Thanh Xuân Của Tôi Là Em FULL
Khi thấy cô ta đi, bữa tiệc liền trở lại bình thường.
Mẹ cô thấy váy đã dơ liền kêu cô đứng đợi để bố cô điện gọi người đưa cái váy khác thay.
Bởi vì bữa tiệc mới bắt đầu nên bỏ đi về cũng thấy hơi không ổn.
Anh: " Đi theo tôi!"
Cô:" Đi đâu!"
Anh:" Lên phòng đợi! vậy cậu muốn đứng đây với bộ dạng này sao?"
Cô với ánh cùng nhau đi lên phòng nghĩ ngơi dành cho khách.
Lúc sau đã có người đem váy mới đến nên cô đã vào phòng tắm để thay còn anh thì ngồi ở trong phòng đợi cô ra.
Khi thấy cô bước ra anh nhìn cô không chớp mắt, cái váy này rất hợp với dáng cô.
3 vòng đều phô ra rất hoàn hảo khiến anh không thể cầm lòng được liền trao cho cô một nụ hôn.
Đợi khi hai người đi xuống thì bữa tiệc đã bắt đầu hơn nửa tiếng trước rồi.
Cô thì hận không thể tát cho anh một bạt tay.
Bố thấy anh xuống liền cầm micro phát biểu:" Xin chào mọi người, tôi là Lục Trí, hôm nay nhân dịp sanh thần của phu nhân nhà tôi, tôi cũng xin tuyên bố với vị.
Sau này đợi khi con trai tôi Lục Minh Triết tốt nghiệp xong liền giao quyền điều hành công ty đảm nhiệm!"
Anh đứng lên bục chào hỏi vài lời mới đi xuống, những cô gái muốn bắt chuyện với anh nhưng nhìn thấy khuôn mặt lạnh lùng của anh thì hơi sợ không dám lại gần.
Kiều Đan cùng với Tỉnh Dao đi tới chỗ anh:" Chúc mừng cậu, Minh Triết chúng ta có thể mời cậu một ly không?"
Anh:" Được!"
Anh uống xong liền đi tới chỗ cô, thấy anh đang đi tới gần cô liền nhanh đứng nép sau mẹ mình.
Anh:" Dạ chào Chu phu nhân!"
Mẹ cô:" A! chào con, nhìn con rất soái a!"
Anh "mỉm cười nhìn cô"
Mẹ cô:" Hình như con cũng là bạn học của của Hiểu Hiểu nhà cô phải không!"
Anh:" Dạ!"
Mẹ cô:" Hiểu Hiểu! lớp con có một anh chàng đẹp trai như vậy sao không giới thiệu cho mẹ xem!"
Cô:" Mẹ à!"
Anh:" Vậy con xin phép đi một chút!"
Mẹ cô:" ừ con đi đi!"
Trước khi đi anh không quên nhìn cô mỉm cười một cái.
Hành động này mẹ cô đều thấy hết với chắc rằng quan hệ giữa cô và anh không đơn giản là bạn bè được.
Sau khi bữa tiệc kết thúc, mẹ anh liền lên tiếng:" Con thích con gái nhà họ Chu sao?"
Anh ngước lên nhìn bà mỉm cười nhưng không lên tiếng.
Bà:" Mẹ cứ thấy con luôn nhìn con bé suốt, nếu con thích như vậy mẹ có thể giúp con một tay.
Mẹ cũng rất thích con bé đó, vừa xinh đẹp vừa lễ phép!"
Anh:" Không cần đâu, con sẽ tự mình có cách!"
Bà:" Ừ! mau hốt con bé về đi, nếu không bị cướp mất đấy!"
Anh cười lắc đầu nhìn bà rồi mới lên phòng, khi tắm anh lại nhớ bộ dạng của cô trong chiếc váy cúp ngực hồi nãy, ánh mắt anh liền đỏ rực cứ nghĩ đến rãnh ngực lấp ló của cô thì thân dưới của anh lại hưng phấn lên nên nguyên đêm đó anh tắm nước lạnh thật lâu mới bước ra khỏi phòng tắm.
Bên phía Chu Gia, vừa khi về nhà cô liền phi thẳng vào phòng tắm rồi leo lên giường ngủ nhưng lăn qua lăn lại thì vẫn không ngủ được cứ nghĩ đến cốt truyện đã bị sai lệch.
Thôi vậy tùy cơ ứng biến nên cô đã dừng suy nghĩ quyết định đánh một giấc trước đã.
Buổi có vẻ yên tĩnh với Chu Gia đối ngược lại bên Khương Gia lại vang lên tiếng chửi mắng.
Cha Khương:" Sao mày lại dám đắt tội với Chu Gia hả? mày có biết tao đã cố gắng kéo mối quan hệ làm ăn không, trước khi m đã hứa cái gì hả? mày đúng là đồ ăn hại như mẹ mày vậy đấy! Cút ra khỏi mắt tao!"
Khương Linh quỳ xuống xin tha:" con xin lỗi!"
Lâm Mỹ là mẹ kế cô ta cũng là vợ hợp pháp của ông ta, nhưng hai người lại không có con nên ông đành đưa Khương Linh về nhà nuôi.
Lâm Mỹ lên tiếng:" Ông thấy chưa từ đầu tôi nhìn liền biết con nhỏ đó với mẹ của nó đều vô tích sự mà! ông cứ phạt nặng nó đi, lần sau nó sẽ biết điều hơn!"
Cha Khương:" Ngày mai, trong tất cả công việc của nhà này mày phải làm hết, nếu mày không làm xong thì đừng mơ tưởng đến việc ăn cơm! Những người ở đây không được giúp nó nghe rõ chưa?"
Người làm gật đầu nghe theo.
Lâm Mỹ cười khinh cô rồi cũng Cha Khương lên phòng nghỉ ngơi, bỏ mặc cô ta đang quỳ khóc ở đó.
Nhìn bóng lưng của mụ ta khiến cho cô ta càng hận hơn.
Vì muốn được làm tiểu thư Khương Gia nên cô quyết cam chịu đợi khi cô thực sự là chủ nhân của ngôi nhà này liền cho bà ta một bài học.
Cô ta nói thầm trong miệng:" Đúng là con đàn bà trơ chẽn! rồi có một tôi sẽ bắt bà quỳ xuống xin tha dưới chân của tôi! còn các người nhìn cái gì mà nhìn! cút ra hết đi! AAAAAAAA!"
Thấy cô ta la hét những người làm đều tản ra hết không dám lại gần cô ta sợ cô ta phát điên lại cắn người lung tung.
Ở trong Khương Gia, cô ta đều không được lòng tất cả mọi người ở đây, ỷ bản thân mình là con của chủ liền không biết điều yêu cầu quá đáng, còn đánh họ, chửi mắng đủ thứ.
Nhìn thấy cô ta như vậy càng làm cho người hầu trong nhà hả hê hơn..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...