Nhìn thấy icon của radio xuất hiện trong thông báo cập nhập phiên bản mới, Uyển Tú nghĩ thầm xong rồi.
Kể từ khi ký hợp đồng với Đàm Lộ xong, cô rất ít khi cập nhật, gần đây còn không ý thức của một phát thanh viên, hoàn toàn không dẫn một tiết mục nào.
Chẳng biết tại sao Đàm Lộ không tìm mình nói chuyện nhỉ, muốn “ Nuôi thả “ cô sao? Dù sao bản thân cô cũng đang rảnh rỗi, vì thế liền mò tìm Wechat của Đàm Lộ đến: ”Nhận tội”.
“Chị Đàm ơi, cho em xin lỗi, gần đây có nhiều việc quá, với lại radio cũng rất ít đổi tiết mục mới, tranh thủ mấy ngày tới em sẽ bù hết các phần trước.”
Đàm Lộ nhanh chóng trả lời :” Là phát thanh viên cho radio không nhất thiết lúc nào cũng túc trực, càng không phải lúc nào cũng phát sóng trực tiếp trên internet.
Tiết mục ở đây không nhiều nhưng phải chất lượng, lần trước em dẫn chị đều có nghe, thực sự rất tốt đấy, quả nhiên chị đây không nhìn lầm người.
À đúng rồi, việc xảy ra tại hiệu sách đã xử lý tốt chưa?”
Thấy Đàm Lộ cũng không có ý tứ trách mình cẩu thả, vẫn giống như lúc trước coi trọng cô, trong lòng Uyển Tú càng thấy áy náy, cô thể không thể bị nữ nhi tình trường làm cho mù quáng , xao nhãng công việc hiện tại được.
“ Cảm ơn chị đã quan tâm, việc xảy ra ở hiệu sách em đã xử lý xong xuôi rồi.
Em sẽ không phụ hy vọng của chị, đảm bảo chất lượng các tiết mục mới sẽ ra ổn định”.
Sau khi hứa với Đàm Lộ, Uyển Tú tính đêm nay sẽ lên kế hoạch giao lưu với người nghe.
Bởi vì cô phát hiện radio sau khi cập nhập phiên bản mới liền có thể phát sóng trực tiếp, và điểm khác biệt nhất so với người dẫn trên internet khác chính là cô có thể không cần lộ mặt.
Chủ đề chính sẽ là vấn đề mà cô cùng với Nhiếp Hâm hiện đang gặp phải : Yêu Xa.
Cô rất muốn nghe quan điểm của mọi người về vấn đề này, cũng muốn biết họ sẽ đưa ra lựa chọn thế nào khi phải đối mặt với việc đó.
Tuy rằng cô nghĩ mình là phát thanh viên không thể mang quá nhiều cảm xúc, nhưng cũng không nghĩ sẽ hạn chế bản thân quá nhiều.
Cô có thể đọc báo, là phát thanh viên tư vấn tình cảm.
Chỉ cần người nghe thích tiết mục của cô, có lẽ sẽ giúp cô tìm ra nhiều ý tưởng hơn.
Có ý tưởng, giờ chỉ cần thực hành thôi.
Đầu tiên ở hiệu sách gửi thông báo tối nay sẽ phát sóng trực tiếp , nhắc nhở mọi người vào xem.
Sau khi ăn cơm tối xong, cô bắt đầu mân mê nghiên cứu những tính năng mới, một lúc lâu sau cũng đã hiểu rõ.
Thời điểm phát sóng trực tiếp, người xem cũng không nhiều lắm, cô liền tán dóc một vài câu chuyện với họ, cứ như thế, có khá nhiều người tặng lễ vật cho cô kèm theo là không ít lời tỏ tình.
Uyển Tú ngăn mọi người đừng tiêu tiền nữa nhưng không ngăn nổi họ, chỉ có thể trơ mắt nhìn màn hình ngày càng nhiều lễ vật hơn.
Nhận được sự yêu thích của mọi người, Uyển Tú biết mình càng phải nỗ lực hơn nữa mới có thể xứng đáng với sự kỳ vọng của họ.
Nhìn thấy người xem cũng đã khá nhiều rồi, Uyển Tú nhẹ nhàng nói :” Cảm ơn mọi người đã đến xem buổi phát sóng tối nay ,hôm nay tôi sẽ trò chuyện cùng mọi người nhé!”
Hàng loạt bình luận xôn xao lên :” Được, được”
Uyển Tú nói :”Tôi muốn biết có ai đang xem buổi phát sóng này cùng với người ấy đang phải yêu xa không ạ?”
Bình luận có chút dừng lại, cô kiên nhẫn chờ đợi, thực sự không có nhiều lắm nhưng không phải là không có.
“ Có lẽ chủ đề tối nay sẽ hơi nặng nề đối với các bạn yêu xa …”.
Uyển Tú cười khổ, bởi cô cũng là một trong số họ.
“ Không sao, không sao, hãy cứ nói đi, chúng tôi chịu đựng được”.
Một ID quen thuộc gửi bình luận tới, sau đó liền gửi một phần quà tới khiến Uyển Tú có chút bối rối.
“ Vậy tôi liền nói nhé, thực ra tôi cũng đang yêu xa.
Tôi muốn hỏi mọi người yêu xa đã bao lâu rồi? Trong thời gian yêu xa ấy có xảy ra mâu thuẫn gì không? Nếu có phải giải quyết thế nào bây giờ ?”.
Cô cẩn trọng dò hỏi, sợ đụng tới nỗi đau của họ.
Phần lớn mọi người đều trả lời thời gian trước, người thì một năm, hai năm rưỡi, ba năm, có người thì năm năm, đây là bình luận cô nhìn thấy nhiều nhất.
Có rất nhiều mâu thuẫn xảy ra trong mối quan hệ yêu xa, dựa vào phân tích các tình huống cụ thể có thể xem đâu là lớn, đâu là nhỏ.
Nếu như không giải quyết được thì sẽ dẫn đến các kết quả sau : giận dữ, chiến tranh lạnh, và cuối cùng là chia tay.
Uyển Tú xem đến lạnh cả sống lưng, mồ hôi lạnh đổ ra đầm đìa – cô không muốn mình và Nhiếp Hâm sẽ xảy ra chuyện này.
Tất nhiên, có một số trường hợp còn rất yêu đối phương, biết cúi đầu nhận sai thì sẽ trở về với nhau , điều này khiến Uyển Tú cảm thấy hy vọng hơn vào việc yêu xa.
Có người còn gửi một bình luận rất dài, Uyển Tú đọc xong cảm thấy rất xúc động, vì thế liền đọc ra :” Yêu xa giống như một trạm kiểm soát vậy, kiểm tra một cặp tình nhân có yêu nhau đủ nhiều hay không.
Có thể họ sẽ phải nỗ lực rất lớn, hao phí thời gian rất nhiều nhưng chỉ nỗ lực được một nửa mà bỏ cuộc thì thật đáng tiếc.
Đáng tiếc cho tình yêu của hai người họ, có lỗi với người ấy lại càng có lỗi với bản thân.
Yêu xa không đáng sợ, mà điều đáng sợ ở đây là chúng ta không có lòng tin chiến thắng nó.”
Thời điểm Uyển Tú đọc câu nói này, mọi người còn đang gửi khá nhiều lễ vật, nhưng bình luận gửi đến thì chậm đi không ít, tất cả đều đang nghiền ngẫm suy nghĩ.
Thực ra, trong tình yêu chúng ta sẽ gặp phải rất nhiều vấn đề, yêu xa là một trong số đó, nhưng nó lại là vấn đề gay gắt và thực tế nhất trong hiện thực.
Không thể dễ dàng từ bỏ nhau chỉ vì lí do không vượt qua được, mà phải nỗ lực hơn nữa, có thể vãn hồi được mối tình ấy có lẽ chúng ta sẽ không hối tiếc.
“ Cảm ơn bạn đã đúc kết ra vấn đề này, sau khi đọc xong tôi rút ra không ít bài học, muốn chia sẻ cùng với mọi người một chút”
“ Một lần nữa cảm ơn bạn đã có thể nói ra nhiều vấn đề trong tình yêu như vậy,bạn còn điều gì muốn nói thêm trong buổi phát sóng hôm nay không?”.
Đây là lần đầu tiên cô phát sóng trực tiếp, thế nhưng đến tận bây giờ cô mới cảm thấy khẩn trương.
Nói như vậy cảm giác có hơi khô khan, có nên kết thúc sớm chút không nhỉ?.
“ Không có, nên kết thúc sớm để nghỉ ngơi cho tốt” Mọi người đều muốn cô nghỉ ngơi sớm, Uyển Tú muốn tạo cho họ một bất ngờ nho nhỏ.
“ Vậy….
mọi người có muốn nghe tôi hát không?”
“ Oa!”.
Còn một số người xem chưa rời đi liền cảm thấy mình nhặt được vàng, có người còn dùng phần mềm để ghi lại.
Quả thực mọi người đánh giá cô cao quá, cô chỉ hát có một vài câu thôi mà.
“ Vậy tôi liền hát một vài câu trong > của Lý Cửu Triết, bài hát tôi nghe nhiều nhất mấy ngày gần đây.
Nhận được phản hồi của mọi người, Uyển Tú liền hát :
“ Thời điểm em sợ bóng tối/ Hãy đếm những đầu ngón tay/ Thời gian sẽ trôi thật mau/ Tôi sẽ che chở em thật tốt/ Tôi sẽ dựa vào vai em mỗi khi trời mưa/ Tôi sẽ không ngủ được mỗi khi nhớ về em/ Em sẽ mơ thấy tôi trong ba giây nữa/ Mang theo quả bóng bay/ Cùng với em chơi đùa/ cùng nhau xem bầu trời đêm đầy sao/ Muốn cùng em du lịch vòng quanh thế giới vào mùa hè/ Nơi những con đường núi quanh co/ Giống như cuộc phiêu lưu tình yêu/ Là khi thấy em tươi cười/ Là món ăn vặt duy nhất của tôi/ Tôi muốn lưu giữ tất cả bằng đôi mắt này/ Là toàn bộ mùa hè/ hoà tan cả mùa đông/ Mỗi ngày mỗi ngày/ Là khi nhìn thấy hình ảnh em ở điểm cuối cùng/ Tôi mới hiểu được rõ/ Tình yêu lại có thể tô điểm đơn giản như vậy/ Là bầu trời xanh ngoài cửa sổ/ Là ở dưới mái hiên này/ Tôi vẫn luôn nhớ tới em.”
Nam ca nữ hát có chút khó khăn, bài hát này đối với Uyển Tú không quá áp lực, hơn nữa lời bài hát này cô thực sự rất thích liền không nhịn được muốn chia sẻ với họ.
“ Đến đây là kết thúc rồi, hy vọng mọi người sẽ có được bạn trai giống như lời bài hát trên.
Chúc mọi người ngủ ngon.” Nói xong Uyển Tú liến tắt phát sóng trực tiếp, duỗi người một cách — “ Thoải mái”
Sau khi hoàn thành công việc cũng vừa lúc nhận được video call của Nhiếp Hâm, trong lòng Uyển Tú như nở hoa.
“Hôm nay em phát sóng trực tiếp”.
Đây không phải câu hỏi, mà là khẳng định.
Nhìn thấy hình ảnh Nhiếp Hâm, Uyển Tú cảm thấy bản thân đang làm chuyện xấu mà bị bắt quả tang.
“ Đúng, đúng rồi”.
Phát sóng trực tiếp thì có làm sao, cũng là làm việc thôi chứ đâu có gì khác.
“Tại sao lại nghĩ đến chủ đề đó?”.
Anh hỏi có chủ ý.
“ Vì….
hiện tại chúng ta đang yêu xa, em muốn biết người khác sẽ làm thế nào”.
Càng về sau thì giọng càng nhỏ đi.
“ Em sợ xảy ra mâu thuẫn với anh sao? Sợ chúng ta chia tay?”.
Có lẽ anh có xem đoạn phát sóng trực tiếp, khó trách thời gian gọi tới chính xác như vậy……
“Không có, chỉ là trao đổi tí thôi”.
Thật sự không có mà, cô rất tin tưởng Nhiếp Hâm.
“ Mặc kệ có hay không, em yên tâm, sẽ không có ngày đó.
Bởi vì…..”.
Nhiếp Hâm ghế sát vào màn hình điện thoại:”Em làm cái gì cũng đúng hết”.
“….”.
Tại sao bây giờ lại video call chứ ! Anh ấy sẽ thấy hết bộ dáng ngốc nghếch của cô mất.
Hơn nữa, sao lại dí khuôn mặt gần vậy, không góc chết luôn! Quả nhiên ông trời cho miếng cơm, nếu anh không làm ca sĩ, chỉ cần dựa mặt thôi cũng có miếng ăn.
Người nào đó không nhận ra cô suy nghĩ nhiều như vậy chỉ với một câu nói, cười cười nói :” Ngay lúc anh rời khỏi buổi phát sóng, em liền hát”
“….:”.
Dám trước người chuyên nghiệp múa rìu qua mắt thợ, hơn nữa chính mình còn không biết….
Uyển Tú chỉ muốn chui xuống đất.
“ Không có gì phải xấu hổ cả, cũng không phải là chưa từng nghe “.
Nhìn thấy cô như vậy, trong lòng Nhiếp Hâm rất vui :” Về sau em thường xuyên hát cho anh nghe được không?”
Câu nói này phải là Fan nói với anh chứ, sao bây giờ lại ngược lại? Cô ấp úng nói:”Em, em hát…..
cũng không hay lắm”.
“ Mặc kệ có dễ nghe hay không, chỉ cần em hát , anh đều thích.
Hơn nữa, em hát dễ nghe lắm”.
Thích em còn thích giọng ca của em nữa, nó khiến anh nhớ mãi không quên.
“ Vâng…”.
Anh đã nói như vậy rồi, nếu còn không đáp ứng thì quá kiêu rồi, nhưng cô đồng ý anh không có nghe rõ.
“ Em nói gì cơ?”.
Nhiếp Hâm cố ý hỏi lại cô.
“ Được rồi, lần sau sẽ hát cho em nghe”.
Sau đó thầm nghĩ :” Thật là, mình là ca sĩ còn không buông tha cho bạn gái…”
Không thể không nói suy nghĩ của Nhiếp Hâm thật không tốt, có thể đem suy nghĩ của cô nói ra rõ ràng.
Anh dịu dàng nói :” Bởi vì anh thích nên anh muốn rất nhiều “
A a a a a a người này chọn đúng điểm mẫn cảm của mình mà xuống tay! Không , không cho nói nữa! Cũng không đúng?! Tóm lại quá xấu hổ rồi!
Nhiếp Hâm càng cười thêm vui vẻ :” Sao em dễ đỏ mặt vậy”
“ Còn không phải tại anh sao”.
Uyển Tú đem mặt vùi vào gối, âm thanh mềm mại kéo dài, chọc Nhiếp Hâm càng thêm ngứa ngáy.
“ Bởi tại anh cái gì chứ, anh nói đều là sự thật cả”.
Anh không thể dừng lại mỗi khi trêu cô ấy.
“ Sau anh lại như vậy chứ, so với lúc em gặp ban đầu khác hẳn nhau”.
Uyển Tú hét lên.
“ Đó chỉ là trước mặt người khác thôi.
Một minh tinh khi rời khỏi sân khấu cũng chỉ là người bình thường, anh cũng không phải ngoại lệ.
Hiện tại đang là thời gian thử việc, em đã muốn trả lại sao? Nhưng rất tiếc đã muộn rồi!”.
Nhiếp Hâm trả lời có vẻ nghiêm túc nhưng thực chất lại rất trêu ghẹo.
Thật đáng ghét, cô không nói lại nổi anh ấy.
Nhưng mà , anh nói chỉ có trước mặt cô mới làm vậy, Uyển Tú cảm thấy ngọt ngào chết mất.
“ Đêm đã khuya rồi, em mau nghỉ sớm đi, nếu không ngày mai sẽ không dậy nổi.” Nhiếp Hâm chúc cô ngủ ngon.
Uyển Tú vẫy tay bye bye, sau đó liền tắt đi, rửa mặt chuẩn bị đi ngủ.
Tối nay bị một bình luận chữa lành, cùng với sự khẳng định của Nhiếp Hâm, Uyển Tú cảm thấy mình không nên suy nghĩ nhiều quá, chỉ cần cô và anh yêu nhau ,luôn sống tích cực là được rồi.
Vốn dĩ tình yêu không cần phải phức tạp quá lên.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...