch sẽ đâu? Mẹ anh nói chỗ trắng của dưa hấu này đối với thân thể tốt.

" Vừa nói vừa gặm miếng dưa hấu thành một lớp mỏng, thật sự chỉ chừa lớp vỏ xanh.

Lâm Hiểu Tuệ liếc nhìn miếng dưa hấu trong tay, suy xét đến niên đại này dưa hấu tương đối xa xỉ, cô không nghĩ đến mức người khác ăn phần thịt đỏ dưa hấu hiện tại còn bắt cô gặm cả vỏ?“Cái đứa nhỏ này, mẹ nói như vậy bao giờ, dưa ăn hết rồi, lại cắt một dĩa đi.

" Mẹ Lý vội vàng tống cổ Lý Đại Tráng, sau đó cùng Lâm Hiểu Tuệ giải thích: "Phần trắng dưa hấu đúng là có thể hạ hỏa, lần đó nó bị nóng trong người, thím bắt nó ăn, đứa nhỏ này thật là, sao mà cứ nhớ kỹ trong lòng.


"“Thuyết minh anh ấy đem lời ngài nói để trong lòng.

" Lâm Hiểu Tuệ chỉ cười cười, không hề tỏ ra không cao hứng, còn giúp Lý Đại Tráng nói chuyện, cái này không thể nghi ngờ làm mẹ Lý thực vừa lòng.

“Hiểu Tuệ, thím thấy nắng bên ngoài tắt dần rồi, không bằng hai đứa ra ngoài đi dạo một chút.

" Bà mối Vương cảm thấy mẹ Lý này chẳng những không giúp được gì còn kéo chân sau, dứt khoát tạo cơ hội để hai người trẻ tuổi đơn độc nói chuyện với nhau.

Đương nhiên Lý Đại Tráng vui vẻ rồi, còn Lâm Hiểu Tuệ không quá nguyện ý, đang suy nghĩ làm sao từ chối liền nghe thấy một giọng nói lanh lảnh vang lên từ ngoài cửa.

"Ây yo yo, ăn dưa hấu nha, trong nhà đến khách quý?".


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận