Thánh Thể Bất Phàm
“Thì ra là hẳn ta! Chiêu này của đại ca hay đấy!
Long Nhị Gia nghe xong, hai mắt sáng rực.
Top 5 bảng Sát Thủ là những sát thủ đứng đầu trong giới sát thủ Hoa Hạ, đồng thời hẳn ta còn đứng trong top 30 của bảng Thiên Kiêu!
Bảng Thiên Kiêu là gì?
Có thể bước vào bảng Thiên Kiêu đều là những võ giả có thiên phú dị bẩm, có chiến lực cường đại, mỗi một người đều có chiến tích giết địch vượt cấp vô cùng khủng bố!
Long Nhập Hổ mời Mộ Dung Bạch rời núi, lần này tuyệt đối chắc chắn!
“Diệp Phong chết chắc rồi!” Long Nhị Gia lạnh lùng nói.
Diệp Phong mạnh đến mấy sao có thể so được với Mộ Dung Bạch?
Bọn họ bàn bạc kỹ lưỡng, sau đó cho người đi liên lạc với Mộ Dung Bạch!
Bên kia, Diệp Phong mang theo Thanh Loan trở về Hồ Tâm Cư.
Dưới sự hầu hạ của hai nha hoàn, Diệp Phong tắm rửa, cả người sảng khoái, giống như thay xương đổi thịt!
“Cuộc sống dưới chân núi thoải mái nhất!”
Diệp Phong nằm trên sô pha, thoải mái duỗi người.
Nhớ năm đó lúc hắn tu luyện trên núi chịu đủ đau khổ!
Ba vị sư nương vô cùng nghiêm khắc, tiến hành huấn luyện ma quỷ với Diệp Phong, không vừa ý thì roi da hầu hạ, Diệp Phong nghĩ lại thì bu môi.
Sau khi Diệp Phong trở về Bắc Vực, các sư nương giống như thay đổi thành người khác, tất cả đều đối xử rất tốt với Diệp Phong!
“Thiếu chủ, đến giờ ăn cơm rồi!”
Lúc này Thanh Loan và Hồng Yên bê thức ăn đi lên để trên bàn cơm.
“Thiếu chủ, ngài nếm thử tay nghề của hai chúng tôi đi.” “Được”
Diệp Phong cầm đũa đang định ăn thì thấy Thanh Loan và Hồng Yên đứng sau lưng mình.
Diệp Phong nói: “Ngồi đi, hai người định để một mình tôi ăn hết nhiều đồ ăn như vậy hả?”
Thanh Loan xua tay: “Thân phận của thiếu chủ tôn quý, sao nô tỳ dám ăn cơm chung với thiếu chủ, thiếu chủ ăn trước. đi, thiếu chủ ăn xong chúng tôi sẽ ăn sau!”
Nghe vậy, Diệp Phong nhíu mày.
“Nhiều quy củ thế? Nhanh ngồi xuống ăn cơm.”
Diệp Phong vẫy tay.
Hồng Yên lắc đầu: “Thiếu chủ, thật sự không thể, chúng tôi không dám vi phạm mệnh lệnh của cung chủ.”
Diệp Phong nói: “Nếu Đại sư nương đã đưa hai người cho tôi, vậy hai người chính là người của tôi, từ giờ trở đi hai người chỉ nghe lệnh của tôi, bây giờ tôi ra lệnh cho hai người ngồi xuống ăn cơm”
“Thiếu chủ...”
Thanh Loan và Hồng Yên liếc nhau, do dự rối rắm.
“Nhưng nhị gì? Ăn bữa cơm thôi mà?”
Nói xong Diệp Phong dùng tay vỗ mạnh lên hai cái mông đầy đặn của bọn họ.
Thân thể mềm mại của Thanh Loan và Hồng Yên run lên, khuôn mặt đỏ bừng, không biết nên làm gì.
“Thiếu chủ, chúng ta...”
Hai người bọn họ muốn từ chối, nhưng còn chưa nói hết đã bị Diệp Phong ôm eo đẩy xuống chỗ ngồi. ụ
“Không cần phải nói gì cả, ăn cơm trước!
“Thanh Loan, Hồng Yên, ăn miếng thịt kho tàu này đi, gầy quá cũng không tốt!”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...