Ôn Dương không trẻ lời cứ tiếp tục nhìn chằm chằm vào cái cây,mọi người đang khó hiểu thì Ôn Dương đã nhảy khỏi cửa sổ phóng xuống đất, khiến mọi người hoảng hồn ngoại trừ Cố Thanh đang rất bình tĩnh, Hàn Diệt Phong chạy tới cửa sổ nhìn xuống thì thấy Ôn Dương đang tiến tới cái cây đó,Hàn Diệt Phong cũng không do dự nhảy khỏi cửa sổ tầng hai an toàn đáp đất,bốn người kia cũng phóng xuống theo chỉ thấy Ôn Dương đang nhìn mấy dấu chân xung quanh cái cây,Ôn Dương tức giận nói:
“Tức thiệt,vậy mà để tên đó chạy”
Hoàng Băng liền chạy tới trách cô:
“,Anh Anh,em nhảy xuống như vậy rất nguy hiểm đấy”
Ôn Dương liền cười nói:
“Haha,em không sao mà”
Hạ Kiêu lúc này nữa con mắt nói:
“Các cậu quên cậu ta làm nghề gì à”
Mọi người lúc này nhìn nhau, chỉ biết cười trừ,Cố Thanh lúc này mới lên tiếng:
“Này bảo bối,cậu lúc nãy đã nghe thấy gì hay nhìn thấy gì có đúng không”
Ôn Dương gật đầu nói:
"Là tên tạo ra chuyện này,hắn nói sẽ còn tiếp tục nữa "
Hàn Tử Diên liền nhìn cô với ánh mắt kỳ lạ:
“Anh không nghĩ là tai của em thính đến mức độ đó luôn đấy”
Ôn Dương cười cười nói:
"Vì vậy em mới phải đeo nút chống âm và tai nghe đó "
Cả bọn biết chuyện lần này có hơi phiền phức hơn nữa không chừng tên này còn là học sinh trong trường nữa.Cả bọn quay về ký túc xá để chuyện này cho phía thầy cô.
Mấy ngày sau thì kỳ thi cũng đến,khi cùng các anh chị đi ăn sáng ở phòng ăn,tâm tình của Ôn Dương cực kỳ tệ cả gương mặt bí xị đen thui, Hoàng Băng thấy thế liền cười trừ nói:
“Thôi mà Anh Anh,em đừng như vậy, vực lại tâm trạng đi cứ như vậy vào phòng thi chắc chắn sẽ không làm được bài đâu”
Ôn Dương nước mắt hai hàng nói:
"Em không vực dậy nổi,thi hai môn đầu tiên có môn Lịch sử địa lý thì em không nói,vậy mà Hoá,Nhạc và Toán cũng có em sắp tiêu tùng rồi "
Hạ Kiêu lúc này liền nói:
"Thôi đồ bạo lực đừng buồn cố để trên trung bình là được "
Hàn Tử Diên nhìn Hạ Kiêu nói:
“Hạ Kiêu tôi thắc mắc,đó có phải lời an ủi không,tôi thấy cậu muốn em ấy rớt thì có”
Hạ Kiêu liền chột dạ nói:
“An ủi cho có lệ chứ môn Nhạc là rớt chắc”
Ôn Dương nghe xong tâm tình tuột dốc không phanh,Hàn Diệt Phong ngồi bên cạnh xoa đầu cô tự tin nói:
“Mèo con không trượt được,môn nhạc ít nhất 50 điểm”
Mọi người nghe xong thì bất ngờ Cố Thanh liền hỏi:
“Sao cậu chắc như vậy”
Hoàng Băng liền tiếp lời:
"Cậu lấy đâu ra tự tin trong khi con bé còn không có "
Hàn Diệt Phong không nói gì tiếp tục im lặng,Ôn Dương lúc này nghe Hàn Diệt Phong nói thì có hơi bất ngờ Toán và Hoá thường thường cô cũng có được kết quả khá vừa ý nhưng riêng môn Âm Nhạc thì có cố gắng cũng không lên nổi.
Lúc này thì chuông reo nên họ bắt đầu ai về lớp nấy để thi,Ôn Dương khi vào lớp mà chán nản không muốn nói,cho đến khi giáo viên vào phòng thi đưa đề thi môn Toán,cô nhìn vào đề đều có hơi bất ngờ, những câu trong này thì có tới bảy mươi phần trăm là cô đã được Hàn Diệt Phong cho làm qua, còn ba mươi phần trăm còn lại thì đều khá giống với những đề Hoàng Băng và Hàn Tử Diên đã cho trong lúc ôn bài, nhưng chỉ có điều là đổi số thôi.Cô lúc này mới có chút tinh thần ngoan ngoãn ngồi làm bài,môn Toán có hai tiếng để làm bài nhưng Ôn Dương chỉ mất một tiếng để làm sau đó kiểm tra lại,khi Ôn Dương đi lên nộp làm cả lớp phải tròn mắt ngạc nhiên,vì cô là người đầu tiên nộp bài sớm như vậy.
Cả lớp liền nghĩ " Không phải môn Toán xậu ta rất yếu hay sao,đừng nói là viết đại đó nhé".
Thầy gác thi khi để Ôn Dương ký vào bài sau đó nhìn cô nói:
“Vậy em đến lớp 11A7 thi môn Lịch sử địa lý nhé”
Ôn Dương liền gật đầu,cúi chào thầy rồi chạy đi đến lớp 11A7, trong đầu vui vẻ nghĩ " Môn Toán mình chắc sẽ trên trung bình nên không cần lo về nó nữa,sau khi thi xong chắc phải cảm ơn anh Diệt Phong vì hơn một nữa đề thi đều bị anh ấy đoán trúng".
Ôn Dương đi thang máy lên tầng bốn sau đó đi tìm lớp 11A7,khi cô tìm thấy và mở cửa bước vào cả lớp 11A7 đều nhìn cô vì hiện tại chỉ có cô là người đầu tiên lên thi môn Lịch sử địa lý Trường thường cho thi theo môn nên khi thi môn nào chỉ cần đến lớp môn đó được chỉ định mà thi không phân biệt khối lớp.Hạ Kiêu khi thấy Ôn Dương liền đổ mồ hôi nghĩ " Không phải em ấy tùy tiện viết bậy vào đề thi môn toán đấy chứ, chỉ mới một tiếng thôi sao đã chạy lên đây thi Lịch sử địa lý rồi". Cố Thanh ngồi bàn gần trên đầu bàn của giáo viên nhìn cô mà mặt mài tối sầm nghĩ “Tiêu rồi cậu ấy làm được không thế”. Ngược lại với hai người kia thì ba người Hàn Diệt Phong,Hàn Tử Diên và Hoàng Băng không lo lắng vì đã chắc Ôn Dương làm được bài rồi.
Mọi người trong lớp 11A7 có hơi bất ngờ vì cô,nhất là Thiên Bích Cẩm cũng nhìn cô bằng ánh mắt ngạc nhiên, lúc này cô giáo gác thI môn Lịch sử địa lý liền nói:
“Cả lớp tiếp tục làm bài thi”
Sau đó quay qua Ôn Dương cười nói:
"Thầy Toán có nói với cô rồi,em là Ôn Dương đúng không "
Ôn Dương liền gật đầu lễ phép nói:
"Vâng ạ "
Cô giáo liền vui vẻ nói:
“Em qua đây ngồi đi”
Cô giáo vừa nói vừa sắp xếp chỗ cho Ôn Dương ngồi,chỗ của Ôn Dương ngồi là gần cạnh cô giáo,sau đó cô phát đề thi cho Ôn Dương, Ôn Dương cũng ngoan ngoãn làm bài.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...