"Không cần, những người đó không phải gu của chị."
"Chị yêu cầu cao thế? Nói cho em biết chị thích mẫu người nào, em có thể giới thiệu cho chị."
"Không cần giới thiệu, bản thân em còn chưa có bạn trai đấy." Vẻ mặt Hoắc Miên bất đắc dĩ.
"Đó là vì em kén chọn. À, đúng rồi, nếu chị không thích thì có thể cho em cách liên lạc với bác sĩ khoa X-Quang được không?"
"Đương nhiên làđược rồi." Nói xong, Hoắc Miên đẩy hết hoa tươi về phía Hoàng Duyệt.
"Đều ởđây hết này, em ưng ý ai thì tự chọn đi."
"Cảm ơn chị." Hoàng Duyệt hưng phấn nói.
Lúc này, cửa phòng mở ra, y tá trưởng nghiêm mặt đi vào.
"Hoắc Miên, theo chị ra ngoài."
"Vâng."
"Xong rồi, xong rồi, xem ra lão yêu bà cũng biết chuyện này rồi, chị coi chừng đấy." Khuôn mặt Hoàng Duyệt đầy vẻđồng tình.
Hoắc Miên sởn hết cả da gà, cô thật sự không ngờ chuyện với Hà Mạn ở nhàăn lại ồn ào đến như vậy.
Xem ra y tá trưởng cũng đã biết rồi.
Y tá trưởng ghét nhất mấy chuyện đồn đại linh tinh, nhất là tin tức về vấn đề cá nhân tại nơi làm việc.
Xem ra lần này khó tránh bị dạy dỗ một trận rồi.
Trong góc cầu thang trên hành lang.
Y tá trưởng gọi Hoắc Miên tới.
"Biết tại sao chị tìm em không?" Vẻ mặt y tá trưởng sắc bén.
Hoắc Miên chột dạ gật đầu.
"Nếu em biết thì chị nói thẳng, nghe nói em và cậu bác sĩ khoa mắt đã chia tay rồi đúng không?"
"Vâng ạ."
"Cho nên, hôm ở nhàăn em dạy dỗ kẻ thứ ba sao?" Y tá trưởng chất vấn.
"Y tá trưởng, không phải là dạy dỗ, là do Hà Mạn khiêu khích em trước, em chỉ yên tĩnh ngồi ăn cơm, thật sự."
"Không tệ, làm rất tốt!" Y tá trưởng vỗ vai Hoắc Miên, cười nói.
Hoắc Miên hóa đá tại chỗ.
Đây là tình huống gì?
"Bọn họ dám làm khoa sản chúng ta mất mặt, em làm như vậy là tốt lắm, phải để cho bọn họ biết khoa sản chúng ta không dễ bịức hiếp, không phải là quả hồng mềm ai muốn nắn bóp sao cũng được."
"Vâng." Hoắc Miên toát mồ hôi.
"Chị còn muốn nói với em một chuyện."
"Vâng, chị cứ nói đi." Vẻ mặt Hoắc Miên cung kính, tỏ vẻ muốn chém giết gì cũng được.
"Bây giờ em đang độc thân đúng không? Chị có một cậu em họđang làm việc tại thành phố này, tính tình rất tốt, xấp xỉ tuổi em, quan trọng nhất là cậu ta cũng học y, là pháp y. Chị cảm thấy hai đứa rất hợp nhau, dựđịnh cuối tuần sắp xếp cho hai đứa gặp mặt."
"À… Y tá trưởng, chị muốn giới thiệu bạn trai cho em à?"
"Đúng vậy, mấy cô y tá khác trong bệnh viện chúng ta đều không đáng tin, trong cùng độ tuổi chỉ có em tính tình chững chạc, làm người khiêm tốn. Cho nên, chị cảm thấy em thích hợp với cậu em họ của chị. Em cứ yên tâm vềđiều kiện gia đình, cậu ta có nhà có xe, cha mẹ buôn bán ở phía Nam, sau khi kết hôn hai đứa sẽở riêng, rất tốt."
"Nhưng mà… y tá trưởng, em…đã có người giới thiệu bạn trai cho em rồi."
"Mau vậy sao?" Y tá trưởng ngạc nhiên.
Hoắc Miên không dám nói thẳng là mình đã kết hôn rồi, sợ dọa đến y tá trưởng, đành phải nói dối là có người khác giới thiệu.
"Đúng vậy, cho nên em không thểăn trong bát nhìn trong nồi được, cảm ơn ý tốt của chị."
"Không sao, bây giờ em chưa kết hôn, có thể bồi dưỡng nhiều mối quan hệđể lựa chọn người tốt nhất. Quyết định vậy đi, cuối tuần chị hẹn cho hai đứa gặp nhau. Được rồi, chịđi làm việc."
"Ôi… y tá trưởng." Dù Hoắc Miên có gọi như thế nào thì y tá trưởng cũng coi như không nghe.
Vấn đề là bây giờ cô là người có chồng, còn muốn đi xem mắt, như vậy cóổn không?
Nếu người nào đó biết thì liệu có bóp chết cô không?
Chiến tranh lạnh một ngày một đêm, cả hai người đều không hề gọi điện hay nhắn tin, thật sự có cảm giác là lạ.
Nhìn điện thoại im lìm không một thông báo, Hoắc Miên hơi thất vọng. Xem ra trong lòng Tần Sở, cô cũng không quan trọng đến đâu.
Trong suy nghĩ côđơn, Hoắc Miên tan làm, thu dọn đồ rồi đi thẳng về nhà.
Vì tăng ca đến mười giờ tối, nên lúc cô về tới nhà thì trời đã khuya.
Lúc ở dưới lầu, cô cốý ngẩng đầu nhìn lên, phát hiện tầng mười sáu tối đen, xem ra Tần Sở vẫn chưa về.
Sau khi lên lầu, cô lấy chìa khóa ra mở cửa, sau đóđi vào.
Còn chưa đứng vững, liền bị một người đẩy mạnh vào tường, sau đó bị cắn lên môi.
Trong phút chốc, Hoắc Miên hoảng sợđến mức nín thở.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...