Chỉ là ánh mắt hắn sắc bén, liếc mắt một cái liền có thể thấy được vết đỏ không bình thường trên da thịt.
Tâm hắn quýnh lên, cũng không nhớ quá nhiều, chỉ kéo áo ra, lại nhìn ra càng nhiều vết đỏ, tất cả đều là vết thương mới, rậm rạp che kín hết da thịt trắng nõn của cắp vú.
Hai cặρ vú giống như bị bàn tay đánh vào.
Tiêu Kinh nhìn đến đau lòng, hắn không dám niết quá mạnh, chỉ dám nhẹ nhàng xoa bóp, như thế nào vào lúc hắn không để ý lại bị thương như vậy.
“Chính nàng làm?” Hắn không bỏ được hỏi, lại vội vàng nói, “Nàng đợi một chút, ta đi lấy thuốc tới.
”
Nói xong, bóng người loe lóe, đi tới bên cạnh bàn.
Tay nữ nhân muốn nắm lấy hai bên sườn áo che lại, chỉ là ánh mắt của nàng lại nhìn chằm chằm vào nếp uốn giữa hai hàng lông mày của Tiêu Kinh, lo lắng như vậy.
Vết đỏ này, vào lúc nàng tắm rửa đã thấy được, tuy rằng có chút đau rát, nhưng so sánh cùng miệng vết thương cơ hồ muốn chảy máu của Tiêu Kinh thì căn bản không tính là gì.
Chỉ là phản ứng người này! Giống như nàng bị dao nhỏ cắt thật sâu vào da thịt, đau ở đầu quả tim hắn.
Cánh tay nữ nhân cuối cùng không nhúc nhích, cứ như vậy vạch vạt áo, ngồi lộ cặρ vú vừa trắng vừa tròn, chờ Tiêu Kinh xoay người trở lại.
“Đau không?”
“Làm sao mà bị thương? Vừa rồi như thế nào lại không nói?”
“Ta không nói tới nàng cũng không biết tự bôi thuốc cho chính mình sao?"
Biết rõ nữ nhân sẽ không trả lời, chỉ là Tiêu Kinh cứ hỏi một câu rồi lại nối tiếp một câu.
Hắn để nữ nhân nghiêng thân mình ngồi ở trên đệm giường, như vậy thì ánh nến sẽ chiếu lên người nàng, hắn cũng giống như thế nghiêng thân thể, cong eo hạ thấp, trên ngón tay dính thuốc mỡ, một chút rồi một chút bôi lên vết đỏ trên ngực nữ nhân.
Hắn sợ lực đạo trên tay không có nặng nhẹ, không để ý ngược lại làm ra nhiều vết đỏ hơn, hít sâu một cái, chỉ dùng lòng bàn tay nhẹ nhàng vuốt ve.
Da nam nhân màu nâu, mà toàn thân nữ nhân lại trắng tuyết, đặt ở trên ngực thật sự đối lập, có vẻ nữ nhân càng trắng hơn.
Nữ nhân hơi hơi rũ mắt, không chỉ có thể nhìn thấy một màn này, mà còn có thể nhìn thấy vết thương trên vai Tiêu Kinh.
Khi nhìn xa xa, liền cảm thấy miệng vết thương muốn chảy máu, hiện giờ phía sau lưng người này uốn lượn ở trước mặt nàng, miệng vết thương gần trong gang tấc, nàng càng xem cẩn thận hơn.
Một mảnh thật lớn! Không chỉ có trầy da, còn có một ít vụn gỗ ở trên miệng vết thương, chọc trên da thịt, nhìn đã thấy đau, mà người này lại hồn nhiên không cảm giác gì.
Nữ nhân vừa suy nghĩ vừa động, đột nhiên cảm thấy một hơi nóng đặt trên bầu ngực tròn trịa, bầu ngực lớn bị Tiêu Kinh ôm lên.
“Còn có chỗ nào bị thương không?”
Ngữ khí hắn trầm thấp truy vấn, một bên nói, một bên nắm lấy vú lật qua lại để xem.
Vú nữ nhân lớn, so với bánh bảo thịt mà Song Nương làm còn lớn hơn, nhìn từ trên xuống dưới, liền nhìn thấy được một mặt vú và một đầu ti hồng hào kiều diễm, một mảnh bên dưới đều bị che khuất.
Cho nên Tiêu Kinh phải nâng vú, nhìn chung quanh một vòng tỉ mỉ, xem xong bên trái rồi lại xem bên phải.
Hái cái vú như bánh bao thịt bị hắn lăn qua lộn lại, nhìn các mặt khác đều không có vết thương, lúc này mới an tâm một chút.
Nữ nhân lại bị động tác lật qua lật lại của hắn, mà tim đập nhanh đến mức muốn nhảy khỏi lồng ngực.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...