Thanh Xuân Bắt Đầu Từ Khi Gặp Anh

Hoắc Miên lắc đầu, "Không lâu, tôi vừa tới vài phút."

"Gọi món đã, cậu muốn ăn gì?"

"Ăn gì cũng được, tôi không muốn ăn lắm."

"Phục vụ, một suất tình nhân, một salad trái cây, một bánh ngọt tráng miệng."

"Vâng, thưa anh."

Gọi món xong, Ngụy Đông quay đầu lại nhìn Hoắc Miên, hình như tâm trạng anh ta rất tốt.

"Hoắc Miên, tình huống hiện giờ của em trai cậu sao rồi?"

"Không lạc quan lắm, đang đợi ca phẫu thuật thứ hai."


"Đừng lo lắng, em ấy sẽ khỏe lại."

"Cảm ơn."

Hai người khách sáo vài câu, Ngụy Đông mới nói đến chuyện tiền bạc.

"Hôm nay tôi không mang tiền đến, cầm nhiều tiền mặt không tiện. Ngày mai tôi đến công ty, phòng tài vụ sẽ gọi điện thoại cho cậu, lúc đó cậu cứ nhắn tin số thẻ cho tôi làđược."

"Cảm ơn cậu, Ngụy Đông. Tôi nhất định sẽ trả lại tiền cho cậu sớm nhất có thể, trả cả vốn lẫn lãi."

"Nói gì vậy? Đều là bạn học cũ, nói chuyện lãi lời gì chứ, cậu quá coi thường tôi rồi."

"Tôi không cóýđó, tôi thật sự rất biết ơn… sự giúp đỡ của cậu."

"Đừng biết ơn tôi, thật ra tôi còn có chuyện muốn nói, mặc dù có thể cậu sẽ cảm thấy tôi hèn hạ, nhưng đây là lời thật lòng của tôi. Hoắc Miên, tôi không cần cậu trả tiền, tôi chỉ có một điều kiện là cậu làm bạn gái tôi, được không?"


Ánh mắt Hoắc Miên hơi thay đổi, thật ra cô không hề cảm thấy bất ngờ, với sự thông minh của cô, không phải cô không biết tâm tư của Ngụy Đông.

Trên thế giới này không có bữa cơm miễn phí, cũng không có bánh rơi từ trên trời xuống, mọi chuyện đều có cái giá của nó.

"Nhưng tôi nghe Linh Linh nói là cậu có bạn gái rồi, tôi không muốn xen vào tình cảm của người khác." Hoắc Miên lạnh nhạt trả lời.

"Không phải là bạn gái, chỉ là gặp dịp thì chơi mà thôi. Mấy người phụ nữđó rất hèn hạ, chỉ vì tiền chứ không phải thật lòng với tôi, cho nên tôi không thể thật tình với bọn họ. Cậu thì khác, tôi thích cậu từ thời đi học. Hoắc Miên, hãy cho anh một cơ hội, anh nhất định sẽđối xử tốt với em. Anh không chơi đùa, anh có thể lập tức đính hôn, một tháng sau kết hôn với em. Cưới em rồi, anh sẽ mua xe mua nhà cho em, để em sống những ngày tháng tốt lành, anh cũng sẽ chăm sóc cho mẹ và em trai em."

Nói đến chỗ xúc động, Ngụy Đông nắm tay Hoắc Miên, nhưng lúc anh ta còn chưa chạm vào tay cô thì cô liền nâng tay vuốt tóc, nhìn nhưđang chỉnh lại kiểu tóc nhưng thật ra làđể bớt xấu hổ.

"Ngụy Đông, cậu không thích những cô gái hám tiền, không thích những cô gái đến với cậu vì tiền. Vậy thì tại sao cậu có thể xác định tôi đến với cậu không phải là vì tiền? Tôi không phải là tiên nữ, không thể không vướng bụi trần, tôi cũng có ham muốn tiền tài. Tiểu Long Nữ trên tivi chỉ là một câu chuyện không hề tồn tại. Cậu đừng ôm quá nhiều ảo tưởng và kì vọng với tôi, sự thật và tưởng tượng luôn luôn khác xa nhau."

Trước kia Hoắc Miên đã từng nói những lời này với Ngụy Đông rồi, nhưng anh ta không để tâm.

"Không, em không như thế. Nếu em vì tiền thì trước đây em sẽ không đá Tần Sở. So với GK, nhà anh chẳng là gì cả." Ngụy Đông nói một cách khẳng định.

Nghe cái tên Tần Sở, Hoắc Miên chỉ cảm thấy trong lòng mình có chỗ nào đấy đau âm ỉ.

Tần Sở là quá khứ mà cô không thể quay lại.

"Hoắc Miên, anh thật lòng thích em, cầu xin em hãy cho anh một cơ hội." Ngụy Đông lại cầu xin lần nữa với ánh mắt tràn đầy thành ý.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui