Thanh Xuân Này Có Cậu


...
Chiều nay tôi đi ôn văn nhưng vì thầy bận họp nên chúng tôi tự ngồi làm đề với nhau, nói thế vậy cũng chỉ ngồi nói chuyện chứ cả hội bạn thân lại toàn ôn văn thế thì sao học nổi chứ.

Ừ mà, cái con Thùy ghét tôi mà hay đặt điều nói xấu tôi nó cũng ôn văn, cũng ngồi chung phòng nên chúng tôi cũng chẳng dám hó hé gì lắm, mắc công nó lại đặt điều gì nữa.

Đúng lúc ấy thì Duyên nó đi ôn giáo dục cũng qua lớp rủ chúng tôi qua ôn cùng nó, nó thì ôn có một mình nên nhớ tôi quá đó.
"Dm đ*o có wifi để tra tài liệu, trường keo vl 3 4 cục wifi mở có 1 cục"
"Bên lớp Duyên ôn có wifi đó, qua đấy đi"
"Chắc không"
"Chắcc, hãy tin người bạn siêu dễ thương này"
"Ọe"
Duyên thì theo kiểu chubby, nhìn cũng dễ thương nhưng mắc bệnh tự luyến giai đoạn cuối, tôi cũng khuyên nó lo chữa xong sớm chứ mồm nó 10 câu phun ra hết 9 câu tự luyến, thiếu điều nó tôn mình lên làm hoa hậu của thế giới.
Chúng tôi di dời qua lớp khác ngồi để mình con Thùy ngồi ở lớp đấy, dù sao chuyển lớp đôi bên cùng thoải mái chứ đã không ưa nhau còn phải chịu chung một cái gió quạt khó chịu vcl.


Mà dĩ nhiên, mấy đứa chơi thân ngồi với nhau sao có vụ học bài được, chúng tôi order thêm đồ ăn, trà sữa rồi ngồi bàn tán chuyện với nhau.
"Thôiiii, làm lẹ đi rồi chút nói chuyện, tý không có bài ăn chửi giờ"
Thấy đã 1 tiếng trôi qua nhưng chưa đứa nào làm được cái gì tôi đành bảo gác việc chơi để lo học, cả đám cũng sợ bị chửi nên chúng tôi cũng ngồi học thật.

Tầm được hơn 5 phút gì đó thì điện thoại tôi có thông báo tin nhắn.
"Game không?"
"Đang học, đợi chút"
Thì từ hôm trung thu tôi có cố tiếp cận cái Đức Vũ qua việc chơi game, chơi chung được tầm 4 5 lần thì do tôi bị đồn xấu nhiều quá, áp lực nên tôi cũng không dám chơi chung sợ nó nghĩ xấu tôi.

Thỉnh thoảng nó vẫn cứ nhắn tin rủ tôi game, dù thề với lòng là thế nhưng tôi lại bị giao động bởi nó, lòng vốn luôn nôn nao mong ước một tin nhắn từ nó.
Tôi ráng viết nhanh để game cùng nó nhưng đương nhiên, làm một bài văn trong khoảng thời gian ngắn là quá sức cho tôi nên tôi thẳng thừng vì tình mà bỏ luôn học.
"Chơi này"
"Vô chưa"

"Rồi"
Hạn hán lời với nhau ghê, thế nhưng vô game chúng tôi lại cười nói rồi kể chuyện trên trời dưới đất với nhau.

Thì tôi sợ Đức Vũ biết có mấy đứa bạn tôi nó sẽ ngại nên tôi bảo mấy đứa kia nói nhỏ thôi, có những lúc nó nghe tôi nói chuyện với Đức Vũ buồn cười quá mà tánh đứa nào đứa nấy đều có điệu cười "nết na, dịu dàng" nên chúng nó phải mở cửa ra hành lang đứng cười banh khoảng im lặng vốn có.
"Tao là tao trốn làm văn thầy Tính để chơi game với mày đó, thấy tao quý mày ghê chưa"
"Ừ để tý tao nhắn mách thầy Tính"
"Ê không được vậy nha, bạn bè vậy hả"
Lúc tôi với nó còn ngồi đôi co thì tụi kia đã chụp ảnh tôi ngồi chơi với nó và uy hiếp gửi cho thầy của tôi.

Có chút bất ngờ nhưng tôi cũng ngay lập tức kể cho "chồng iu" của tôi rồi.
"Đức Vũ, tụi kia chụp ảnh tao ngồi chơi với mày xong đòi gửi thầy kia."
"Ê bậy, không được làm vậy, nó đang chơi với tao"
Eo thề cái giọng nghe cưng vcl ấy, hắn làm tôi càng ngày càng mê hắn mà không cách nào dứt ra được.
Tôi ngồi chơi với nó 1 2 trận rồi tắt máy ngồi làm bài, chơi thì chơi chứ bài đâu bỏ được, ăn chửi chết
...
"Ê nay thằng Đức Vũ kể cho tụi con Thùy chiều mày trốn làm văn thầy giao để game với nó xong mày bị tụi kia nói quá trời kìa."
|End|.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận