Thập Niên 50 Cuộc Sống Mới Của Nữ Phụ Phản Diện


Đại đội hôm nay đặt biệt đông người ra vào , cả nhà Uông Thị cũng đến lấy đồ , bà ta nhìn ba chị em với đôi mắt khinh bỉ .Trời mưa ai nấy đều ướt cả , lúc ở nhà sợ hai đứa nhỏ bị ngấm lạnh mà ốm liền bắt bọn chúng thag quần áo rồi lấy mấy mảnh lộng cột lại làm ra một chiếc vải trùm cồn mình chỉ đội một chiếc nón lá xong liền cùng hai đứa nhỏ chạy tới đây .- Chị , chị nhà chúng ta ở bên kia mau qua lấy đồ !!Nghệ Hàng sáng mắt chỉ vào phần mà chú vừa đưa cho mình nhưng không cần hết .Vừa chạy đến thì cô đã nghe thấy tiếng quát tháo rung trời .Mễ Thị khoanh tay trước ngực mở miệng ra toàn là lời thô tục chửi bới chàng trai trước mắt.

Cậu trai này có vẻ chỉ hơn cô hai đến ba tuổi là cùng .Người anh khá gầy bất quá lại có gượng mặt cương nghị tuấn tú vô cùng đẹp trai , phát hiện ánh mắt như tia lửa của cô anh liền ngước lên .Thấy cô gái nhỏ có vẻ bé hơn mình vài tuổi nhìn chằm chằm làm anh có chút ngượng ngùng , bất quá lại nhìn chằm chằm vào cô .Lam Di bị nhìn chằm chằm giật mình muốn nhảy dựng , nhìn trộm rồi còn bị người ta phát hiện .Xấu hổ muốn chết , trời ơi !!Cô đỏ mặt , vội cúi đầu kéo hai đứa nhỏ chạy đị .Thấy anh không chú ý tới mình , Mễ Thị tức tới mức muốn thổ huyết , buông lời xỉ nhục .- Mẹ chó thằng khốn nạn sao mày không cút mẹ đi , mày ở nhà tao chỉ tổ chật đất thật chẳng có tích sự gì cả.


Nếu biết trước là vậy tao đã bóp cổ mày chết lúc mới sinh rồi , thà để tao đẻ quả trứng ăn còn hơn !!Một người phụ nữ nghe vậy thì không chịu nổi liền lớn tiếng trách mắng .- Mễ Nhu à ,bà vừa vừa phai phải thôi , ai lại nói vậy với thằng bé chứ !! Bà làm như ai cũng ngu chắc , bà bắt nó đị làm kiếm tiền , vừa về đến nhà chưa kịp nghỉ ngơi thì đã bị bà nhồi nhét cho đủ là thứ việc , không sang nhà bà cũng biết bữa cơm của mấy mẹ con bà xa xỉ bao nhiêu thì đến miệng Lão Tứ chỉ còn cơm cạn rau thừa !! Bà không thấy áy náy một chút nào hay sao hả .Mễ Thị khịt múi hừ hừ mắng lại .- Tôi mắng nó hay không cũng là việc của tôi , tôi là mẫu thân của nó , tôi bắt nó làm gì nó cũng phải làm theo cái đấy , đấy là do nó tự nguyện chứ không phải tôi ép buộc nó làm .Mễ Thị nói xong liền quay sang chửi Vương Thừa .- Còn mày , nhà tao không chứa nổi thứ như mày , mày có chết cũng không hết tội , mày đừng hòng lấy một cái gì của nhà đi , về thì dọn đồ rồi cút !!Mễ Thị chửi hẳn một tràng rồi phân phó mấy đứa con trai mang lương thực về nhà , cong đít rời đi không thèm ngoảnh mặt lại một lần .Người phụ nữ kia cũng chỉ biết thở dài rồi quay người rời đi , mấy người nghe thấy cũng chỉ chỉ trỏ trỏ xì xầm thương cảm cậu bé nhưng cũng chẳng quan tâm lắm.

Nhà bọn họ cũng chẳng khấm khá gì mà cũng chẳng liên quan gì đến nhà họ Vương nên cũng chỉ thương cảm một chút rồi quay người rời đi .Cậu cúi đầu , ánh mắt hiện lên tia lạnh lẽo cô độc , bỗng một bàn tay nhỏ nhắn có chút chai sần trên còn cầm một chiếc bánh lá nhỏ chìa đến trước mặt anh .Lam Di nhìn anh rồi lại nhìn cái bánh , tay giơ cao lên để gần sát mặt anh ý muốn nói anh mau nhận lấy .Vương Thừa ngợ ngác nhìn trước mắt rồi lại nhìn cô gái trước mặt , đôi mắt hiện lên vẻ lúng túng .- Aiza..người ta cho anh đấy mau nhận lấy đi !!- Đúng đấy , anh mau lấy đi !Liêm Thành và Nghệ Hàng ngưỡng mộ nhìn chằm chằm vào anh , bọn nó đã nhìn thấy anh mấy lần rồi , anh vô cùng khỏa mạnh ,có thể khiêng được rất nhiều đồ còn rất giỏi mấy việc đồng áng .Anh nhìn vô cùng đẹp trai còn rất hiền lành nữa tụi nó muốn có một người anh trai.


Nếu Lam Di mà nghe thấy nhũng ý nghĩ này của hai cậu em trai chắc là sẽ tức muốn chết .Thấy để tay lâu vậy mà người kia chưa nhận cô có chút ngượng ngùng định thu tay lại thì bàn tay anh cầm lấy chiếc.

Bánh rồi khẽ cúi đầu thì thầm một tiếng nhỏ .- Cảm ơn !!.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận