"Chuyện này…để tôi suy nghĩ kỹ lại, rồi tôi sẽ trả lời cậu chắc chắn."
"Được rồi, vậy anh đợi em." Ngụy Đông si mê nhìn Hoắc Miên.
Rời khỏi nhà hàng, Hoắc Miên đi thẳng đến bệnh viện. Em trai đang nằm trong phòng bệnh VIP, vẫn chưa có dấu hiệu tỉnh lại.
Trạng thái tinh thần của mẹ rất kém, huyết áp không ổn định, lúc cao lúc thấp.
Hoắc Miên mệt mỏi cúi đầu ngồi trên ghế dài bên ngoài phòng bệnh VIP.
"Hoắc Miên."
"Y tá trưởng." Nhìn thấy rõ người đang tới, Hoắc Miên chật vật chào hỏi.
"Chị nghe nói về chuyện gia đình em rồi, mấy ngày nay chị cho em nghỉ phép, cứ chăm sóc em trai trước đi."
"Cảm ơn y tá trưởng."
"Chị cũng biết tình huống nhà em, đây là số tiền khoa phụ sản chúng ta tự quyên góp, được năm nghìn tệ, em cầm trước đi, nếu không đủ thì bọn chị sẽ nghĩ thêm cách khác."
"Không, em không thể nhận được, y tá trưởng…." Hoắc Miên bối rối.
"Cầm đi, đây là chút tấm lòng của mọi người, mong là em trai em sẽ sớm khỏe lại."
Hoắc Miên gật đầu, rơm rớm nước mắt.
Cô nhờ Ninh Trí Viễn, kết quả không nhờđược. Cô nhờ bạn học cũ, kết quả bị người ta ra điều kiện. Nói nhân lúc cháy nhà màđi hôi của thì hơi quá, nhưng cũng coi như là thừa nước đục thả câu rồi. Vậy mà hôm nay các đồng nghiệp lại yên lặng làm những việc này cho cô, cô thật sự rất cảm động.
Thật ra người với người đều đối xử tốt với nhau. Trong nửa năm qua, Hoắc Miên ở khoa phụ sản làm việc cần mẫn, không ngại việc khó việc nặng, còn thường tăng ca giúp đồng nghiệp, cho nên cô có quan hệ rất tốt với mọi người. Tuy y tá trưởng rất nghiêm khắc nhưng cũng là người có nhân phẩm vô cùng tốt.
"Chịđi làm việc trước đây, em lấy lại tinh thần đi, em trai em vẫn còn cần em." Y tá trưởng vỗ vai Hoắc Miên rồi quay người đi.
Lúc này bỗng nhiên có tin nhắn Wechat, Hoắc Miên lấy điện thoại ra xem thì thấy là tin nhắn của Chu Linh Linh.
"Nghe nói cậu hỏi mượn tiền Ngụy Đông?"
"Ừ."
"Cậu không nên mượn tiền cậu ta, cậu cũng biết cậu ta cóý gì với cậu mà, làm thế này khác gìđưa dê vào miệng cọp."
"Ý cậu nói Ngụy Đông là dê, còn tớ là miệng cọp mẹà?"
"Cậu nói đùa gì vậy? Tớ nói thật, chắc chắn cậu ta sẽ không cho cậu mượn không công đâu." Chu Linh Linh nổi nóng.
"Ừ, đúng là cậu ta đãđưa ra điều kiện, nói là muốn đính hôn với tớ, một tháng sau thì kết hôn."
"Vậy cậu nghĩ sao?"
"Tớđịnh đồng ý."
"Cậu điên rồi à? Cậu muốn gả cho loại người như cậu ta sao? Cậu cũng biết nhân phẩm của cậu ta ra sao mà." Chu Linh Linh sốt ruột.
"Linh Linh, dù sao tớ cũng phải lập gia đình, có gả cho ai cũng được, bởi vì bọn họđều không phải người tớ thích, đã như vậy thì có liên quan gìđến tớđâu."
Đầu dây bên kia, Chu Linh Linh im lặng.
Một lúc lâu sau, Chu Linh Linh dè dặt trả lời: "Tiểu Miên, cậu có nghĩđến việc nhờ Tần Sở giúp chưa? Có lẽ anh ấy có thể giúp cậu."
"Tớ thà gả cho Ngụy Đông còn hơn làđi cầu xin Tần Sở."
Thấy Hoắc Miên kiên quyết như vậy, Chu Linh Linh cũng không khuyên nhủ gì thêm.
Sau khi trở về, tâm trạng của Ngụy Đông vô cùng tốt, anh ta cảm thấy Hoắc Miên cần tiền gấp, sớm muộn gì cũng sẽđồng ý với anh ta.
Vì vậy, anh ta kể chuyện này với lớp trưởng Hàn Húc, cóý muốn khoe khoang.
Ngay sau đó, các bạn học một truyền mười, mười truyền trăm, tin tức âm thầm lan ra…
Tần Sởđang ở trong phòng họp, Wechat bỗng nhiên nhận được thông báo có một lời kết bạn.
Là bạn cấp ba Lưu Tư Dĩnh, Tần Sở vốn định mặc kệ, nhưng lúc Lưu Tư Dĩnh gửi lời mời kết bạn, cô ta có viết một câu trong phần ghi chú khiến anh chúý.
Hoắc Miên muốn kết hôn với Ngụy Đông.
Nhìn thấy câu này, khuôn mặt Tần Sở tối sầm.
"Cạch" một tiếng, anh ném điện thoại lên mặt bàn, tất cả các nhân viên tầng lớp quản lý của GK đều sững sờ.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...