Vù vù vù!
Một cái bóng đang lao nhanh trên mặt đất.
Thẳng đường vượt qua sông lớn, rừng núi, hồ nước, thảo nguyên, đầm lầy, thâm sơn...
Dương Kỳ vẫn di chuyển nhanh như gió, thân hình biến thành một cái bóng mờ ảo, vô thanh vô tức, giống như U linh di chuyển với tốc độ nhanh vô cùng, người bình thường không thể nhận ra hắn đã đi ngang qua nơi này.
Hắn vận chuyển khí công tới cực hạn.
Đó là vì hắn muốn nhanh nhất chạy tới Hắc hải.
Vì muốn cho bốn Hoa Dần Hổ, Hà Cát Lợi, Lý Hạc tu luyện đạt tới cảnh giới Đoạt Mệnh, hắn chỉ còn cách vạch ra phương án hành động, một mình tới Hắc hải, săn giết Hắc giao cảnh giới Đoạt Mệnh, cướp đoạt yêu hạch.
Cùng lúc đó, Lương Đông sẽ tới Thánh Học đường tấn chức đệ tử tinh anh, hai bút cùng vẽ, tăng cường thực lực cho nhóm.
Đương nhiên, hắn có nghe nói tới động quật Hắc Hải Giao Ma chính là một trong thất thập nhị động yêu vương, do Huyền Không Sơn quản lý.
Điều này khiến hắn cảm thấy hứng thú vô cùng, muốn đến đây dò hỏi một phen, xem có thể tìm kiếm được đầu mối gì cho việc tiến vào Huyền Không sơn hay không.
Trong Huyền Không sơn có tin tức mẫu thân của hắn, người mà hắn ngày nhớ đêm mong, gặp mặt người chính là tâm nguyện lớn nhất trong cuộc đời hắn.
Tiếp đó mới là trả thù Vân Hải Lam, khiến cho bản thân được hãnh diện.
So với tin tức của mẫu thân, Vân Hải Lam có là cái gì?
Lần này đến động quật Hắc Hải Giao Ma, một là có thể chống lại Vân Hải Lam, hai là tìm hiểu tin tức của mẫu thân, một việc vẹn cả đôi đường, cho nên hắn phải đi.
Về phần nguy hiểm trong động quật Hắc Giao, hắn không lo sợ, hiện giờ hắn đã có tu luyện đoạt mệnh lần 2… ít nhất có thể giết được cảnh giới đoạt mệnh lần 4, lần 5, hơn nữa chiến đấu trong hung hiểm mới có thể khiến cho tu luyện của hắn tăng lên, đây là một biện pháp tôi luyện bản thân.
Thậm chí, nếu có kỳ ngộ, có thể nuốt một số yêu hạch thì hắn có thể đoạt mệnh lần 3.
Đến lúc đó, Vân Hải Lam có thúc ngựa cũng khó đuổi theo hắn.
Một việc được 3 lợi ích, đương nhiên phải làm cho bằng được
Nhưng mà hắn không phi hành tới động quật Hắc Hải Giao Ma, mà là di chuyển trên đường, bởi vì lộ trình tới Hắc hải vô cùng phức tạp, phi hành ở trên trời không thể phân biệt được phương hướng.
Hắn có mang theo một tấm bản đồ, trên bản đồ có đầy nét vẽ loằng ngoằng, ghi lại địa hình của đại lục Phong Nhiêu, trông nó vô cùng kỳ quái, vô số nơi cấm kỵ.
Chỉ có học viện Thiên Vị mới có thể vẽ ra tấm bản đồ này, ở bên ngoài không cách nào có được.
Căn cứ theo bản đồ này, một số nơi trên đại lục Phong Nhiêu được hiển thị một cách rõ nét, Dương Kỳ thậm chí muốn đưa bản đồ này cho phụ thân Dương Chiến của hắn tìm hiểu, điều này vô cùng có lợi cho việc hành quân chinh chiến.
"Đây là sa mạc!"
Đột nhiên, Dương Kỳ nhìn thấy một cái sa mạc thật lớn ở trước mặt, cát vàng ngang dọc không biết bao nhiêu vạn dặm, trong đó có vô số cồn cát, núi cát, vô cùng hoang vắng.
Trong sa mạc có rất nhiều cây hình bàn tay người, hình mắt người sinh sống… có cây cao bằng mười người cộng lại, giống như đại thụ che trời.
Dương Kỳ dùng chân khí đảo qua một lượt, phát hiện trong sa mạc có một số yêu khí, thậm chí còn có yêu thú ẩn núp.
Nào là rắn, bọ cạp, rết, độc trùng, thậm chí còn có cả hồ ly sa mạc, sói sa mạc...
