Thập Niên 50 Quân Tẩu Pháo Hôi Làm Mẹ Kế Nuôi Dưỡng Ba Nhãi Con


Đi trên con đường nhỏ đầy đá, bên tai lại nghe thấy đủ thứ tiếng động lạ xung quanh, cô gái mở to mắt, trong đó toàn là sợ hãi nhưng nỗi sợ hãi về hôn nhân vẫn khiến cô cổ khởi can đảm bám sát vách núi chậm rãi di chuyển từng bước, mỗi bước đi đều cần đến sự can đảm.

Nhìn bóng lưng cô gái, Tô Mạn Thanh không đành lòng nhắm mắt lại.

"Á.

"

Tiếng hét thất thanh vang lên, cô gái đột nhiên trượt chân lao thẳng về phía vách núi, gần như ngay lập tức, tầm mắt của Tô Mạn Thanh đã chuyển hướng, nhìn dòng nước cuồn cuộn dưới chân, cô vô thức đưa tay nắm lấy một cành cây chìa ra xiên xiên bên vách núi, rồi cô cứ thế treo lơ lửng giữa không trung.

Chỉ ngẩn ra vài giây, sắc mặt cô đã vô cùng khó coi.

Điềm báo của cô đã thành sự thật, cô xuyên sách rồi, xuyên thành cô gái mà cô vừa thương xót, nếu không phải nhanh tay nắm được cành cây thì cô chắc chắn sẽ chết thêm một lần nữa nhưng bây giờ cũng chẳng khác gì chết.

Vị trí này không lên không xuống, dựa vào thân thể vừa tiếp nhận này thì căn bản không thể tự cứu.


Quan trọng hơn một chút, Ngưu Đầu Nhai ngay cả ban ngày cũng rất ít người qua lại, huống chi là vào ban đêm, tiếng quạ kêu rợn người vang lên trong rừng cây xa xa, Tô Mạn Thanh không nhịn được rùng mình.

Cảm nhận cánh tay ngày càng mất sức, trong lòng Tô Mạn Thanh bình tĩnh, nói thật thì, cô không muốn sống thêm kiếp này nữa, với thủ đoạn và trí thông minh của cô, những người họ hàng phiền phức của nguyên chủ vốn dĩ không thuận mắt, Tô Mạn Thanh để ý đến bối cảnh thời đại.

Vào thập niên năm mươi, nếu không phải là những thành phố như Bắc Kinh, Thượng Hải, Trùng Khánh, thì thật sự chẳng còn nơi nào có điện, không có điện thì sống ở đây có ý nghĩa gì chứ?
Không thể xem truyền hình, không thể xem hoạt hình, cũng không thể chơi game, đêm dài đằng đẵng biết phải làm sao!
Kiếp trước Tô Mạn Thanh hai mươi tám tuổi là một con cú đêm chính hiệu, sống hơn hai mươi năm, cô chưa từng đi ngủ trước hai giờ sáng, chỉ cần nghĩ tới thế giới này không có điện, cũng không có sản phẩm điện tử để cô thức đêm, là cô đã chẳng thèm trân trọng mạng sống mà mình có được nữa rồi.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận