Thành Tỷ Phú Nhờ Thua Lỗ Game

Dịch: Phong Thanh

Quá chen chúc?

Lời thật lòng sao?

Chu Mộ Nham nhìn khu làm việc của công ty một chút, không chật chội! Không phải hầu hết công ty đều như vậy à?

Vị trí làm việc của mỗi người đặt một chiếc bàn, những công ty khác cũng như vậy mà? Hơn nữa, công tử Thiên Hỏa có văn phòng của chính mình, vì vậy không gian khá là rộng rãi. Nếu so với những công ty khác thì khoảng cách vị trí làm việc khoảng cách còn rộng hơn không ít.

Thế này mà còn kêu chật chội, mù mắt chó ta rồi...

Hoàng Tư Bác biết rõ, đây không phải nói chỗ làm của công ty Thiên Hỏa chen chúc, chủ yếu vì chỗ làm ở Đằng Đạt quá rộng!

Có công ty bình thường nào như Đằng Đạt làm vậy? Công ty bất động sản cũng không dám làm như thế!

Thế nhưng mọi người làm việc ở Đằng Đạt một thời gian đã quen với môi trường làm việc như vậy rồi, khi nhìn thấy hoàn cảnh ở công ty Thiên Hỏa thì hoàn toàn hụt hẫng rồi.

Tất cả mọi người đều im lặng, không một chút hứng thú, giống như bọn họ đã ở quen biệt thự view biển, nhìn cô nhân viên nhà đất điên cuồng thổi phồng “căn hộ xa hoa” ba phòng ngủ một phòng khách nhưng hoàn toàn không có cảm giác nào...

Giấc mơ tan vỡ!

Lúc ban đầu, mọi người cực kỳ háo hức mong chờ khi tham quan công ty Thiên Hỏa, kết quả khi vừa nhìn thấy, cũng chỉ đến thế!

Vị trí làm việc rất chật chội.

Máy vi tính làm việc thuộc loại bình thường, ngay cả thành viên tổ thiết kế còn không được trang bị hai màn hình.

Trên bàn đặt mấy bịch ăn vặt là thành khu đồ ăn vặt.

Phòng giải trí cũng chỉ có một cái tivi nhỏ, đuổi ăn mày à?


Hơn nữa, bắt buộc tăng ca chế độ 996 còn không trả tiền làm thêm giờ!

Đây chính là công ty game hàng đầu trong nước?

Thật kém xa so với Đằng Đạt!

Cảm giác này, giống như sau khi kết hôn nhiều năm gặp lại mối tình đầu, kết quả phát hiện cô ấy đã đã biến thành một thiếu phụ có chồng già nua.

Nhìn lại vợ của mình, sao lại đẹp vậy?!

Quả nhiên, Bùi tổng chính là ông chủ tốt nhất trên đời này, không có ai bì được!

Đừng tìm xem có ai hơn ngài ấy, đùi Bùi tổng ôm rất sướng, mọi người muốn vì Bùi tổng mà không ngại nhảy vào nước sôi lửa bỏng!

...

Chu Mộ Nham cảm thấy ngượng ngùng, chính mình cũng cảm giác hơi chút lúng túng, chủ yếu đối phương vẻ mặt vừa nhìn liền rất qua loa, điều này làm cho hắn cũng không cái gì tâm tình tiếp tục thổi.

"Vậy chúng ta tiếp tục đi, tôi đã sắp xếp xong buổi giao lưu chia sẻ kinh nghiệm, mời mọi người đến bên này."

Mọi người đến một phòng họp lớn của công ty Thiên Hỏa.

Hành trình ngày hôm nay đều do trợ lý Tân và nhân viên công ty Thiên Hoả quyết định, nội dung bao gồm tham quan công ty và giao lưu chia sẻ kinh nghiệm.

Trợ lý Tân sắp xếp dựa theo quy trình các công ty thường giao lưu, dù sao đi xa một chuyến, cũng không thể chỉ nhìn bên ngoài, dạo một vòng bên trong rồi đi ngay, thế thì quá thất lễ!

Nếu là giao lưu, học tập, vậy khẳng định muốn chia sẻ kinh nghiệm thành công của nhau thì lần đi này mới không uổng công.

Bên Đằng Đạt tổng cộng hơn hai mươi người, mà công ty Thiên Hỏa cũng sắp xếp hơn hai mươi nhân viên đến tham dự, hai bên cũng sắp xếp chuyên gia lên thuyết trình tiến hành chia sẻ kinh nghiệm.


Người thứ nhất lên sân khấu chính là Tôn Hi gặp lúc đón tiếp, cậu ta là nhà thiết kế chủ đạo cho một game nhập vai trực tuyến cỡ lớn của công ty Thiên Hỏa.

Đầu tiên, Tôn Hi thể hiện nhiệt liệt chào mừng đoàn người Bùi tổng từ xa đến, mọi người dồn dập vỗ tay, bầu không khí rất náo nhiệt.

Sau đó, Tôn Hi bắt đầu giới thiệu kinh nghiệm của chính mình khi phụ trách game MMORPG thành công.

Bùi Khiêm cầm cuốn sổ nhỏ, nghiêm túc nghe, liên tục gật đầu, cây bút trên tay không ngừng viết viết vẽ vời.

Chỉ một lát sau, hắn vẽ xong một con rùa đen.

Lại một lát sau, trên giấy lại có thêm một con con chuột, một con vịt...

Hắn hoàn toàn nghe không hiểu!

Quan trọng là Bùi Khiêm ngồi ở hàng thứ nhất, không thể ngủ.

Tôn Hi nói được quả thực không phải cao siêu gì cả, bọn Hoàng Tư Bác đều có thể nghe hiểu, nhưng khi giảng, nội dung chen rất nhiều thuật ngữ chuyên nghiệp, các loại tên gọi tắt tiếng Anh. Bùi Khiêm chỉ có thể thông qua vẻ mặt và động tác của cậu ta để đoán được trò chơi này rất trâu bò, nhưng trâu bò đến trình độ nào thì hoàn toàn không hiểu nổi.

Tôn Hi nói một hồi thì xong, Bùi Khiêm đang buồn ngủ không kinh ngạc phấn chấn, dẫn đầu vỗ tay.

Sau đó, đến phiên công ty Đằng Đạt.

Đến tham quan mà không chia sẻ kinh nghiệm thành công thì thật bất lịch sự, nên bên Đằng Đạt tất nhiên cũng phải chia sẻ.

Bên Đằng Đạt phái ra Hoàng Tư Bác thuyết trình kinh nghiệm thành công của (Quỷ Tướng). (Pháo đài trên biển) vẫn chưa làm xong, cũng không xác định được có thể thành công hay không nên không thích hợp lấy ra chia sẻ.

Kỳ thực nếu nói cho đúng, phải là Bùi Khiêm lên chia sẻ kinh nghiệm thành công, dù sao (Quỷ Tướng) hoàn toàn do một mình hắn làm ra.

Thế nhưng Bùi Khiêm quyết đoán từ chối đề nghị này, thứ nhất, hắn không muốn lên sân khấu, thứ hai, chính hắn cũng nói biết rõ vì sao (Quỷ Tướng) lại thành công...


Vì vậy khi trợ lý Tân nói với Bùi Khiêm cái tin này sau khi đã sắp xếp lịch trình, Bùi Khiêm dùng tốc độ ánh sáng giao nhiệm vụ này cho Hoàng Tư Bác, để anh ta tùy tiện nói một chút là xong chuyện.

Tới lượt Hoàng Tư Bác, bên dưới vang lên tiếng vỗ tay bốp bốp.

"Đầu tiên tôi phải nói rõ với mọi người, tôi không tham dự quá trình sáng tạo ra game (Quỷ Tướng), trò chơi này từ đầu tới đuôi đều do một mình Bùi tổng hoàn thành. Có điều, trong khoảng thời gian gia nhập Đằng Đạt, tôi cũng dành ít thời gian nghiên cứu (Quỷ Tướng), tự nhận là vẫn có chút hiểu rõ, cũng phỏng đoán được một chút ý đồ thiết kế của Bùi tổng.”

"Bùi tổng, nếu như tôi có nói sai điều gì, rất mong ngài đúng lúc phê bình chỉnh sửa."

"Dưới góc nhìn của tôi, game (Quỷ Tướng) thành công chủ yếu có ba nguyên nhân."

"Thứ nhất, trò chơi hay còn phải đặc biệt, kèm theo phong cách đồ hoạ đặc sắc!"

"Theo tôi được biết, Bùi tổng lúc đó trực tiếp dùng hơn một nửa tài chính để mua tài nguyên mỹ thuật, hơn nữa, ngài ấy không hề sợ rủi ro khi dùng họa sĩ mới, phong cách sử thi kết hợp tranh sơn dầu và màu nước của (Quỷ Tướng) khi trình làng được rất nhiều người chơi nhiệt liệt hoan nghênh, điều này nhờ vào ánh mắt nhìn xa trông rộng của Bùi tổng, cùng trình độ thẩm mỹ cao cấp!"

"Thành tựu của Bùi tổng từ (Quỷ Tướng), cũng như thành tựu của Nguyễn Quang Kiến, một hoạ sĩ mới với phong cách đột biến, có thể nói chính là song thắng..."

"Thứ hai, việc nạp tiền trong game rất có tâm!"

"Cả game (Quỷ Tướng) chỉ tốn 40 tệ, so với (Chibi tam quốc) và các loại game thẻ bài khác trên thị trường, chính là không tốn quá nhiều tiền, phương thức tuyệt đối công bằng này được các người chơi yêu thích và tôn trọng, mà chính sách ít lãi tiêu thụ mạnh cũng khiến cho lượng tải trò chơi và danh tiếng cùng bội thu..."

"Thứ ba, nghĩ ra cách quảng bá tuyên truyền mới!"

"Bởi vì dùng toàn bộ tài chính vào nghiên cứu phát minh, (Quỷ Tướng) đối mặt với tình huống không có tiền để quảng cáo! Bùi tổng nghĩ ra cách mới, thông qua Weibo marketing, khiến cho (Quỷ Tướng) được biết đến trong vòng tròn họa sĩ, cũng thành công khuếch tán đến trong thị trường trò chơi, tạo nên một cách marketing tuyệt vời để truyền bá..."

"Tôi cho rằng, đây có thể làm một trường hợp kinh điển về marketing (case study), nghiên cứu nhiều lần!"

Hoàng Tư Bác chuẩn bị đầy đủ, chậm rãi nói.

Anh ta cũng không hề hỏi Bùi Khiêm những chuyện liên quan đến (Quỷ Tướng), nhưng sau một hồi mày mò tìm hiểu từ internet, tìm thấy một vào trang chấm điểm trò chơi, lại quay lại tìm kiếm weibo đám người Nguyễn Quang Kiến, kết hợp với cá tính và cách suy nghĩ khi thiết kế của Bùi tổng...

Đại khái cũng có thể tổng kết bảy tám phần.

Trong quá trình thuyết trình, anh ta thỉnh thoảng lại nhìn về phía Bùi Khiêm.


Bùi tổng mặt mỉm cười, liên tục gật đầu.

Quả nhiên, suy đoán của mình đúng rồi!

Hoàng Tư Bác cảm thấy rất kiêu ngạo, tuy rằng không có tham dự (Quỷ Tướng) nghiên cứu phát minh, nhưng anh ta có thể suy đoán chính xác ra ý đồ thiết kế khi đó của Bùi tổng. Đây giống như một chuyện không bình thường, nói rõ Hoàng Tư Bác ta đang từ từ đuổi theo bước chân của Bùi tổng!

Bùi Khiêm gật đầu, nhưng trong lòng đang khóc thét.

Nói hay lắm, chính ta sao lại không biết mình lúc đó nghĩ như vậy...

Bên dưới, Tôn Hi, Chu Mộ Nham và các nhân viên của công ty Thiên Hỏa đang nghiêm túc lắng nghe, ghi chép dồn dập.

Chu Mộ Nham không khỏi hâm mộ, quả nhiên, đây gọi là anh hùng xuất thiếu niên!

Bùi tổng tuy rằng tuổi còn trẻ, nhưng lá gan nhưng rất lớn!

Lấy toàn bộ tài chính đưa vào nghiên cứu phát minh, không dành một đồng nào để tuyên truyền, gan lớn dùng họa sĩ mới, phong cách hội hoạ hoàn toàn mới, thay đổi hình thức lợi nhuận của game thẻ bài mobile truyền thống...

Đây không phải chuyện mà nhà thiết kế bình thường có thể làm!

Vị này chính là kẻ liều mạng, hắn không sợ lỗ mất hết vốn liếng sao?

Quả nhiên, hắn rất có thể là một con ông cháu cha phú nhị đại, nếu không thì không thể liều lĩnh chịu nguy hiểm lớn như vậy mà có thể hờ hững như không...

Chuyện này... Chính là tâm thái không sợ? Chính là thái độ trong truyền thuyết biến nặng thành nhẹ, không màng sinh tử sao...

Chu Mộ Nham không khỏi điên cuồng tưởng tượng, coi trọng Bùi Khiêm nhiều hơn mấy phần.

Hoàng Tư Bác rất nhanh đã nói xong, bên dưới lần thứ hai bùng nổ tiếng vỗ tay nhiệt liệt!

Bùi Khiêm cảm nhận được hình như có không ít cặp mắt kính nể nhìn về phía hắn khiến hắn cảm giác cả người khó chịu.

Toi rồi!

Hình tượng hiện tại của ta được xây dựng thành một người dũng cảm đổi mới, một thiên tài thiết kế có tâm, ánh mắt nhìn xa trông rộng rồi...


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui