[Phòng đạo cụ]
Hắn mở cửa, bật đèn, kéo cổ tay cậu vội vàng tiến vào trong.
"Nằm lên giường, tự cởi quần áo rồi mở chân ra, anh đi tìm đạo cụ cho em."
Dương Hỏa xăng tay áo, lao về phía tủ trưng bày, hết lục tủ trên rồi lại lục tủ dưới, bận bịu một cách khó hiểu.
Các thùng giấy chuyển phát nhanh còn nguyên vẹn niêm phong chất chồng lên nhau lần lượt bị hắn mạnh tay xé toác ra, vứt chỏng chơ một góc.
Tiếng băng keo xoẹt xoẹt như tiếng xé quần áo không ngừng vang lên trong căn phòng rộng, Vani nằm trên giường mà nổi hết cả da gà, dường như mấy đợt bang keo kia không phải bị xé ra khỏi thùng mà mơ hồ giống như quần áo trên người cậu đang bị xé tan nát.
Liên tưởng chi tiết đến vậy, mặt Vani tự khắc đỏ ửng, nóng ran, vô thức vùi đầu vào gối.
Cậu không biết nên nhanh chóng tự cởi đồ rồi mở rộng chân theo lời hắn nói, hay là nhất quyết kiên trì "thủ thành" đến cùng.
Lần này "chơi" quá lớn đi...!Không biết có bị chơi hỏng luôn không...
Cậu úp mặt xuống gối, cố lấp liếm đôi má đỏ ửng và dáng vẻ lúng túng của mình.
Tiếng băng keo cuối cùng cũng dừng lại, vài giây sau một thân hình người mẫu cường tráng từ trên đè xuống, lồng ngực răn chắc của hắn áp sát lưng cậu.
Tay hắn vừa vặn giữ chặt lấy hai cổ tay của cậu, tuy lực đạo không mạnh nhưng rõ rang khiến cho cậu cảm thấy bức người, vô thức run lên khe khẽ.
"Đến...!đến rồi..." Tiếng Vani yếu ớt phát ra từ phía gối.
Cả người Dương Hỏa nóng rực, không biết là do tìm đồ đến đổ mồ hôi hay tự bản than mình đã rạo rực châm "lửa" rồi, khoảng khắc thân thể hắn áp vào người cậu, hắn hận không thể xé tan nát quần áo của người kia để nhanh chóng thúc vào.
Đành rang chuyện "dập lửa cứu người" khẩn cấp là vậy, nhưng hắn vẫn đủ tinh tế để nhận ra được sự bất an của đối phương.
Thân thể của Vani đang vô thức run lên khe khẽ.
Hắn nhẹ nhàng lật nhẹ người cậu ra, lời nói ra chiều dỗ dành:
"Đừng căng thẳng, quay sang nhìn anh...!Em xem...!Anh không lừa em, đúng chứ?"
Hắn đưa một chiếc bao trong suốt hút chân không sạch sẽ đến.
Bên trong có một chiếc xích sắt màu bạc tinh xảo, khá nặng.
Dương Hỏa lắc lư "chiến tích" trong tay, hăm hở khoe:
" 'Hàng' còn trong bao, sạch sẽ mới nguyên 100%."
Hắn xé vỏ, nhẹ nhàng lấy chiếc xích sắt ra khỏi bao niêm phong, đưa đến trước mắt Vani.
Sản phẩm vừa đưa đến tay cậu, sức nặng của nó y hệt như con trăn lớn, vừa dài vừa nặng, chất lượng tuyệt hảo thế này vừa hay khiến cậu muốn ngưng thở luôn.
Giọng nói của Vani dần dần bị bóp méo đến đáng thương:
"Dài như vậy...!nặng như vậy ạ...?"
Dương Hỏa cười cười, xoa đầu cậu, vui vẻ bảo:
"Chậc, thế này mà là dài, đường kính 4cm, chiều dài tầm 90cm thôi.
Không phải lo..." 4
Vani nuốt khan nhìn bộ xích sắt to lớn trong tay, nhớ đến đoạn phim ngắn cậu đã xem trước đó, càng nghĩ càng thấy mạo hiểm, bối rối thoái lui:
"Em đổi ý rồi...!Chuyện này, nhất thời em tò mò thôi...!Chúng ta đừng vì điều này mà làm khó nhau...!Chi bằng...!chúng ta...!dừng lại đi?"
Dương Hỏa chẳng nói chẳng rằng tuột quần xuống, đưa hạ bộ đến ngang mặt, bày ra bộ dạng ủy khuất không vui nói:
"Dương cụ của anh cũng cứng được một nửa rồi, em nói xem bây giờ dừng lại thì ai làm khó ai?"
Dương cụ của hắn quả thật đã cương lên không ít, chỉ là chưa đến trạng thái cực đại như mọi khi.
Vani biết phản ứng cơ thể của hắn khá nhạy cảm và thành thật.
Nói cách khác, hắn là người cực kỳ dễ "lên", mà một khi "lên" nếu không giải quyết thì rất khó "xuống"...!Cảm giác nhộn nhạo khó chịu đó cậu cũng từng trải qua, nếu bây giờ không giải quyết thì đúng là...!làm khó cho nhau quá...
"Chuyện này..."
Dương Hỏa theo đúng lý đã bắt được thời cơ, chỉ còn thiếu mỗi việc đè ra "nhai sạch xương liếm sạch nước".
Nào ngờ hôm nay tâm tình của hắn rất vui, đột nhiên đổi chiến thuật, không chơi trò "tốc chiến tốc thắng" nữa mà đổi sang "mèo vờn chuột", trêu đùa nhây nhây với cậu nhóc ngáo ngơ.
Hắn gian manh cười, khảng khái với tay bấm điều khiển tivi, thoải mái nói:
"Được, không thao xích sắt cũng được.
Nguyên tắc của anh trước giờ không cưỡng ép bạn tình.
Vậy chơi một trò khác, nếu em thắng, chúng ta rời khỏi phòng này."
Vani cảm thấy thoát chết trong gang tấc, giương đôi mắt lấp lánh nhìn hắn:
"Được, anh nói đi."
Khóe môi Dương Hỏa càng hằn sâu, cái nụ cười gian manh như sói xám hiện lên rõ rang:
"Trong vòng 10 giây, em phải chọn một trong những từ hiện ra trên màn hình, nhìn vào ống kính ở góc trái, đặt câu với cụm từ đó.
Sau đó, AI sẽ chấm điểm chất lượng, nếu điểm số dâm đãng qua mốc 50, thì được tính là thắng.
Nếu qua 10 giây em vẫn không đặt được, thì 10 giây tiếp theo sẽ phải đặt câu chứa 2 cụm từ.
Em có 5 cơ hội."
"Chỉ đơn giản vậy thôi?"
"Ừm.
Chỉ đơn giản vậy thôi."
"Được thôi!"
"Nhưng nếu em thua..."
"Anh...!muốn gì..."
"Dâng huyệt cho anh thao là chuyện đương nhiên, nhưng anh còn muốn em kể cho người khác nghe chi tiết về cuộc thao này, qua điện thoại."
"Kể...!chi tiết, cuộc ăn...!Cho người khác?"
"Anh muốn xem tài ăn nói của em, có giống với miệng lưỡi của em không, vừa trơn tru, vừa ấm nóng, hửm?"
"Hỏa Ca...!Anh..."
"Được rồi, đừng kéo dài thời gian nữa, bắt đầu đi."
Màn hình đồng loạt chuyển sang màu đen, chỉ có vài dòng chữ nhũ vàng phía trên là cực kỳ bắt mắt:
"Dâm đãng"
"Hư hỏng"
"Thiếu thao"
"Hứng côn thịt"
"Thèm dụ"
"Dâm thủy."
"Dâm huyệt"
"Đĩ"
Những tính từ này...!Đọc truyện xem phim tất thảy đều từng đã tiếp xúc...!Thậm chí trước đây không ít lần cậu cũng từng buộc miệng nói ra.
Nhưng bây giờ phải đặt câu với chúng trong không khí thế này, tâm trạng cứ thấy kỳ dị thế nào.
Màn hình các từ bắt đầu chuyển sang quá trình hiện số đếm ngược, khung thời gian vỏn vẹn chỉ có 10 giây.
Não của Vani rơi vào tình trạng quá tải thông tin, hết nhìn chữ rồi quay sang nhìn Dương Hỏa, nhất thời không hề đưa ra đáp án ngay cả khi máy đếm ngược đã hiện con số 0 tròn trĩnh.
Tiếng kèn hết giờ vang lên.
Mặt của Vani đơ ra như tượng gỗ.
Thua...!Thua rồi...!Còn chưa kịp nói gì, như vậy đã mất toi một cơ hội rồi.
Vani có cảm giác mình đã bị lừa, trừng trừng mặt giận dỗi quay sang lườm hắn.
Người nằm bên cạnh ra chiều rất hưởng thụ toàn bộ quá trình, một tay chống cằm một tay cao hứng sờ đến hạt ngọc trước ngực cậu khẩy khẩy nhẹ nhẹ.
Đôi mắt đen láy của hắn lúc bấy giờ hệt như chim ưng, chậm rãi quan sát sự lúng túng ngượng ngùng của đối phương rồi không kiềm được mà nhếch mép cười.
Rõ ràng có thể nói rất nhiều lời hư hỏng trên giường, như khi khảo nghiệm sự phản xạ, cậu nhóc này xem chừng vẫn còn đơn thuần thô kệch lắm.
"Sao thế, tiếp tục đi, trong mười giây tới em phải đặt câu với 2 từ.
Nhìn anh làm gì?"
Vani lao đến bấu lấy cánh tay hắn, đấm vào lồng ngực vạm vỡ của hắn:
"Anh...!Dương Hỏa.
Anh cố tình phải không? Không muốn chơi nữa...!không thắng được...!Không biết nói..."
Dương Hỏa chỉ chờ có thế, vui vẻ cầm lấy xích sắt từ phái tủ đầu giường, nhếch môi cười:
"Không biết nói sao? Vậy để xích sắt này thao em sảng khoái..."
Vani nhìn thấy xích sắt bèn tỉnh táo hẳn, khao khát "sống còn" lập tức trỗi dậy mãnh liệt.
Cậu rời khỏi người hắn, tiếp tục thử thách quái gở kia:
"Khoan khoan, em còn 4 cơ hội.
Để em thử.
Tiếp tục thử chẳng phải còn cơ hội lật ngược tình thế sao?"
Dương Hỏa cười haha, đưa tay lễ độ làm động tác lịch thiệp:
"Mời!"
Vani quỳ trên giường, nhắm mắt nhắm mũi thét lên một câu:
"Em là con đĩ dâm đãng của anh!!!"
[Hệ thống AI đang phân tích dữ liệu]
[Hệ thống AI thông báo kết quả] Bằng hữu được:
Điểm tư thế: 2/20 – Không nhận diện được gương mặt qua ống kính.
Điểm giọng nói: 8/20 Giọng nói ngọt ngào dễ nghe nhưng nói quá nhanh, không gợi cảm.
Điểm nội dung: 12/20 Có đầy đủ từ ngữ yêu cầu nhưng độ dài của câu quá ngắn.
Điểm hứng tình: 0/20
Điểm quyến rũ: 0/20
Mặt của Vani toàn vạch đen...
Còn có cách chấm điểm phức tạp như vậy nữa?
Dương Hỏa càng trêu càng vui, chưa bao giờ hắn thấy những trò đùa vặt vãnh này lại thú vị đến thế.
Hắn ngả người về sau, tự gối đầu lên tay mình, nheo cặp mắt hồ ly lưu manh rồi khúc khích cười:
"Còn 3 cơ hội, em có muốn thử tiếp không?"
Vani trông thấy dáng vẻ khiêu khích đầy hứng thú của hắn bèn khoanh tay trước ngực, không phục nói:
"Không được, cái máy trò chơi này nhất định có vấn đề, không đáng tin! Có thể đều do anh khống chế hết cả!"
Dương Hỏa nghe vậy có hơi cau mày, thình lình đè sấn cậu ra giường, đem hai tay cậu khống chế qua khỏi đầu, dụ hoặc nói:
"Không đáng tin? Nếu anh có thể đạt được trên 50 điểm, thì em chịu nằm ra thao xích sắt?"
