Trại hè khối 12 – trường Trần Hưng Đạo.
Sáu giờ sáng, bác bảo vệ mở rộng cửa trường chào đón những học sinh tham gia Hội Trại năm nay, Hội Trại chỉ dành cho các bạn khối 12, riêng khối 10 và 11 được nghỉ ở nhà hai ngày cuối tuần này.
Mới sáng sớm mà sân trường đã sôi động, nhộn nhịp hẳn lên, tiếng la ó, tiếng tranh cãi, tiếng cười đùa đan xen nhau vang vọng dưới sân trường.
Mỗi lớp tự trang trí lều, chuẩn bị nguyên liệu, dụng cụ cần thiết, đúng chín giờ nhà trường sẽ đóng cửa và không ai được phép ra ngoài trong suốt thời gian Hội Trại diễn ra.
Nhật lái chiếc xe đạp Martin yêu quý của mình chở Bảo ngồi sau ôm mấy túi đồ lỉnh kỉnh.
Song song bên cạnh Toàn chở Hoàng cũng chở lỉnh kỉnh đồ không thua kém xe bạn.
Cả bốn chàng trai nói cười vui vẻ cùng cua xe vào cổng trường thì bất chợt có xe bên trong trường chạy ra.
Hoảng hồn Nhật nhắm tít mắt lại, miệng la hét theo quán tính “A...a...a...”
Và rồi “RẦM...!ẦM!”
Xe Nhật lái đâm trực diện xe đối phương, Toàn nhanh tay bẻ lái không đến nỗi chung số phận nhưng cũng không khá hơn là mấy.
Cả bọn lồm cồm bò dậy, Mai và Kha tức giận quát.
- Mấy cha này, chạy không nhìn đường là sao vậy?
Nhìn đối phương đang nổi máu xung thiên, Toàn kéo kính lên nhìn rõ sự việc, đang bối rối chưa biết xử lý ra sao thì Nhật trốn sau lưng Bảo, ló đầu nói.
- Dạ, cho bọn em xin lỗi mấy chị.
Mai nhận ra kẻ tông cả hai đứa lúc này chính là người lần trước va chạm với mình trong sân trường liền chỉ tay mắng.
- Thì ra là cha nội này!
Kha thấy Mai như có quen đối phương liền hỏi.
- Bà quen họ hả?
- Quen nỗi gì, lần trước tui bị đụng trúng chính là người này.
Mai chỉ đích danh Nhật đang lấp ló sau lưng Bảo.
- HẢ? LÀ NGƯỜI NÀY SAO?
Mai gật đầu xác nhận, Nhật biết mình lại gây họa liền cầu cứu các bạn.
Hoàng thấy vậy đứng ra dàn xếp ổn thỏa, với cử chỉ lịch thiệp, nhã nhặn cùng cách xử lý mọi việc hợp lý nên đối phương xem như xui xẻo, bỏ qua.
Thu dọn mọi thứ rơi vãi, Mai và Kha tranh thủ đạp xe phóng ra ngoài lấy thêm dụng cụ cho lớp mình.
Bốn chàng trai sau khi xem xét đồ của mình rồi cũng đẩy xe vào trong sân trường đến lều lớp mình.
Mai chở Kha, miệng vẫn càu nhàu chuyện lúc nãy, Kha khuyên nhủ.
- Thôi, qua rồi, sao gì bọn họ cũng xin lỗi rồi tụi mình còn gì.
- Nhưng tui vẫn bực mình cái thằng cha đó...!mà bà biết cha đó học lớp nào không?
- Hình như lớp nhỏ Hiền thì phải.
- Lớp nhỏ Hiền? tui biết rồi.
Trả lời bạn, Mai ra sức đạp xe lòng thầm nhủ “Hãy đợi đấy!”
Tại lều trại lớp 12A5.
Nhật đang cặm cụi gắng điện sử dụng trong lều, xung quanh lều và bảng hiệu lều của lớp mình.
Toàn cùng hai bạn trong lớp trang trí các họa tiết giúp lều mình sinh động hơn.
Thấy Nhật từ lúc đụng độ ngoài cổng trường lúc nãy thì có vẻ im hơi lặng tiếng nên hỏi thăm.
- Chuyện gì mà trông mày như có tâm sự vậy? Hôm nay ngày vui thì phải vui vẻ mới có khí thế chứ mày.
- Tao thấy tự nhiên mất hứng sao sao đó.