Nhưng mà hắn không quan tâm tới đám tiểu yêu thú này, cũng không lãng phí thời gian, thân hình lóe lên xông vào trong sa mạc, ở trong sa mạc nóng bức, hắn dựa vào bản đồ tìm kiếm vị trí.
Đúng vậy, Hắc hải không phải ở trong biển, mà ở trong sa mạc.
Hắc hải là một cái biển nhỏ trong sa mạc, tuy vậy nó cũng mênh mông vô biên, thông với âm hà (sông dưới âm phủ) dưới lòng đất, đồng thời kết nối với linh khí đại địa, có thể biến Hắc hải thành một cái thánh địa yêu ma, hầu như toàn bộ yêu thú trong sa mạc đều coi Hắc hải là thánh địa.
Cái sa mạc này có tên là sa mạc Bắc Cương, là một sa mạc tuyệt địa rộng lớn vô cùng, trong này không có một bóng người, chỉ có yêu thú, và đủ loại địa hình phức tạp, khí hậu khắc nghiệt.
Dương Kỳ xông vào bên trong, mới đi được ngàn dặm đã cảm thấy có vô số cơn lốc kéo tới, chất chồng lên nhau, bão cát che kín mặt trời, gió rít vù vù, cuồng phong sắc bén mang theo uy lực cực lớn, xoay tròn, nó chạm vào chân khí hộ thân của Dương Kỳ tạo thành những tia lửa.
Đúng vậy, nó là tia lửa.
Cát được cuồng phong cuộn tới, tốc độ được tăng lên trăm lần, ngàn lần, có thể xuyên thủng sắt thép, may mà hộ thân chân khí của Dương Kỳ ngay cả thần binh lợi khí cũng khó khăn thương tổn, cho nên không sợ gì đám cát cuồng phong này.
Điều này cũng là nguyên nhân cho thấy, vì sao không ai tới nơi này.
Trong sa mạc khí hậu ác liệt, vô số cuồng phong gào thét, thậm chí ngay cả yêu thú da dầy cũng lo sợ khi tiến vào sâu bên trong, nó tìm cách tránh né, cho dù phải trốn cả xuống âm hà dưới lòng đất, bởi đó là một phương pháp tránh khỏi tử thần.
Bão cát như đao.
Vù!
Dương Kỳ phóng lên cao tung một chưởng, chân khí mạnh mẽ tuôn ra ngoài, liên tiếp đánh nát mấy trăm cơn cuồng phong.
Chân khí của hắn truyền đi rất xa, đột nhiên cảm nhận được hơi nước đưa tới.
"Hắc hải hóa ra ở phía trước."
Thân hình hắn nhoáng lên, bay vút về phía có hơi nước, chân khí hộ thân ngưng kết thành một cái hình cầu, xoay tròn liên tục quanh người, cho dù cơn lốc nào cũng không thể tới gần cơ thể hắn.
Hắn cứ bay như vậy khoảng 6000 dặm.
Cuối cùng bão cát cũng biến mất, ở phía xa xa chính là biển cả trong sa mạc.
Vùng biển này tối đen như mực, sóng đen ngập trời, mây mù bao phủ, không nhìn rõ bên trong chứa cái gì.
Cho dù Dương Kỳ cũng không nhìn thấy giới hạn.
Có thể hình thành một vùng biển như vậy ở trong sa mạc, đúng là kiệt tác của thiên nhiên.
"Đây là Hắc hải, động quật giao ma. một trong thất thập nhị động yêu vương, thuộc về một thế lực lớn dưới trướng Huyền Không sơn, hy vọng có thể ở nơi này tìm hiểu được một số bí mật của Huyền Không sơn, có được tung tích của mẫu thân, mẫu thân nhũ danh là Thanh La, không biết tên thật của người là gì...."
Dương Kỳ đáp xuống sát biên giới Hắc hải, thu liễm chân khí bản thân giống như một người bình thường.
Ầm ầm...
Nước biển như thủy triều ầm ập đổ vào bờ, hắn đưa tay hút lấy một ít nước, cảm thấy hàn khí tràn ngập giống như đang cầm hàn băng ngàn năm.
Nhiệt độ thấp như vậy nhưng nước biển không đóng băng.
Hơn nữa nước còn đen kịt như mực, khác hoàn toàn với nước biển thiên nhiên.
"Trong nước biển này có chứa sát khí âm hàn dưới lòng đất, chứa đựng nhiềut âm khí."
Dương Kỳ nhận ra điều bất thường trong đó.
Âm khí dưới lòng đất là một loại luồng không khí lạnh, có ảnh hưởng lớn tới thân thể nhân loại, thế nhưng đối với một số yêu thú thuộc tính thủy âm hàn mà nói, nó là thuốc bổ của thiên nhiên, giống như là sữa mẹ.
Trong nước biển có ẩn chứa một số khí tức của yêu thú hung mãnh cường đại.
Dương Kỳ để cho nước biển chảy hết ra ngoài, đưa mắt nhìn Hắc hải, tự ngẫm nghĩ cách tiến vào trong đó, tốt nhất là tìm được động quật giao ma.
Trước khi tới đây hắn đã hỏi rõ, yêu chủ của Hắc Giao động quật hóa ra là... Hắc Giao, nó được Đại Thánh của Huyền Không sơn làm phép, bỏ đi thân thể Giao Long, chuyển thành thành người. Là cường giả vô địch cảnh giới Truyền Kỳ, hiện giờ Dương Kỳ ngàn vạn lần không phải là đối thủ.
Hơn nữa Hắc Giao vương này vô cùng hung tàn, hàng năm đều hoành hành trên đại lục, giết không biết bao nhiêu nhân loại để hiến tế cho bản thân.
Ngay cả một số cao thủ của học viện cũng không làm gì được hắn.
Trong học viện có cường giả truyền kỳ, nhưng mà sau lưng Hắc Giao vương có một quái vật lớn là Huyền Không Sơn, cho nên không ai dám coi thường.
Hiện giờ Dương Kỳ ẩn nấp tiến vào trong đó, vạn nhất bị phát hiện thì khó thoát khỏi độc thủ.
Hơn nữa, hắn đâu biết phương pháp ẩn tàng nào.
Ở trong học viện Thiên Vị có một số loại khí công có thể ẩn tàng khí tức như "Tàng Hình khí công" "Ẩn Thân khí công"… đều là lợi dụng chân khí của bản thân, khiến cho không khí xung quanh vặn vẹo, khiến cho người ngoài không cách nào nhận ra, thậm chí có thể ẩn dấu toàn bộ thân thể và khí tức.
Thế nhưng Dương Kỳ mới tiến vào học viện được một thời gian ngắn, căn bản không có thời gian đi học tập những thủ đoạn này, cho nên bây giờ mới khó khăn.
Cũng may trong Thần Tượng Trấn Ngục Kình có một số thủ đoạn nhỏ ẩn tàng khí tức.
Hắn vận chuyển khí công tạo thành một cái áo giáp xung quanh cơ thể.
Minh Thần Chi Khải xuất hiện, nó đã kiên cố hơn trước rất nhiều lần, thậm chí có thể ở trong dung nham nóng chảy dưới lòng đất ba ngày ba đêm cũng không có chuyện gì.
Phù phù! Hắn nhảy vào trong nước, bắt đầu thâm nhập Hắc hải tìm kiếm Hắc Giao cường đại, ý đồ giết nó lấy yêu hạch. Hắn bây giờ giống như một thích khách, hoàn toàn thu liễm khí tức, màu sắc của Minh Thần Chi Khải giống như Hắc hải, cho nên hắn hành đọng có phần thuận tiện.
Trong lúc di chuyển, hắn vận chuyển chân khí thẩm thấu vào trong nước biển, quan sát bốn phương tám hướng, cảnh tượng trong phạm vi 10 dặm hắn cũng nhìn thấy rõ ràng.
Sinh linh trong Hắc hải không ít, đều là một số loài cá có hình thù kỳ quái, răng nanh dữ tợn, sử dụng âm khí cô đọng thành thủy hệ khí công, trời sinh cường đại, đang chém giết trong nước biển.
Mạnh được yếu thua.
Rầm!
Dương Kỳ nhìn thấy một con cá chuối dài khoảng 3 trượng, giống như một con thuyền nhỏ, đang đại chiến với một con rắn nước.
Hai con yêu thú tạo nên vô số sóng biển, cuối cùng con cá chuối kia há mồm bắn ra một đạo kiếm quang chân khí, đánh gục con rắn nước, sau đó hút nó vào trong bụng.
Đồng thời nó còn dùng khí công, phát ra ba động tinh thần với những loài cá xung quanh.
Những con yêu thú khác giống như ve mùa đông, không dám nhúc nhích, hiển nhiên là thần phục.
Tu vi khí công của con cá chuối này tương đương với cường giả khí công tầng 8, giống như con Bạch Viên mà Dương Kỳ giết trong Hắc Thi sơn mạch.
Nhưng bây giờ đối với loại yêu thú cấp bậc này, Dương Kỳ đã không còn hứng thú, hắn muốn thấy cường giả Hắc Giao cảnh giới Đoạt Mệnh, giết nó cướp lấy yêu hạch.
Chỉ cần giết 3 con Hắc giao cảnh giới Đoạt Mệnh là có thể đại công cáo thành, cho dù không dò hỏi được bí mật của Huyền Không sơn cũng có thể rút lui.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...