Vani ngắm nhìn gương mặt điển trai của hắn ở cự ly gần, đột nhiên tim đập thình thịch, cả người quắn quéo nóng ran, cứng miệng khiêu khích:
"Anh thử xem? Em không tin là anh làm được!"
Dương Hỏa luồn tay ra phía sau, đẩy phần gáy của cậu lên một xíu rồi dịu dàng hôn.
Môi chạm môi, lưỡi cũng thuận thế mà đảo điên trong khoang miệng.
Nụ hôn là thứ dẫn dắt mê người, dễ dàng khêu gợi lên mọi dục vọng bên trong lồng ngực của kẻ khác.
Giọng hắn trầm thấp, vang vọng vừa đủ nghe nhưng lại chưa đầy sự quyến rũ:
"Dang vẻ ương ngạnh của em bây giờ rất dụ hoặc..
Tiểu dâm đãng, anh không thể đợi được nữa, bây giờ chỉ muốn ngay lập tức thao vào dâm huyệt tham lam của em, đút cho hai cái miệng hư hỏng trên người em ngốn đầy bạch dịch..
Hửm..."
[Hệ thống AI đang phân tích dữ liệu]
[Hệ thống AI thông báo kết quả] Bằng hữu được:
Điểm tư thế: 18/20 – Bạn quá sức đẹp trai và quyến rũ
Điểm giọng nói: 18/20 Giọng nói cực kỳ cuốn hút đối phương
Điểm nội dung: 20/20 Có đầy đủ từ ngữ yêu cầu và độ dài câu vừa đủ khơi gợi.
Điểm hứng tình: 20/20 Người nghe sẵn sàng làm tình với bạn ngay!
Điểm quyến rũ: 20/20 Người nghe nguyện ý nhận mọi lời sai khiến quyến rũ của bạn.
.
.
.
Vani cứng đờ người...!Quả nhiên, không thể đối đầu với hắn...!
Chẳng biết vì sao mà cơ thể hư hỏng của cậu đột nhiên nóng ran lên, miệng lưỡi khô khốc, khó nhọc lắm mới nuốt khan được một lần.
Tư thế vừa rồi quá sức ám muội, hơi thở của hắn nóng rực như vậy, lời nói kích tình như vậy, tiếp xúc gần đến như vậy, không bị hạ gục mới là chuyện lạ.
Người nằm trên người cậu là ai chứ, sao cậu có thể ngốc nghếch khiêu chiến với sự cám dỗ đầy mê hoặc từ hắn.
Nghĩ đến cảnh tượng bản thân bị bắn đầy bạch dịch, hậu huyệt rỗng toác sưng đỏ không khép lại được, cả cơ thể bị hắn gặm nhắm và chà sát trên giường, miệng dưới của cậu vô thức co rúm lại, không biết là vì sợ hay vì kích tình.
"Hỏa Ca..."
Dương Hỏa đem ngón tay cái sờ sờ lên đôi môi mọng nước của cậu, mê hoặc nói:
"Chơi vui thế đủ rồi, để anh xem cái huyệt ướt át của em!"
Vani nhấc nhẹ hai chân lên cao, bẽn lẽn phô ra trước mắt hắn nơi tư mật nhất của mình.
Người kia ngược lại không hề ngại ngùng nhìn chằm chằm vào hậu huyệt và côn thịt đang cương cứng một nửa, đưa tay vui vẻ vọc qua nơi nhạy cảm mềm mại nọ rồi vỗ nhẹ lên một bên mông của cậu.
"Thiếu thao!"
Tiếng xé bao loẹt xoẹt vang lên, Dương Hỏa mạnh mẽ rút xích sắt ra đặt giữa hai chân cậu rồi giơ tay lấy chai gel trong suốt ở phía đầu giường.
Vani có chút lo sợ, co rúm lùi về sau, nào ngờ bị đối phương siết chặt đùi, thân trên đè sấn đến, cánh tay to lớn nâng bắp đùi cậu lên.
"Muốn chạy đi đâu?"
"Đừng nha~...!Không thử nữa...!Đáng sợ quá à! Nát đít mất..."
Là diễn viên hạng A, Dương Hỏa trước giờ có trò nào chưa từng thử qua.
Nói cách khác, những ngón nghề này là kỹ năng kiếm sống của hắn, hắn đương nhiên là phải tận lực mang đến trải nghiệm giường chiếu tuyệt diệu cho bạn tình.
Nam nhân ấy duy trì tâm thế vững như bàn thạch, gật đầu dỗ dành với Vani:
"Sẽ không đau, rất sướng...!Thả lỏng...!tin anh." 6
Vani nhìn vào mắt hắn, đột nhiên ngoan ngoãn gật gật đầu, dùng hai tay tự banh hai mép mông mình ra, míu môi quan sát hậu huyệt của mình dần dần được phủ một lớp gel trong suốt.
Dịch nhờn mát mát của gel tiếp xúc với hậu huyệt ấm nóng sản sinh ra thứ cảm giác kích tình kỳ lạ, không những không khó chịu ngứa ngáy, ngược lại càng thôi thúc người ta khao khát hơn.
Vani vô thức hẩy nhẹ hạ bộ, rên ư ử.
1
Dương Hỏa nhếch môi cười, phản ứng đáng yêu từ cơ thể cậu chưa bao giờ làm hắn thất vọng.
Tuy vụng về, nhưng đáng yêu.
Tuy đã từng thao qua không biết bao nhiêu lần, nhưng tiếng rên của cậu vẫn cứ kích tình như vậy.
Giọng cậu rên rỉ trên giường nghe rất hay, khiến nam nhân hứng tình không chịu được mà đè sấn ra bạo dâm vậy.
1
Mặc dù con thú bạo dâm trong người hắn đang gào rú như con sói đói khát điên cuồng bứt xích thoát ra, nhưng Dương Hỏa vẫn cố gắng kiên nhẫn đưa một ngón tay vào thăm dò độ khít.
Hắn không muốn cậu đau...
"Dễ chịu không?"
Vani gật gù, nhìn vào đôi mắt vui vẻcủa hắn rồi lí nhí nói:
"Có..."
Dương Hỏa đặt
"Để anh làm em sướng hơn nữa...!Nhắm mắt, đừng nghĩ gì...!Cảm nhận từng chút, tin anh!"
Dương Hỏa đem mắc xích đầu tiên nhẹ nhàng đẩy vào, miệng huyệt nhoe nhoét dịch nhờn từ trước nên hoàn toàn không bài xích dị vật lành lạnh kia, nếu không nói là nhanh chóng tham lam hút chặt lấy, hưng phấn nuốt đi mất hút.
Mu bàn chân của Vani căng chặt, mấy ngón chân vô thức quắp cong.
Dương Hỏa dừng lại, ngẩng đầu nhìn nét mặt đê mê của cậu, cười cười:
"Cảm giác thế nào? Nói rõ hơn xem..."
"Bên trong có chút lạnh, nhưng mà...!sướng lắm...!cảm giác các thành vách ở bên trong, cắn rất chặt...!sướng...!tê...!người...!Hỏa Ca...!Anh...!đừng đưa thêm vào...!nữa...!em..."
Chính là lúc này!
Dương Hỏa đẩy thêm vào ba bốn chiếc mắc xích tương tự như vậy, mạnh mẽ nhét chúng nhồi sâu vào miệng huyệt trơn ướt kia.
Vani hẩy mông cao hơn, co rúm lại, côn thịt phía trước giật giật chảy nước ra...!Cậu không ngờ sẽ có ngày mình lại dâm đến thế, dang chân ra trước mặt người khác để bị thao xích sắt...!Đã vậy còn cảm thấy kích thích đến muốn bắn nhanh như vậy...!
Khoái cảm theo xích sắt nơi hậu huyệt lan truyền ra khắp cơ thể, dường như cậu bị đẩy lên tận mấy tầng mây, hết tầng này rồi lại tầng khác, mỗi lúc một cao hơn, cực lạc đến vô hạn.
Giọng nói của Vani mỗi lúc một ngắt quãng, vừa rên rỉ vừa yếu ớt nũng nịu, càng nghe càng hứng tình.
Dương Hỏa hiếm khi thấy bộ dạng phát tao quyến rũ như vậy, cố ý đem mấy đoạn mắc xích cuối cùng nhét vào nhanh hơn.
Miệng huyệt sớm đã ngốn một mớ xích sắt vừa lớn vừa nặng, bây giờ lại bị mấy chiếc mắc xích sau đè ép, chen chúc trong thành vách nhỏ hẹp, rõ rang là bị bức đến điên rồi.
Dù biết bên trong cơ thể nhạy cảm đó đang rất nhộn nhạo nhưng hắn vẫn cố ý nhướng mày lên, cao giọng hỏi:
"Em làm sao..."
"Ưm..."
Dương Hỏa đưa tay đến côn thịt nóng bỏng phía trước của cậu, vừa vuốt ve vừa dâm đãng trêu:
"Vani, em cương cứng rồi...!sướng đến vậy sao? Không ngờ em khổ dâm đến mức này...!Bị anh nhét xích sắt vào hậu huyệt mà còn có thể lên đỉnh...!Hử?"
"Em không phải...!Anh đừng nói vậy..."
Vani míu môi, nghẹn ngào sắp khóc đến nơi.
Ấy vậy mà cảnh tượng này lại khơi dậy ý muốn bạo ngược trong người của Dương Hỏa.
Hắn rút nhẹ vài mắc xích ra sau đó lại nhanh tay nhét mạnh vào.
Mấy cái mắc xích phủ đầy phần dịch nhờn màu trắng, trơn tru phun ra nuốt vào nơi miệng huyệt cực kỳ dễ dàng.
Dương Hỏa thao tác mỗi lúc một nhanh, hận không thể đem xích sắt cày rộng cái huyệt nhiều nước bên dưới.
Tiếng nhóp nhép anh ách vang lên, bọt trắng bị đẩy ra hai bên mép huyệt, trào ướt một mảng dra giường bên dưới.
Giọng điệu phía trên của hắn như bồi thêm mùi vị dâm dục cho cả không gian trước mắt:
"Không phải? Xem phim khiêu dâm thao xích sắt, bây giờ có ngay xích sắt để thao ngay...!Em xem, cái huyệt hư hỏng này, nhớp nháp mút chặt từng mắc xích này...!Nói xem, miệng dưới của em...!mút xích sắt có ngon không?"
Vani bị ép đến mụ mị đầu óc, tiếng rên mỗi lúc một to, không những không dè dặt mà còn hưng phấn lạ thường:
"Ngon...!Ưm...!Rất ngon...!Miệng dưới của em rất thích mút xích sắt...!Anh đừng rút ra...!Không muốn..."
Tay cậu bấu vào bắp tay hắn, vừa cào vừa kêu dâm.
Hậu huyệt bên dưới có vẻ bị thao đến mê mẩn, phút chốc phát ra mấy tiếng kêu óc ách như thể cực kỳ hưởng thụ quá trình chơi đùa này.
Dương Hỏa rút mạnh ra một lượt, sau đó lại mạnh tay nhét hết vào, thao tác cực kỳ trơn tru thành thạo, không hề nghi kỵ cẩn trọng gì thêm.
Hắn biết giới hạn của cậu ở đâu, nhưng hắn hết lần này đến lần khác muốn phá vỡ nó.
Hắn muốn đem hậu huyệt của cậu nếm trải hết mọi xúc cảm sung sướng nhất trên đời.
Chỉ cần hắn có thể nghĩ ra được, có thể thực hiện được, hắn nhất quyết sẽ sẵn sàng hăng hái để cậu đích thân trải nghiệm một lần.
Chỉ cần liên quan đến khoái cảm giường chiếu, hắn muốn đẩy cậu đi qua hết cực lạc thế gian!
"Không muốn rút ra...!Vậy ngốn thêm vài mắc xích nữa...!Anh đem hết sợi xích này nhét vào miệng huyệt háu đói của em...!Đút nó ăn no, chịu không? Tiểu dâm đãng..."
Vani hết cào rồi lại cấu, hết cấu rồi lại kêu, quằn quại trên giường vừa tê vừa sướng.
Côn thịt trướng cứng phía trước bị Dương Hỏa vọc liên tục, rỉ ra phần nước trong suốt nơi đầu khấc.
Mắc xích vì sự cưỡng ép của Dương Hỏa mà đã bị hậu huyệt tham lam nuốt vào hết, không còn thấy tăm hơi đâu.
"Không ngốn thêm được nữa, trướng...!Hỏa Ca...!Bên trong rất trướng...!Cho em ra...!Để nó ra ngoài đi..."
Dương Hỏa vỗ mạnh mông cậu, mạnh mẽ đáp lời:
"Vậy em tự mình rặn nó ra...!Hử?" 1
Vani banh hai mép mông của mình, dùng nội lực bên trong cố đẩy xích sắt ra.
Xích sắt vừa nhú khỏi miệng huyệt, vì không đủ sức đẩy nên lại bị hút ngược vào trong.
Dương Hỏa chiêm ngưỡng cái miệng chúm chím đỏ lựng nó đó chật vật với xích sắt mà khoan khoái vô cùng.
Thích chơi với xích sắt như vậy, quả nhiên là một cái huyệt hư hỏng thiếu thao!
Vani cố rặn dị vật ra khỏi hậu huyệt nhưng xem chừng vô dụng, cả mặt đỏ lựng, sốt ruột kêu:
"Rặn...!không được...!Anh...!kéo nó ra đi...!Xin anh...!Trướng...!khó chịu...!Kéo nó ra...!Em muốn lên đỉnh...!với xích sắt...!Xin anh..."
Dương Hỏa xoa đầu cậu, gật đầu cười:
"Vani, em là tên ngốc M nhất mà anh từng thấy đấy! Anh kéo ra giúp em..."
Ngón tay giữa của hắn moi vào hậu huyệt ướt át, móc vào xích sắt rồi dứt khoát kéo mạnh ra.
Xích sắt từng mắc từng mắc xích lũ lượt bị lực mạnh đồng loạt giật thẳng ra ngoài, rời khỏi cái hậu huyệt vừa ướt vừa nóng của người nọ.
Vani cảm thấy cả ruột già và thành vách hậu huyệt bên trong gần như bị kéo hết ra bên ngoài, côn thịt phía trước cũng vì thế mà bắn sạch bạch dịch đang chực chờ trào ra từ nãy giờ.
Cùng với mắc xích cuối cùng, bạch dịch của cậu đã khoan khoái phóng thẳng ra ngoài:
"Ah~..."
Xích sắt đầy bạch dịch nằm trên dra giường trông chẳng khác gì con rắn lớn, hậu huyệt của Vani bị thao rộng đến không khép lại được, đỏ âu âu liên tục co thắt vì trận kích tình vừa qua đi.
Cậu giật giật hai bên đùi rồi thở dốc từng cơn khó nhọc, cả người đổ mồ hôi ướt đẫm như tắm.
Liếc mắt nhìn xuống hạ bộ vừa bị chơi sắp hỏng của mình, Vani thoáng rùng mình cảm thán:
"Hỏa Ca, anh thật sự...!muốn chơi hỏng em sao...?"
[Preview chap sau]
"Hỏa Ca...!Anh..."
"Anh đợi khá lâu rồi...!Còn muốn anh đợi nữa thì em là tên không có lương tâm đó...!Ngoan...!thả lỏng...!Để anh thao em!"
"Ưm..."
"Cào anh, bấu anh, cắn anh...!Muốn làm gì cũng được...!để anh thao sảng khoái nào!"
"Anh...!Đáng ghét...! Đừng có nhanh như vậy!"
"Tiết tấu bình thường mà...!lâu rồi không thao nên có vẻ sức chịu đựng của em đã giảm...!Vani...!Ngoan ngoãn mở rộng chân...!Ôm lấy anh...!Đúng rồi...!Ngoan..."
"Anh thao xong rồi lại bắn vào huyệt của em, lại nhồi xích sắt cho em trướng bụng nhé! Tiểu dâm đãng..."
"Không được, sướng...!chịu không nổi...!Hỏa Ca...".
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...