- Vì con nhỏ lúc nãy á?
Nhật gật đầu.
- Ừ!
Toàn cười chọc ghẹo.
- Hắc, hắc...!người ta nói: ‘Hữu duyên thiên lý năng tương ngộ - Vô duyên đối diện bất tương phùng’.
Tao nghĩ có lẽ mày với nhỏ có duyên tiền định á!
- Thôi đi mày!
Toàn cùng mấy bạn cười trong lớp cười hô hố, Nhật giận.
- Mấy người còn nói nữa...!ông đây không làm nữa, tự mà làm đi nhá.
Cả bọn biết bạn giận rồi nên không chọc ghẹo nữa, mọi người tiếp tục công việc của mình.
Tất cả đều phải tranh thủ từng giây, từng phút nếu không sẽ không kịp.
Phía bên kia Bảo cùng Hoàng bị Lớp trưởng Hiền sai bảo.
- Hoàng, ông giúp mấy người kia bưng cái bàn trong lớp cùng hình Bác Hồ ra để chổ này giúp tui đi.
- Ừ, để đó Hoàng làm cho.
Hiền nhìn thấy Bảo đang lang thang trốn việc liền hét lớn.
- Bảo, ông đang làm gì đó?
Bị chỉ điểm Bảo cười tươi rói.
- Bà không thấy sao còn hỏi?
- Tui thấy ông đang rảnh rỗi mới hỏi đó.
Ông qua bên kia giúp mấy bạn ấy sắp xếp bếp ăn đi.
- Biết rồi, làm gì mà hét dữ vậy.
Hiền nhìn Bảo cất bước bất đắc dĩ đi phụ mọi người thì nghe bạn gọi.
- Ê Hiền!
Nhận giọng nhỏ Mai, Hiền quay lại hỏi.
- Lớp bên bà chuẩn bị xong rồi hay sao mà rảnh chạy sang đây vậy?
- Sắp xong, tui đang đi dạo xem mọi người trang trí lều trại như thế nào để rút kinh nghiệm thêm.
Bảng hiệu bên bà tên Lửa Thiêng hả?
- Ừ, còn bên lớp bà tên gì?
- Lớp tui lấy tên Ra Khơi.
Mà lớp bà kiếm đâu ra hai cây chuối đẹp thế?
- Của bốn chàng trai Hotboy lớp tui đó.
- Ai cơ?
Hiền chỉ nhóm Nhật, Toàn đang trang trí lều.
Nhận ra người mình cần tìm kiếm, Mai gật đầu.
Ở lại nói thêm đôi ba câu chuyện phiếm mới trở về lớp mình.
Đồng hồ điểm 9 giờ, thầy phụ trách phóng loa tập trung các lớp lại điểm danh, thông báo nội dung cũng như nội quy Hội Trại.
Ba hồi trống trường vang lên, Hội Trại chính thức bắt đầu.
Cổng trường được bác bảo vệ khóa lại.
Các học sinh tản về lớp mình, các lớp tự nấu cơm trưa, 11 giờ rưỡi đều phải ăn có cơm ăn, 12 giờ rưỡi nghĩ ngơi đợi đến 14 giờ sẽ bắt đầu cuộc thi đấu đầu tiên.
Lúc này, tại lều các lớp đều có khói trắng bốc lên, tất cả tập trung làm bữa cơm trưa.
Tại lớp 12A1.
Mai, Kha, Hải Anh cùng mấy bạn nữ nấu ăn, bọn con trai giúp xách nước và nhóm lửa.
Mai nấu canh bí xanh với thịt bằm.
Linh kho thịt mông với đậu hũ.
Hải Anh xào đậu que với thịt cắt sợi.
Kha cùng hai bạn nữ vo gạo, nấu cơm.
Tuy sắp học xong lớp 12 rồi nhưng vẫn có một số bạn nữ không biết nấu cơm nên làm chân phụ bếp, ai sai làm gì thì làm cái đó, mọi người đều hòa đồng, vui vẻ...
Một hồi trống được gióng lên báo hiệu cuộc thi thố giữa các lớp chính thức mở màn.
Cuộc thi đầu tiên: Cắm hoa và đọc bài thuyết trình về bình hoa lớp mình.
Cuộc thi cắm hoa diễn ra trong ba mươi phút, phần thuyết trình mỗi lớp là năm phút.
Toàn khối 12 có chín lớp, như vậy kết thúc cuộc thi đầu tiên vào lúc 15 giờ.
