Thanh Xuân Của Những Đứa Con Mafia

Buổi học của kết thúc Ôn Dương theo thói quen chạy một mạch về ký túc xá,Hàn Diệt Phong đã đứng ở cầu thang chờ sẵn rồi.Ôn Dương nhìn thấy Hàn Diệt Phong đang tựa lưng vào tường gương mặt điển trai thêm với nét lạnh lùng đó đúng là phạm quy mà,Ôn Dương má hơi ửng hồng nhìn Hàn Diệt Phong chạy tới rồi nói:

“Anh sao lại ở đây,mấu người khác đâu rồi”

Hàn Diệt Phong tay liền lấy cặp của cô rồi nói:

“Hoàng Băng và Hàn Tử Diên đang chuẩn bị cho kỳ thi sắp tới nên bây giờ không rãnh rỗi, còn Hạ Kiêu và Cố Thanh thì đi đâu rồi”

Cô vừa đi vừa nói:

“Vậy sao, chán ghê”

Hàn Diệt Phong cùng cô đi vào phòng ký túc xá của hắn, vì hiện tại Hoàng Băng và Hàn Tử Diên cần không gian riêng để ôn thi nên đã ở lại ký túc xá của nhóm Ôn Dương.Hàn Diệt Phong mở cửa phòng ra sau đó đặt cặp sách của cô lên giường mình rồi nói:

“Em đi rửa tay rửa mặt đi”

Cô gật đầu ngoan ngoãn vào rửa tay rửa mặt,khi đi ra bàn ăn đã được Hàn Diệt Phong dọn sẵn rồi cô thấy đồ ăn hai mắt sáng bừng chạy tới:

“Oa đồ ăn hôm nay nhìn ngon quá,có gà chiên cùng sườn sào chua ngọt,còn có canh súp nữa,…Mấy món này là anh nấu sao”

Hàn Diệt Phong bát đũa cho cô rồi nói:


“Ừm,anh làm hết”

Cô liền cười cười lên tiếng trêu chọc nói:

“Anh nè,con trai biết nấu ăn các bạn nữ sẽ mê lắm đó nha”

Hàn Diệt Phong không nói gì ngồi xuống cạnh cô,sau đó ghé sát vào mặt cô nhẹ cười hỏi:

“Em có trong đó không”

Hai má Ôn Dương liền ửng hồng nói:

“Em ấy à thì sao cũng được”

Hàn Diệt Phong nghe vậy thì nói:

“Nhưng mà anh nghĩ chuyện bếp núc sau này sẽ có vợ làm mà”

Ôn Dương liền phồng má nói:

“Là tên nào quy định việc bếp núc phải do phụ nữ làm chứ,đối với em mọi người đều bình đẳng như nhau cả thôi với bây giờ mấy chuyện đó cũng đâu quan trọng đâu”

Hàn Diệt Phong phì cười đưa tay xoa đầu cô,Ôn Dương liền nói:

“Với cả em thắc mắc cái này,anh nghĩ xem Hạ Kiêu và bảo bối ai trên ai dưới đây”

Hàn Diệt Phong nghe cô hỏi thì nói,tay rời khỏi đầu cô:

“Sao lại hỏi cái này”

Ôn Dương liền vô tư đáp:

“Tại em thấy tò mò thôi, nhưng mà em dám chắt bảo bối kèo dưới vì nhìn cậu ấy không to cao bằng Hạ Kiêu nữa mà, hơn nữa em đọc mấy bộ truyện đam mỹ người lớn thường mấy người kèo dưới đa phần có thân hình mảnh khảnh và sinh đẹp á”

Hàn Diệt Phong nghe cô nói mà cả người đông cứng, liền hỏi:


“Mèo con rốt cuộc bình thường em xem cái gì vậy”

Ôn Dương tròn xoe mắt đáp:

“Passion nè,mật danh Anastasia nè,đêm bên bờ biển, nghĩ hưu chứ không phải tình yêu nè, bình minh trên sông mày nữa nhiều lắm”

Hàn Diệt Phong nghe cô nói thì cả người chính thức hoá đá,nhớ lại mấy thứ đó thường thấy Hoàng Băng ngồi đọc toàn là những chuyện người lớn,Hàn Diệt Phong liền đen mặt nói:

“Nên cho em đi học giáo dục giới tính lại đi là vừa rồi, toàn bị nhiễm thói xấu của Hoàng Băng và Cố Thanh thôi”

Ôn Dương liền cười cười mấy tiếng sau đó tập trung ăn phần ăn của mình,thấy Hàn Diệt Phong không ăn cô liền hỏi:

“Anh không ăn sao”

Hàn Diệt Phong ngồi tay chống cằm nói:

“Nhìn em ăn anh cũng no luôn rồi”

Cố Thanh và Hạ Kiêu đang đi xung quanh khuôn viên trường học chỉ để nói chuyện cùng nhau,hai người vừa đi vừa nắm tay bầu không khí có hơi ngượng ngùng Hạ Kiêu lên tiếng:

“Cha em có nói gì về chuyện lần trước không”

Cố Thanh bình thản đáp:

"Chuyện tụi mình bị bắt cóc á hả, Lão Vương có điện nói với cha camera nằm ở góc khuất nên không nhìn thấy mặt hung thủ, nhưng em nghĩ chuyện lần này và chuyện vụ cửa sổ bị ném máu ở lần trước là cùng một người "


Hạ Kiêu mặt mũi tối sầm nắm chặt tay Cố Thanh nói:

“Đừng để anh gặp lại cái tên Húc Minh Yên đó,nếu không anh sẽ phanh thây nó cho cá mập ăn”

Cố Thanh nhìn phản ứng của Hạ Kiêu mà phì cười,Hạ Kiêu nhìn cậu cười mà tim đập loạn nhịp nụ cười rất đẹp,Hạ Kiêu liền dừng lại,Cố Thanh thấy lạ liền nói:

“Anh sao vậy”

Hạ Kiêu không trả lời,anh đưa tay nắm lấy gáy của cậu, tay còn lại Hạ Kiêu ôm lấy eo cậu kéo gần khoảng cách của hai người,môi chạm môi Cố Thanh có hơi ngạc nhiên nhưng rồi cũng đáp lại,Hạ Kiêu say mê nghĩ “Ngọt thật”.

Hạ Kiêu thấy Cố Thanh đang dần bị thiếu dưỡng khí liền nhẹ nhàng tách ra, Cố Thanh vừa được buông đã bắt đầu thở Hạ Kiêu chầm chậm nói:

“Tiểu Thanh,em cười nhiều sẽ rất đẹp”

Cố Thanh hít thở được một chút ngạo kiều nói:

“Anh tùy tiện như vậy thầy Vũ mà bắt được chắc chắn hạnh kiểm sẽ không còn”

Hạ Kiêu nhìn Cố Thanh vẫn ngạo kiều nhưng lúc này hai má đỏ ửng nhìn rất quyến rũ,mà tim anh lại hẫng một nhịp anh liền kéo mạnh cậu lại áp mạnh môi mình lên môi cậu một lần nữa nghĩ “Mình đúng là yêu chết tiểu ngạo kiều này mà”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận