Tháo Hán Cùng Kiều Nương


Tiêu Kinh nghe thấy liền nói, “Đây là ta mua cho nàng, mau ăn đi.



Lúc này nữ nhân mới duỗi tay ra cầm lấy một miếng điểm tâm đưa lên miệng rồi cắn lấy một góc nhỏ.


Điểm tâm có chút cứng nhưng lại rất ngọt

Đã lâu lắm rồi nữ nhân chưa được nếm qua vị ngọt, ngày xưa mỗi khi nàng ngủ trưa dậy đều sẽ ăn đủ mọi loại điểm tâm cho đỡ thèm, mẫu thân sợ nàng ăn nhiều đồ ngọt không tốt cho răng nên mới đặc biệt dặn dò đầu bếp không được cho quá nhiều đường.


Vừa nghĩ đến mẫu thân lại vừa ăn điểm tâm, nữ nhân bất tri bất giác đã ăn hết sạch cả năm cái bánh cánh hoa, chỉ còn dư lại một ít bột trắng ở trên giấy dầu.


Không biết Tiêu Kinh đã ăn xong hai cái bánh khô từ bao giờ, chén nước để ở trước mặt cũng đã trống không, hắn hỏi, “Ăn no chưa?”

Nữ nhân nghĩ đến mấy miếng điểm tâm mới gật đầu coi như đáp lại hắn.


“Vậy là tốt rồi.




Tiêu Kinh cũng gật đầu, sắc mặt đột nhiên trở nên âm trầm.


Ban đầu nữ nhân cũng không biết những lời này của hắn là có ý gì, cũng không biết vì sao mà hắn lại gật đầu, cho đến khi nàng bị Tiêu Kinh dùng một tay ôm kẹp ở dưới nách mang về phòng, lại bị đặt vào tư thế nằm ngang trên đùi của nam nhân.


Động tác của Tiêu Kinh lúc này càng thêm thô lỗ, nhanh tay vén làn váy lên, cởi quần lót của nàng ra, bàn tay thô to đặt lên cặp mông trắng nõn của nữ nhân.

Nữ nhân phản ứng không kịp, tới cơ hội giãy giụa cũng không có, nhanh chóng bị làm ra tư thế khuất nhục, ký ức bị Tiêu Kinh đánh mông hiện ngay trước mắt.


Nàng mơ hồ cảm giác được Tiêu Kinh đang tức giận, có dự cảm hôm nay so với ngày đó càng ác liệt hơn, nghĩ vậy thân mình liền bắt đầu ra sức giãy giụa.


“Ô ô… Ô ô…”

Một tay Tiêu Kinh để trên vai nàng, còn một tay khác thì đặt trên mông nàng, ra sức chế trụ không cho nàng giãy giụa.


Nữ nhân chỉ có thể đong đưa hai chân, dùng mũi chân đá Tiêu Kinh, chỉ là nàng vừa mới động, thì quần lót đã bị kéo từ đùi đi xuống, dừng ở giày, hai bắp đùi cân xứng trơn bóng hiện ra.


Một trận lạnh lẽo từ hạ thân truyền tới, nữ nhân sợ tới mức không dám cựa quậy.



Sau khi Tiêu Kinh khống chế được thân thể nữ nhân, lúc này mới lên tiếng chất vấn, "Là do buổi sáng lời ta nói chưa đủ rõ ràng? Buổi tối trước khi ta trở về, nàng phải giặt sạch quần áo, nấu xong cơm chiều, vì sao sau khi ta về một việc nàng cũng không làm?"

Nữ nhân cắn chặt hàm răng, ánh mắt phẫn nộ, buồn bực vì Tiêu Kinh đem nàng biến thành bộ dáng này, cổ họng ngay cả một tiếng cũng không phát.


"Nàng nếu không muốn làm, ta cũng không cưỡng ép.

Chỉ là rõ ràng buổi sáng ta đã làm cho nàng xem, cũng hỏi nàng có biết làm không.

Nàng đây chính là biết rõ nhưng vẫn cố phạm.

"

Nói xong, Tiêu Kinh nâng tay lên, bang một tiếng, lòng bàn tay rắn chắc đánh thật mạnh vào mông nữ nhân.


Lòng bàn tay đỏ lên, mà trên mông cũng truyền đến cơn đau, làm hốc mắt nàng rất nhanh liền đỏ hoe.


Lần trước Tiêu Kinh đánh mông nàng, tuy rằng đau, nhưng so với hôm nay, thì còn thua xa.


Bàn tay Tiêu Kinh như cũ vẫn đánh xuống mông nữ nhân, lòng bàn tay cảm nhận được da thịt run run, cũng biết nữ nhân đã thật sự bị đánh đau.


Nhưng đấy chính là giáo huấn, nàng nhất định phải chịu phạt.


Đây mới chỉ là bắt đầu, ngày tháng sau này còn dài, nếu hiện tại không dạy thật tốt, về sau càng khó dạy hơn.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận