Nghe được lời này của Khương Nhiễm hai mắt của bí thư Chung loé lên, sau đó ngẩng đầu hướng về phía bên ngoài kêu lên:” Tiểu Ngô, lại đây”Không lâu sau đó có một người đàn ổng khoảng hơn hai mươi tuổi đi vào: “ Bí thư, ngài tìm tôi có việc g씓 Đây là Xảo Liên con dâu nhà học Khúc ở làng Khuông Tử, bây giờ cậu đi đến đó điều tra một chút những tin đồn không có thật vu khống nữ đồng chí này là do ai truyền ra, điều tra xong thì báo việc này cho bí thư Khương biết, để cậu ta tự xử lýCậu là trợ lý dân sự, chuyện này cậu đi làm là hợp lý nhất”Bí thư Chung là người thật sự không tệ, không nói chuyện với Xảo Liên bằng giọng nói phách lối kiêu ngạo của người ở trên, cũng không chỉ đáp ứng bên miệng cho thôi mà thật sự nhờ người khác giúp cô đi điều traNgược lại vị trợ lý công vụ họ Ngô này vừa nghe đi điều tra chuyện ngồi lê đôi mách chuyên đi tung những tin đồn thất thiệt của mấy người phụ nữ thì mày nheo lại“ Bí thư, ngài cũng biết phụ nữ lúc nào chả lắm miệng, nhàn rỗi không có việc gì làm không phải liền bàn tán nhà đông nhà tây hay saoĐây cũng không phải vấn đề lớn gì cả cần gì phải khua chiêng đánh trống đi kiểm tra chứTrong thôn đang còn rất nhiều việc phải làm, trong tay tôi còn rất nhiều việc chưa giải quyết xong.
Bí thư chuyện này tạm gác qua một bên trước hoặc là để nữ đồng chí này đi gặp bí thư thôn của cô ấy để giải quyết đi”Xảo Liên nghe thấy lời này liền thấy có chút không vui, nhưng cô cũng không muốn mở miệng phản bátHôm nay tới đây chủ yếu là để thử vận may thôi, cô cũng không nghĩ tới việc bí thư có thể quản chuyện này, bất quá cô chỉ muốn làm lớn chuyện này lên thôiĐể cho việc này truyền đến trong thôn tạo cho Khương gia một chút áp lực, cũng để cho mọi người trong làng hiểu rõ Xảo Liên cô không phải là người dễ chọc vàoNhưng cô không ngờ bí thư Chung lại thật sự quan tâm đến việc này còn muốn kêu người đi nghe ngóng điều này khiến Xảo Liên cảm thấy có chút cảm độngLúc này Xảo Liên cũng muốn biết thư ký Chung sau khi nghe trợ lý dân sự nói ra những điều này thì ông sẽ có phản ứng như thế nào, cho nên cô mới không mở miệng nói gì mà chỉ đứng một bên“ Việc của dân thường thì không có chuyện nào là không quan trọng, lời nói này của cậu sai rồiTừ xưa đến nay lời đồn thổi luôn làm tổn hại đến người khác, có biết bao nhiêu người đã phải chết oan trước những lời tựa như gió thổi mây bay kiaĐừng coi thường những gì mà mấy người phụ nữ nông thôn đó nói ra, họ không cần kiếm hay súng, nhưng chỉ cần một cái miệng đã có thể đã thương được người khácBây giờ nữ đồng chí này đã đến đây báo cáo tình hình, chúng ta phải điều tra trả lại sự trong sạch cho cô ấy”“ Nếu thật sự nói như cậu, cứ để chuyện này ở đây không quan tâm mặc kệ nó, vậy lỡ như vị nữ đồng chí này không thể chịu nỗi những tin đồn kia cứ quấy rồi, nghĩ không thông mà đi tự sát tìm đến cái chết, vậy cậu nói xem trách nhiệm này thuộc về ai đây?Không thể cứ để mâu thuẫn này trở nên gay gắt và tệ hơn nữa, nhất là trong thời điểm hiện tại, ổn định và phát triển mới là quan trọng nhất, nhất định không được xảy ra rắc rồi”“ Lại nói bầu không khí của hiện tại thật sự rất tệBây giờ không phải thời đại cũ, chúng ta đã bước qua một thời đại mới thì cần phải có một làn gió mới và một diện mạo mới, phải phá bỏ những thói hư tật xấu của xã hội cũTự do ngôn luận phải dựa trên việc điều đó không ảnh hưởng tổn thương đến người khácKhông thể lấy việc tự do ngôn luận làm bình phong cho việc nói xấu bôi nhọ người khác, điều này tuyệt đối không được cho phép”Thái độ của thư ký Chung rất kiên quyết yêu cầu trợ lý Ngô phải điều tra.
Mặc dù trợ lý Ngô đối với những gì bí thư Chung nói rất không tán đồng nhưng trong lòng cậu ta thấy có chút sợ hãi“ Bí thư, chuyện này đâu phải dễ dàng là có thể tra ra được, mà nếu như có tra ra rồi thì có thể làm gì được?Lúc này đang là lúc nhàn rỗi của người làm nông, những người phụ nữ kia không có chuyện gì làm, cả ngày tụ tập với nhau, không phải chỉ để nói chuyện nhà này nhà kia hay sao nói mãi thì những chuyện này liền trở thành những tin đồn thất thiệt”Trợ lý Ngô cười khổ, đối phó với những người phụ nữ nông thôn đó thật sự rất đau đầu“ Nếu bọn họ nhàn rỗi quá thì hãy kiếm công việc cho bọn họ làm đi, mở một lớp xoá nạn mù chữ để bọn họ đi học viết và đọcĐã biết chữ thì đọc được báo, tới lúc đó liền bớt rảnh rỗi không có việc gì làm mà bàn tán chuyện của người khác”Ở bên kia Xảo Liên thấp giọng lầm bầm hai câu.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...