Editor: Dao Dao______________Bên này, Lâm Hiểu Tuệ đánh cỏ heo xong trở về, toàn thân phát ngứa ngáy, đang đánh nước lau mình chuẩn bị đi bờ sông giặt quần áo, thấy Lâm Chí Dũng thở hổn hển chạy tới.
“Mau, thím Vương nhờ người gửi tin đến, bảo chị buổi chiều đi Bắc Thành.
"Nhanh như vậy a, Lâm Hiểu Tuệ không có thời gian do dự, nhờ Lâm Chí Dũng đi tìm ba mẹ trở về, cô tự mình sang chỗ chị họ mượn quần áo.
Cô đang mặc quần áo do Lâm Đại Tuệ để lại, cũ quá cũ rồi, ít nhất mười mấy mụn vá, giặt cũng không dám dùng sức nữa, sợ sơ ý làm rách.
“Tại sao lại muốn mượn quần áo?” Giọng điệu không tốt lắm, nhưng Lâm Chí Hồng vẫn lấy quần áo ra: “Cẩn thận, đừng làm bẩn.
”“Ai, chị yên tâm em nhất định sẽ nâng niu.
” Lâm Hiểu Tuệ không muốn mượn quần áo, cơ mà quần áo rách quá biết làm sao bây giờ?Cẩn thận ôm quần áo vào trong mình, trong lòng ghi nhớ nhân tình Lâm Chí Hồng, về sau có cơ hội sẽ hồi đáp.
Về đến nhà, Lâm Tân Sinh và Lý Xuân Lan đã trở về, hai người họ đều trầm mặt, không vui vẻ gì cho lắm nhìn hai chị em bọn họ.
Sắc mặt Lâm Tân Sinh khó coi: "Nghĩ một chút là khấu trừ công điểm, các người nói chuyện linh tinh thì coi chừng, Xuân Lan đem roi trúc lấy ra đây cho tôi.
"Lâm Hiểu Tuệ nắm lấy Lâm Chí Dũng, ý bảo chính cô tới nói: "Ba, mẹ cảm thấy Lâm Tú Chi gả vào thành tốt không?"Lý Xuân Lan nhìn Lâm Hiểu Tuệ từ trên xuống dưới: "Làm sao vậy, con cũng muốn gả vào trong thành à? Đừng có nằm mộng nữa, người thành phố chướng mắt người nhà quê, Lâm Tú Chi chính là đâm vào cái đại vận, chủ yếu là con bé đó lớn lên xinh đẹp.
"“Nếu có cơ hội thì sao?” Lâm Hiểu Tuệ thẳng người: "Con là do gầy hơn Lâm Tú Chi, bộ dạng vóc dáng chỗ nào kém?"Lâm Tân Sinh nhìn thấy Lâm Hiểu Tuệ ôm bộ quần áo vào mình, trực tiếp hỏi: “Được rồi, đang muốn nói cái gì nói thẳng đi?”Lâm Hiểu Tuệ vốn dĩ để thân cận thành công rồi nói với người nhà, cơ mà ngày hôm qua chuyện kia dọa đến cô rồi, vạn nhất trong nhà bắt cô đi đính hôn, bà mối Vương bên kia chắc chắn không giúp cô giới thiệu nữa, cho nên bà mối Vương kêu cô, cô quyết định nói thẳng thắn với Lâm Tân Sinh.
""Lý Hướng Đông, chính là đối tượng của Lâm Tú Chi.
Hôm qua, mang bà mối đến nhà đưa sính lễ cầu hôn.
"Lâm Hiểu Tuệ không hề quanh co, đem sự việc mình chặn bà mối, cầu bà mối giới thiệu đối tượng, thấy Lâm Tân Sinh thay đổi sắc mặt vội vàng đi vào chủ đề: "Con cố ý chọn đường nhỏ ra khỏi thôn, cho dù có thấy được cũng không biết con nói cái gì, trọng điểm là, thím Vương cho người chuyển lời, bảo con buổi chiều đến Bắc thành trước thấy mặt nhà trai, thích hợp liền đính hôn.
"Lý Xuân Lan nhìn Lâm Hiểu Tuệ không thể tin tưởng nổi, ngày hôm qua cảm thấy đứa con gái thứ hai cơ linh lên, mà này là quá cơ linh rồi, như là thay đổi thành người khác.
"Con ! " Lý Xuân Lan đột nhiên nghĩ: "Người thành phố sẽ không cấp lễ hỏi chứ?"“Ánh mắt thiển cận.
” Lâm Tân Sinh rất thích xem kịch, cho nên biết một ít thành ngữ, hắn trên dưới đánh giá Lâm Hiểu Tuệ, đúng là con gái nói đúng, trừ bỏ gầy chút chứ lớn lên không hề kém hơn con gái Lâm Hải, Lâm Tú Chi có thể gả vào trong thành, con gái hắn vì sao không được?Nếu con gái hai có thể gả vào trong thành, trong thành có chỗ tuyển công, lâm thời công cũng được, không chừng có thể cấp người trong nhà.
Nhà anh cả hắn không phải dựa vào thông gia mới xây được nhà mới sao, nếu là có nhà mới, hai đứa con trai còn sầu không cưới được vợ.
Càng nghĩ lòng càng như lửa đốt, phất tay đuổi Lý Xuân Lan sang một bên: "Cái bà mối kia thật sự giới thiệu cho con? Tình huống trong nhà của đối phương như thế nào? Có nói không? Vì sao muốn cưới cô gái nông thôn.
""Ngày hôm qua thím ấy có đánh tiếng trước, nói không kỹ càng tỉ mỉ, chỉ nói đối phương trong nhà là lão đại, thân thể khỏe mạnh, có công tác chính thức, chỉ là tuổi lớn chút, năm nay 32 tuổi, so với con lớn hơn 13 tuổi, mà con cảm thấy tuổi lớn chút không có vấn đề gì.
"Lâm Tân Sinh hút hai ngụm thuốc lá sợi, gật gật đầu: "Tốt, nam nhân tuổi lớn chút mới có thể thương vợ, đánh giá là vì chiếu cố em út trong nhà mới khiến bản thân bị trì hoãn, cái này thuyết minh hắn có trách nhiệm, là nam nhân tốt, bà mối bảo con buổi chiều đi.
"Lâm Tân Sinh nhìn sắc trời bên ngoài: "Nhanh đi đi, nhanh vào sửa soạn một chút.
Xuân Lan bà đi nấu cơm, để bọn nhỏ ăn chút gì đó rồi đi Bắc Thành, không thể làm người ta chờ, tôi đi tìm bí thư chi bộ xin giấy giới thiệu.
"Đi ra ngoài một lúc, Lâm Tân Sinh quay ngược trở lại: "Không được nói ra bên ngoài là đi Bắc thành, nói là đi nhà bà ngoại biết không? Đặc biệt là bà Xuân Lan, việc này trước khi thành không thể nói với bất kỳ kẻ nào, đặc biệt là nhà anh cả cùng nhà mẹ đẻ của bà, bọn họ cũng có con gái sắp sửa gả đi.
"“Tôi biết rồi, ông yên tâm đi, tôi không nói với bất cứ ai.
" Lý Xuân Lan thấy chồng quá trịnh trọng, nhanh chóng gật đầu.
Thật đúng là suy bụng ta ra bụng người, bất quá Lâm Hiểu Tuệ không muốn làm ầm ĩ huyên náo.
Trước tiên cô đi gội đầu, rồi về phòng lau mình rồi mới thay bộ quần áo đã mượn từ trước, chờ tóc tai khô rồi, Lâm Hiểu Tuệ rẽ ngôi giữa, tết hai bím tóc, rồi từ hai bên lấy ra chút tóc mai, soi gương, có cái nhan sắc giá trị như này, ở thế giới kia cô đã có thể làm minh tinh.
“Hiểu Tuệ, con chuẩn bị xong chưa, có cần mẹ giúp con sửa soạn hay không.
" Lý Xuân Lan đã nghĩ kỹ rồi, nếu con gái mình có thể gả vào trong thành thì Chí Quốc, Chí Dũng có cơ hội kiếm được một cái lâm thời công, một năm chỉ làm một hai tháng, làm mấy năm là đã có thể xây được nhà mới, đến lúc đó dùng bó hoa cưới vợ cũng được nữa là.
Con gái sinh nở bà con có thể vào thành ở mấy ngày, làm người thành phố, càng nghĩ càng cao hứng, thái độ với Lâm Hiểu Tuệ tốt hơn rất nhiều.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...