Các lớp đều biết lịch thi đấu nên đã cắt cử một số bạn tham gia cổ vũ, những bạn có nhiệm vụ của mình đều nâng cao tinh thần chuẩn bị tốt cho phần thi của mình.
Phần thi cắm hoa và thuyết trình bình hoa kết thúc, Ban giám khảo đi tới đi lui bình hoa của các lớp cùng rì rầm trao đổi đưa ra quyết định chung.
Kết quả mỗi phần thi đấu không được công bố liền mà chờ bế mạc Hội Trại mới công bố cung một lượt cùng phát quà thưởng khiến tim ai cũng hồi hộp treo lơ lửng.
Cuộc thi thứ hai mở màn: Thi nấu cơm.
Thầy phụ trách nêu quy định thi đấu, tham gia thi nấu cơm gồm hai người.
Khi nồi cơm được nhắc lên bếp, lửa cũng được nhóm lên thì người canh lửa phải bị bịt mắt lại, người phụ tá không bị bịt mắt sẽ bị trói hai cánh tay sau lưng.
Sau khi phổ biến xong, thầy hỏi mọi người hiểu chưa? Tất cả đồng thanh “Đã hiểu!” thì thầy thổi một tiếng còi phát động cuộc thi.
Phần thi này không cần tập trung tư duy nên những bạn cỗ vũ bên ngoài hò hét rần trời, dù lúc này trời đã hạ nhiệt nhiều nhưng không khí xung quanh như nóng dần lên.
Nhóm nấu cơm lớp 12A1 do hai bạn Nam – Kha thực hiện.
Nhóm nấu cơm lớp 12A5 do lớp trưởng Hiền – hotboy Bảo thực hiện.
Nhìn đồng hồ chỉ bốn giờ chiều tức 16 giờ, thầy phụ trách thổi còi dừng cuộc thi.
Các lớp dán tên lớp mình lên nắp nồi rồi bưng nồi cơm nộp Ban giám khảo chấm điểm.
Hiền cùng Bảo định đem nồi cơm lớp mình đi nộp thì bị Toàn giữ lại.
- Hai người từ từ nào, đợi một chút!
Toàn giơ máy chụp hình bấm kêu một tiếng “TÁCH!” Mới cho cả hai đi.
Trải qua hai cuộc thi tài, các học sinh về lều lớp mình chuẩn bị cơm tối cùng cuộc thi thời trang trong đêm lửa trại.
Vào lúc 17 giờ rưỡi, Ban giám khảo trường cùng đoàn đại biểu Xã đến thăm lều trại từng lớp và xem xét chấm điểm trang trí lều trại của các lớp.
Mỗi lớp đều có sự đón tiếp đoàn Đại biểu trường khác nhau.
Lớp 12A5, Hiền sợ các bạn hát bài Quốc ca không đều sẽ mất đi ấn tượng của lớp nên phân cho Toàn bắt nhịp các bạn hát ba bài nhạc thiếu nhi vui nhộn.
Thầy hiệu trưởng ấn tượng phần trang trí cổng trại của lớp, nổi bật nhất là hai cây chuối khiến cái lều sinh động hẳn lên.
Đoàn đại biểu rời đi, Toàn đẩy gọng kính lên cười đắc ý.
- Hắc hắc! Tao nói rồi.
Phần thi trang trí lều trại mình sẽ đứng nhất cho coi.
Các bạn cười phụ họa, riêng Bảo lườm Toàn.
- Số một ngược thì có ‘Há miệng mắc quoai’ nha mày – Hiền lớp trưởng cũng lên tiếng.
- Cuộc thi nấu cơm cũng chắc tiêu tùng rồi!
Cả lớp nhốn nháo.
- SAO VẬY?
Hiền khó chịu lên tiếng.
- Thì tại ông Toàn nè, tui nói cơm mới cạn nên để lửa riu riu một chút hẵng rút ra.
Ổng đứng ngoài chỏ miệng vào kêu ông Bảo rút hết củi liền ra, kiểu này nồi cơm có mà sống nhăn răng.
Toàn cãi lại.
- Nếu bà không chịu thì sao để ông Bảo rút hết số củi đó giờ đổ lỗi cho tôi.
Cả hai lời qua tiếng lại, lúc này đoàn đại biểu vẫn đang ở lớp kế bên nên cả lớp vội bịt miệng hai cái loa phóng thanh lại..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...