Dịch: Cá Mòi
Biên: Cún
Đến trưa, mấy đứa bạn cùng phòng dồn dập trở về.
Trên tay Mã Dương cầm một chiếc túi nilon, bên trong là đồ ăn mua ở căntin.
"Khiêm à, gan mày lớn thật, mày thực sự không đến lớp? Nhưng mà lần này may cho mày đấy, phó viện trưởng không điểm danh." Mã Dương nói với biểu cảm "Tiểu tử này đúng là số chó ngáp phải ruồi".
Mấy đứa bạn cùng phòng khác cũng bật laptop lên.
"Chiều không có tiết, đến đây, lập team chơi một ván nào!"
"Đang mở. Nhanh lên. Mày đâu rồi Mã Dương?"
"Đợi một tí, tao chưa ăn cơm xong."
"Mày nhanh lên, lề mà lề mề. Ai đó sang mấy phòng khác rủ thêm người đi."
Cả bọn cùng lấy chiếc bàn con đặt lên giường rồi mở laptop.
Sống trong kí túc xá của trường thì khổ như thế đấy. Không có chỗ để bàn nên chỉ có thể ngồi trên giường chơi game.
Bùi Khiêm luôn nghi ngờ, hông của hắn không thoải mái chắc do thói quen này.
Vậy nên, nhiều sinh viên vẫn cứ đến tiệm net để có trải nghiệm chơi game tốt nhất, dù bọn họ có laptop và có đồng đội ngay trong phòng.
Mã Dương ôm một tô cơm inox, bên trên là một túi nilon đồ ăn, cậu ta ăn qua loa mấy miếng rồi nhấc túi nilon lên, vứt toàn bộ vào thùng rác.
Còn may buổi sáng hôm nay có tiết học nên tất cả đều đến căntin mua đồ ăn mang về.
Nếu buổi sáng được nghỉ học thì tất cả mọi người sẽ cùng nhau nằm ì trên giường.
Khi nào có người đầu tiên quyết định đi căntin thì những người khác sẽ bắt đầu nhờ mua về.
Sau này sẽ xuất hiện giao hàng nhanh, nhưng bây vẫn chưa có ứng dụng đặt thức ăn mà phải đặt qua điện thoại. Vậy nên một số sinh viên nghèo khó sẽ kiêm chân chạy vặt để kiếm thêm phí sinh hoạt.
Mã Dương qua mấy phòng bên cạnh gọi người, phòng chờ trong game chỉ còn một, hai chỗ trống là đủ người.
Bùi Khiêm nhìn màn hình máy tính. Đây là một trò chơi đối kháng 5 VS 5, tên "Thần Khải", cách chơi tương tự như Dota, chỉ có đồ họa là hoàn toàn khác.
"Liên minh huyền thoại" cũng mới bắt đầu nổi tiếng từ năm 2011. Tuy game này đã ra đời từ năm 2009 nhưng đồ họa xấu đến mức ma chê quỷ hờn.
Hơn nữa, đó là trong ký ức kiếp trước của Bùi Khiêm. Hiện tại thế giới đã thay đổi nhiều như vậy, không biết "Liên minh huyền thoại" có thể xuất hiện hay không đây.
Vào thời điểm này thì thống trị các quán net vẫn là thể loại MMORPG*. Trò chơi hot nhất gọi là "Thế giới huyễn tưởng".
(*MMORPG: game nhập vai trực tuyến nhiều người chơi. ví dụ như "Võ lâm truyền kỳ")
Kỳ thật game "Thần Khải" cũng rất nổi tiếng, nhưng phổ biến khi chơi ở nhà hơn, bởi vì nó không tính là một game online thuần túy.
Các quán net cũng có thể chơi game này, cũng có sàn đấu, nhưng độ hot vẫn không sánh bằng thể loại nhập vai trực tuyến.
"Khiêm, sao cả ngày nay mày ngây người ra vậy, chưa tỉnh ngủ à?"
Mã Dương hơi nghi ngờ về trạng thái ngày hôm nay của Bùi Khiêm. "Chín thiếu một, mày có chơi không?"
Bùi Khiêm lắc đầu: "Không chơi, mày tìm người khác đi."
"Được, vậy tao kéo thằng Vương sát vách." Mã Dương cũng không hỏi nhiều.
Chẳng mấy chốc mà phòng của Bùi Khiêm và phòng bên cạnh ồn ào hẳn lên.
"Này, đường giữa( Mid-Lane) biến mất rồi, đi cẩn thận vào!"
"Đệt, sao thằng kia lại giết tao rồi?"
"Hahaha, ba đánh một còn bị giết ngược lại nữa, gà!"
Bùi Khiêm đứng sau lưng Mã Dương nhìn con chuột nhanh chóng nhấp vào màn hình. Tay trái Mã Dương thì gõ bàn phím vang lên những tiếng tách tách, rất có phong phạm cao thủ.
Sau đó nhìn kết quả, ở mười phút đầu trận, chiến tích toàn đội là 10-9, thành tích của Mã Dương vẫn như cũ 0-0.
Đồng đội đang đánh long trời đất, cậu ta thì lại chỉ biết ôm trụ đánh lính.
Bùi Khiêm không khỏi bùi ngùi. Năm 2009 tất cả mọi người vẫn còn trẻ, vẫn có thể tận hưởng niềm vui chơi game, thật là quá tốt đi.
Sau khi đi làm có tiền, Bùi Khiêm mua rất nhiều game, tất cả chúng đều là những trò hay. Thế nhưng hắn lại xếp xó đống trò chơi ấy, tới giờ vẫn chưa chơi lần nào.
Mỗi ngày đi làm về đều mệt gần chết, sau khi về nhà, mệt mỏi nằm trên sofa cũng chỉ muốn lướt web và xem livestream.
Ngay cả việc dùng ngón tay chơi game trên điện thoại hắn còn lười, nói gì đến những trò chơi đòi hỏi phải thao tác liên tục như này.
May mắn thay, mọi thứ bây giờ đã khác.
Chỉ cần lỗ hết số vốn của hệ thống cho thì hắn có thể nằm yên kiếm tiền rồi, không cần phải phấn đấu nữa mà làm một con cá ướp muối hạnh phúc!
Bùi Khiêm nằm trên giướng vui vẻ tưởng tượng đến cuộc sống tương lai của chính mình.
Vậy số tiền 50.000 tệ này mình nên xài như thế nào nhỉ...
Đầu tiên có lẽ nên mua một cái máy vi tính cấu hình khủng?
Sau đó mình ra ngoài thuê phòng và sống một cuộc đời cá ướp muối không biết xấu hổ.
Hahaha, Bùi Khiêm không khỏi cười ra tiếng.
...
...
"Vậy là "Bóc phốt trò chơi giẻ rách" kỳ này sẽ dừng ở đây, nếu các vị khán giả, các vị baba cảm thấy video này không tệ lắm thì xin đừng quên lưu lại, chia sẻ và đăng ký nha!"
Trong một ngôi nhà cho thuê nào đó ở Thủ đô, một chàng trai trẻ tuổi mập mạp có cặp lông mày rậm và đôi mắt to lờ đờ đang ngồi trước máy vi tính quay video.
Cậu ta là một người nổi tiếng chuyên đăng video trên khu trò chơi của trang web Khoai Lang*, tên thật Kiều Lương, nickname Kiều Lão Thấp. Cậu ta cũng được những fan hâm mộ gọi đùa là "bố đỡ đầu kênh game", bởi vì vào cuối mỗi tiết mục cậu ta đều gọi baba???
(*web Khoai Lang là một trang thông tin của Trung Quốc, có từ năm 2009 và đóng cửa vào năm 2012)
Là một người tạo video chuyên nghiệp toàn thời gian, Kiều Lương tuy có chút danh tiếng và không hề thiếu fan. Nhưng dù sao đây cũng là năm 2009, nên cuộc sống thường ngày cậu vẫn là ăn bữa nay lo bữa mai.
Sau khi cậu ký được hợp đồng video quảng cáo game thì có thể có đủ khí phách ra tiệm gọi một bữa ăn ngon.
Nếu không có hợp đồng video quảng cáo nào thì đành phải ăn mì ăn liền, nhịn đói giảm cân.
Kiều Lương đã thử rất nhiều phương hướng, nhưng cuối cùng chuyên mục "Bóc phốt game giẻ rách" vẫn thành công nhất, lượng truy cập khá cao và thu hút được một nhóm fan hâm mộ yêu thích trò chơi.
Kiều Lương còn có một chuyên mục gọi là "Đề cử game mới tháng này", chuyên môn dùng để làm video kiếm tiền.
Dù sao cậu ta nổi tiếng lên là nhờ chuyên mục "Bóc phốt game giẻ rách", mà các công ty tìm Kiều Lương thương lượng làm video quảng cáo, đều không dám bỏ nó vào chuyên mục này.
Vì thế nên Kiều Lương làm "Đề cử game mới tháng này" để kiếm tiền, nhưng chuyên mục này kém nổi hơn "Bóc phốt game giẻ rách" rất nhiều.
Sau khi kỳ mới nhất của chuyên mục "Bóc phốt game giẻ rách" thu xong, Kiều Lương lại chần chừ không chịu đăng lên.
Bởi vì cậu luôn cảm thấy thiếu một cái gì đó.
Ừ, đúng rồi, thiếu một linh hồn.
Trò chơi được bóc phốt lần này dường như không đủ điểm để xét vào mục rác rưởi.
Viết giới thiệu, chăm chỉ làm tư liệu thực tế, lồng tiếng, sau khi làm hết quy trình này, Kiều Lương cảm thấy tiết mục này khá ổn, nhưng nghĩ đi nghĩ lại thì vẫn thấy nó rất khó để tạo thành đột phá.
Trò chơi này, đồ họa xấu, nhưng cũng không có chủ đề trọng tâm.
Điều này làm cho Kiều Lương rất đau đầu. Dù sao cậu ta vẫn dựa vào cái này để kiếm cơm, nếu như lượt xem không tăng lên thì còn ai đặt hàng làm video quảng cáo game.
Vì thế Kiều Lương không vội vàng đăng video lên mà mở danh sách đề cử game mới trên cửa hàng trò chơi theo thói quen, bắt đầu "Đãi vàng tìm phân".
Kiều Lương cảm thấy hơi đói nên mở một gói mì ăn liền, đun nước sôi và chuẩn bị bổ sung năng lượng.
Sau khi nấu nước, gã lại tiếp tục tìm kiếm trò chơi mới.
""Xa lộ sa mạc cô độc à"? Thứ quỷ gì thế này?"
Kiều Lương nhìn giới thiệu tóm tắt của trò chơi này.
"Mô tả: Một hành trình lái xe để suy nghĩ về nhân sinh?"
"Làm sao để nghĩ về nhân sinh nhỉ?"
Lời giới thiệu này thoáng khơi dậy sự tò mò của Kiều Lương.
Là tác giả chuyên đăng video của chuyên mục game, nếu Kiều Lương thấy game nào có chút thú vị thì cậu ta sẽ chơi thử một lượt.
Cậu ta bấm nút "tải về", chẳng mấy chốc trò chơi tải xuống và tự động cài đặt xong.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...