Thanh Xuân Có Bạn


Những ngày trôi qua ảm đạm.
Lớp học như u ám hơn vì Ái Lâm chưa thể quay trở lại lớp.

Chỗ ngồi cạnh Thanh Hạ là của Ái Lâm lúc nào nhìn mặt cậu cũng ủ rủ lên lớp không tập trung nhiều lúc giờ ra chơi cậu cũng chẳng thèm cũng đám bạn ra sân chơi đá bóng.

Cô Tố giáo viên chủ nhiệm thấy vậy cũng tìm lúc cậu ở một mình tới an ủi cậu bé chuyện của Ái Lâm chỉ là sự cố em đừng có tự trách bản thân mình nhé ! Nhìn một cậu bé từ vui vẻ năng động trở nên như thế này khiến cô cũng vô cùng bận tâm.
Buổi chiều sau khi việc dạy đã xong cô Tố đã đến thăm nhà Thanh Hạ gặp mẹ cậu bé để nói về vấn đề hiện tại Kinhcoong…..kingcoong…

Mẹ Thanh Hạ bước ra mở cửa: Chào cô giáo Tố, mời cô vào nhà chơi.

Không biết có chuyện gì mà phải để cô nhọc lòng đến thăm nhà hay là Thanh Hạ lại làm gì ở trường hay sao ạ, cô Tố cười đáp: Vâng không có gì lớn đâu ạ chỉ là em Thanh Hạ có nhà không ạ.

Cô giáo nhìn quanh như đang tìm cậu bé, mẹ Thanh Hạ tiếp lời thằng bé đến bệnh viện thắm Ái Lâm rồi cô mỗi buổi chiều tan học về nhà vứt cặp sách là đạp xe ngay tới bệnh viện.

Cô giáo Tố cũng bày tỏ thật sau khi vụ tai nạn đó xảy ra Thanh Hạ như biến thành người khác trầm lặng ít nói hơn tình hình học tập cũng có chút sa sút cô kể lại những gì xảy ra trên trường cho mẹ Thanh Hạ nghe hi vọng phía phụ huynh cũng hay khuyên bảo sưởi ấm trái tim cậu bé.

Quay lại bệnh viện An Lĩnh.
Sau vụ tai nạn đó cũng đã một tuần trôi qua kẻ gây tai nạn đã bị bắt giữ nhưng Ái Lâm vẫn chưa tỉnh lại, nhìn con gái bé bỏng nằm đó mà lòng người làm bố mẹ này không khỏi đau thắt tim.

Mỗi ngày Thanh Hạ đều đến bệnh viện thăm cô bé mỗi ngày đến đều đem theo một món quà.

Hôm nay cậu cầm trên tay cuốn truyện về những anh hùng mà Ái Lâm thường đọc tuy cậu trước kia mỗi khi nghe Ái Lâm nhắc đến các siêu anh hùng là cậu không có hứng thú gì và bảo đó là nhân vật không có thật nhưng nhìn xem giờ đây cậu lại đọc từng câu từng chữ cho cô bé nghe hi vọng lớn nhất là Ái Lâm sẽ tỉnh lại cậu sẽ ngoan ngoãn cùng đi xem siêu anh hùng mà không than thở nữa.
Ông Tô Thành ra ngoài nghe điện thoại bổng gương mặt ông tối sầm lại thốt ra rằng “ nếu sự trừng phạt đó không đủ thì hãy hành động đi” ông Tô Thành cúp máy lấy chìa khoá đi đâu đó bà Tô sau khi đi lấy nước trở về thì không thấy chồng mình đâu hỏi cậu bé thì mới biết chồng mình đã ra ngoài.

Nhắc điện thoại lên gọi thì điện thoại ngoài vùng phủ sống, như một điềm gỡ bà Tô làm rơi chiếc ly đang cầm giật mình bà liền dọn dẹp những mãnh vỡ và tiếp tục ở bệnh viện cùng con gái …..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận