[Thanh Vũ] Vương Bất Kiến Vương

Thời điểm chương trình ghi hình hoàn tất, Vương Thanh ở một bên vừa tháo trang sức vừa âm thầm quan sát Phùng Kiến Vũ ở phía sau qua tấm gương. Vừa rồi fan hâm mộ nhà mình và nhà Phùng Kiến Vũ đều hô lớn tên của Phùng Kiến Vũ, Vương Thanh chính mình cũng bị dọa cho nhảy dựng. Mặc dù đây thực chính là ý nghĩ trong lòng hắn, nhưng bị nhiều người nói ra như vậy, lúc ấy trong lòng vẫn là hơi hồi hộp chút xíu.

Sau lúc người chủ trì sửng sốt, liền bắt đầu khen ngợi người hâm mộ, "Mọi người thật sự là không dám đắc tội với nữ khách quý ở đây nha."

Bản thân hiện trường có mời đến mấy người khách mời nữ, nói ra tên ai kỳ thật cũng không quá tốt. Người chủ trì ngược lại cảm thấy hô tên Phùng Kiến Vũ cũng không có gì, dù sao bản thân hai người cũng là bạn bè tốt.

Người hâm mộ sau khi hò hét xong, Vương Thanh một mực chú ý đến Phùng Kiến Vũ, cũng may khi cậu nghe được tên của mình, cũng chỉ cười cười, về sau cũng không có biểu hiện gì dị thường.

Thu tiết mục xong xuôi, Phùng Kiến Vũ đầu tiên là về đến phòng hóa trang, lúc Vương Thanh tiến vào, cậu đã tẩy trang xong rồi.

Vương Thanh có chút thấp thỏm ngồi xuống, một thợ trang điểm khác cũng nhanh chóng tiến đến bắt đầu giúp Vương Thanh tháo trang sức, Vương Thanh gắt gao nhìn chằm chằm bóng lưng Phùng Kiến Vũ trong gương, luôn cảm thấy Phùng Kiến Vũ thoạt nhìn tựa như là đang tức giận.

Thông qua tiếp xúc trong khoảng thời gian này, Vương Thanh có thể vô cùng khẳng định, Phùng Kiến Vũ nhất định là thuộc về loại người ưa thích làm nũng, có thể cùng bạn chiến tranh lạnh lâu thật lâu. Hắn thiên tính rất mẫn cảm, có thể bén nhạy bắt được cảm xúc của đối phương, hắn có thể nhìn ra được, tâm tình Phùng Kiến Vũ hiện tại không hế tốt đến như vậy.


Phùng Kiến Vũ rất nhanh tháo ra hết trang sức, lúc cậu xoay người, vừa vặn đụng vào ánh mắt của Vương Thanh đang nhìn mình ở trong gương. Khóe miệng Phùng Kiến Vũ giật giật, miễn cưỡng nở nụ cười, "Tôi đi trước đây."

"Đại Vũ......" Vương Thanh gọi cậu lại, nhưng lại không biết mình muốn nói gì.

Phùng Kiến vũ tựa hồ đang chờ hắn nói chuyện, nhưng Vương Thanh nghĩ nghĩ, có chút nhụt chí, "Tối nay tôi gửi wechat cho cậu."

Trên đường Phùng Kiến Vũ quay trở về, chẳng hề nói lấy một câu, Lý Sâm Nhài ngồi ở bên cạnh cậu, luôn cảm thấy hôm nay Phùng Kiến Vũ có chút an tĩnh đến đáng sợ.

Là tức giận sao? Thực ra cũng không phải, Phùng Kiến Vũ chẳng qua cảm thấy trong lòng rầu rĩ, cậu cảm thấy chính mình bị kìm nén đến hoảng.

Hôm nay người hâm mộ của mình ở hiện trường cùng người hâm mộ của Vương Thanh đột nhiên hô lên tên của cậu, lúc ấy cậu chỉ cảm thấy một trận toát mồ hôi lạnh, trong lòng cảm thấy rất hoảng. Về phần bản thân đến cùng đang vội cái gì, chính cậu căn bản cũng không nói được rõ ràng.

Phùng Kiến Vũ cảm thấy bản thân đại khái thật sự bị chi phối tẩy não, thời điểm cậu nghe Vương Thanh nói ra mấy từ kia, vậy mà bất giác lại hướng đến trên người mình, mà lại còn cảm thấy bản thân rất phù hợp với điều kiện nữa chứ.

Bị ý nghĩ của mình làm cho giật mình, Phùng Kiến Vũ chỉ cảm thấy một trận hoảng sợ. Mười năm nay, cậu đã cùng ít nhiều nam diễn viên hợp tác qua, lộ ra bao nhiêu là CP, Phùng Kiến Vũ đều không suy nghĩ nhiều. Nhưng hiện tại đổi thành Vương Thanh, cậu luôn cảm thấy bắt đầu có chỗ nào không đúng. Gần đây trời nóng, Phùng Kiến Vũ lại càng cảm thấy bức bách thấp thỏm, căn bản không có cách nào làm mình bình tĩnh được.

Vừa rồi lúc rời đi, Vương Thanh còn nói tối nay gửi wechat cho cậu, rốt cuộc hắn muốn nói gì a.

Phùng Kiến Vũ càng nghĩ, tâm càng phiền, sau đó nói với tài xế: "Đến NiceFit." Rất lâu rồi chưa có rèn luyện, Phùng Kiến Vũ cảm thấy suy nghĩ thêm càng phiền lòng, không bằng tìm cho mình chút chuyện để làm.

Chảy mồ hôi là việc tốt, loại thời điểm này sẽ không rảnh bận tâm quá nhiều, Phùng Kiến Vũ ngồi ở bên cạnh máy tập tạ nghỉ ngơi, bất thình lình trên đầu bị ném xuống một cái khăn mặt.

Phùng Kiến Vũ giật khăn mặt xuống, lập tức bắt gặp Vương Thanh đứng ở trước mặt mình, đối diện cười với mình.


"Không nghĩ đến hôm nay cậu cũng đến tập luyện a."

Phùng Kiến Vũ vừa lau mồ hôi vừa đứng lên, "Thật lâu không có đến, hôm nay vừa vặn có thời gian mà thôi. Anh làm việc xong rồi?"

Vương Thanh gật gật đầu, trực tiếp đi thẳng vào vấn đề, "Tôi có lời muốn hỏi cậu, đã gặp mặt rồi, cũng không cần phải gửi wechat nữa."

Bức bách Vương Thanh thân cao áp lực, Phùng Kiến Vũ không để lại dấu vết lui về sau một bước, "Chuyện gì?"

Cử động nho nhỏ này, tự nhiên không trốn khỏi qua mắt Vương Thanh, nội tâm của hắn có chút thất vọng nho nhỏ, nhưng trên mặt vẫn treo lên nụ cười, "Hôm nay hình như cậu không được vui."

Phùng Kiến vũ vô ý thức lập tức phản bác: "Tôi không có......"

Vương Thanh lắc đầu, "Đại Vũ, giữa hai chúng ta, còn có thể nói dối nhau sao? Tôi còn cho rằng chúng ta xem như là bạn bè tốt?"

"Đương nhiên rồi." Phùng Kiến Vũ có chút nóng nảy trả lời, cậu tất nhiên đem Vương Thanh đặt ở vị trí bạn bè tốt rồi, cậu cũng không muốn lại nháo giống sự tình lần trước.

"Nếu vậy, vì gì mà nói dối a, cậu hôm nay không vui, tôi nhìn ra được. Cậu có phải hay không rất phản cảm, người hâm mộ ghép đôi hai chúng ta."


Phùng Kiến Vũ nhìn thấy dáng vẻ Vương Thanh thẫn thờ, cảm thấy chút tâm tư kia của mình, căn bản không thể nói ra. "Trước kia mặc dù có fan hâm mộ cũng ghép đôi nam nam cho tôi, nhưng tôi chỉ cùng những người kia là quan hệ hợp tác mà thôi. Nhưng anh không giống a, ngươi là bạn của tôi, cho nên cảm giác có chút là lạ, cái khác ngược lại là không có gì."

Thấy Phùng Kiến Vũ chụp lấy tay mình, một bộ dáng vẻ khẩn trương, hắn chỉ cảm thấy cả tâm mình đều mềm nhũn, không nghĩ đến muốn bức người nọ nữa. "Có thể là do gần đây chúng ta cùng lúc xuất hiện ở trước mặt mọi người có chút tấp nập, như vậy đi, ngoại trừ hợp tác, trong tình huống không tất yếu, chỉ cần cậu không muốn, chúng tôi có thể không liên lạc nhau."

Vương Thanh nhượng bộ đến nước này, làm cho Phùng Kiến Vũ càng thêm cảm thấy chính mình quả thực tội ác tày trời, "Không không không, tôi chỉ là tạm thời không thích ứng mà thôi. Chúng ta lập tức còn hợp tác cùng một bộ phim truyền hình, về sau 《 Nhai Sơn 》 cũng có rất nhiều tuyên truyền. Nhìn lại cũng còn phải cùng rất nhiều người lạ mặt ở cùng một chỗ, chẳng lẽ tôi lại vì những chuyện này mà không cần người bạn này là anh nữa. Anh yên tâm, tôi rất nhanh sẽ có thể điều chỉnh tốt tâm tình, không có việc gì. Tôi không muốn bởi vì vấn đề của chính mình, ảnh hưởng đến anh."

Vương Thanh cười kéo vai của Phùng Kiến Vũ, "Đi, đến chỗ boxing so tay một chút."

Đêm khuya, Phùng Kiến Vũ gửi cho Tả Hữu một cái tin nhắn: "Lại nói bậy bạ với tôi lần nữa, lập tức cho cậu cút."

Tả Hữu: "......?"

- Hoànchương 28 -


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui