Thập Niên 50 Cuộc Sống Mới Của Nữ Phụ Phản Diện
Lấy trong không gian ra mấy cái bánh mì mềm ra chia cho mỗi đứa một cái cô nói .- Mấy đứa ăn đi , chị mới tiết kiệm được ít tiền !! Tuy không mua được nhà nhưng vẫn có thể xin trọ tá túc .Liêm Thành và Nghệ Hàng nghe xong thì như nhớ ra gì đó , cả hai leo lên chiếc xe đẩy lấy trong bọc ra một hộp gỗ nhỏ đưa cô .- Chị đây là tiền bọn em tiết kiệm được khi làm thêm ở ngoài , đưa chị cả này .Lam Di nhíu mày mắng .- Mấy đứa làm cái gì ở đâu mà không nói cho chị hả !? Chẳng may bị làm sao thì chị biết sống sao !?Liêm Thành và Nghệ Hàng lắc đầu ngầy ngậy xua tay nói- Nhưng mấy nay bọn em không làm nữa rồi .Vừa nói vừa ăn sạch sẽ chiếc bánh mà cô đưa , nó có chút ngạc nhiên vì bánh chị nó đưa vô cùng ngon , vừa ngon vừa mềm .Thấy cả hai đều đã hết bánh cô liền lấy trong không gian ra mấy cái nữa cho bọn nhỏ ăn lo thì mới bắt đầu đi tiếp .Đi được nửa đường thì bỗng một người từ xa chạy đến gọi to- Lam Di , Liêm Thành , Nghệ Hàng mau đứng lại !! Chờ đã .Nghe thấy tiếng có người gọi thì liền dừng lại , Nguyễn Trung Trực thấy người dừng lại thì mới đi chậm đến , thấy thế Nghệ Hàng liền hỏi- Ủa , anh Trực sao anh lại ở đây !?_ Nguyễn Trung Trực là con của trưởng làng nên ai cũng biết _Trung Trực thở hồng hộc đến bên chỉ về phía đường nhà mình nói- Cha anh bảo anh gọi mất đứa vào nhà có chuyện muốn nói!!Cô liền gật đầu , thấy thế anh liền dẫn cả ba đên nhà mình.
Cánh cổng sắt được mở ra , nhà trưởng làng tuy không lớn nhưng khá rộng rãi , có thể nói đây là một trong những ngôi nhà khá giả trong thôn làng này rồi .Lam Di cùng hai đứa em bước vào trong nhà của trưởng thôn thấy ông đã ở đó đợi sẵn , Lam Di cúi đầu chào ông xong thì mới hỏi .- Bác trưởng thôn bác gọi chúng cháu có chuyện gì sao !?- Mấy đữa đã có nơi ở chưa !?Lam Di cúi đầu rồi lắc lắc- Bọn cháu chưa có , mà có chuyện gì sao ạ !?- Ở gần cuối thôn có một nhội nhà bị bỏ hoang không ai ở lên ta định cho mấy đứa ở đó .- Thật sao ạ !?Lam Di giật mình ngẩng đầu , đôi mắt trong veo như phát sáng nhưng tâm trạng lại trở lên chùn xuống nói- Nhưng bọn cháu không có đủ tiền để mua lại nó đâu , bọn cháu chỉ có vài hào lẻ may ra sống được qua mấy bữa .- Không , ý bác không phải vậy !! Ý ta là mọi người đều đồng ý cho mấy đứa ở luôn trong đó mà không lấy tiền .- Nhưng mà...- Không sao , mọi người cũng đã quyết định rồi.
Căn nhà đó tuy bỏ hoang nhưng phía trước và phía sau đều có sân cỏ cả , bọn cháu yên tâm mà ở đó .- Thật chứ ạ !?Trưởng làng gật đầu , Lam Di mặt vô cùng kích động như sắp khóc .- Cháu cảm ơn bác , cảm ơn mọi người !! Hai đứa mau cảm ơn bác trưởng làng đi .Thấy chị hai nó vậy tụi nhỏ đều đồng loạt cảm ơn , chúng nó nghe cái hiểu cái không nhưng chắc chắn chúng có nhà để đi đi về về rồi .Lam Di trong lòng tràn đầy sự cảm kích , may quá rồi vậy thì có dịp cô nhất định sẽ cố gắng hết sức giúp đỡ gia đình trưởng làng .[...]Đích đến là ngôi nhà bằng tre ở cuối thôn , đằng sau căn nhà là một rừng tre xanh bạt ngàn nhưng đáng tiếc...Sủa soạn , cất gọn đồ đạc một lượt thì đã đến chiều muộn , hai đứa trẻ xong việc liền xin phép chạy ra ngoài chơi với các bạn .Soạn lại đống quần áo còn mặc được của mình và hai đứa em nhưng mấy bộ toàn là chi chít nhưng vết khâu vội vàng hậu đậu.
Mùa đông cũng sắp tới gần không thể không chuẩn bị quần áo cho cả ba , kiểm tra xong một lượt cô vác cái giỏ tre trên vai bước vào trong rừng trúc tìm thêm ít đồ ăn .Rừng tre bạt ngàn , đi một đoạn bắt gặp không ít măng non còn ngoài ý muốn bắt thêm một con gà rừng.
Nó chạy vô cùng nhanh khiến cô trên người toàn đất cát , lấy một dây nhỏ để buộc chân gà lại.
Có thể nói hôm nay khá may với cô nhưng chưa chắc những ngày sau may mắn như vậy vẫn lên cố gắng một chút .Đào một giỏ măng non , cô để một nửa vào không gian dự trữ rồi chặt thêm ít tre để đựng nước trong nhà.
Ra khỏi khu rừng thì cũng đã sầm sầm tối tới nơi , cô vội vàng nấu cơm , sào măng , làm gà .Vặt lông , cắt tiết , làm sạch gà xong cô liền lấy những thứ cần chuẩn bị để sắn nguyên liệu ra nấu còn một nửa thì để dành .Để nồi tự sôi , cô chạy ra ngoài lấy mấy xô nước về tắm .Làm xong thì cơm đã gần chín , tranh thủ tắm xong thì món ăn cũng đã hoàn thành ..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...