Thánh Thể Bất Phàm
Lời này vừa nói ra, nơi đây lập tức xôn xao lên. Người đàn ông lùn này lại là Hoàng cấp tông sư. Quả nhiên là nhìn người không thể xem bề ngoài.
Trên Khí Kình Tông Sư có phân chia thêm bốn cảnh giới tông sư là Thiên Địa Huyền Hoàng. Trong đó Thiên cấp tông sư là mạnh nhất, Hoàng cấp yếu nhất.
Mặc dù là vậy, nhưng Hoàng cấp tông sư có thực lực rất mạnh, không phải cảnh giới Khí Kình Tông Sư có thể so sánh được.
Có thể đạt tới cảnh giới Hoàng cấp tông sư thì chứng tỏ người này đã năm giữ khí kình vô cùng thuần thục, Hoàng cấp tông sư mà ra tay thì có thể dễ dàng tiêu diệt một Khí Kình Tông Sư.
Đám người lập tức mừng rỡ, lần này hay rồi, Hoàng cấp tông sư ra tay thì Diệp Phong nhất định phải chết.
Người đàn ông này đã quan sát Diệp Phong thật lâu, khi hắn ra tay đánh giết Lý Thanh Sơn thì ông ta mới đánh giá ra cảnh giới của Diệp Phong là võ giả Khí Kình Tông Sư đỉnh phong, có chênh lệch rất lớn với Hoàng cấp trung kỳ như mình.
Kim Lăng Vương mừng rỡ, cười ha ha và nói: "Tốt, quả nhiên là cao nhân, giết chết Diệp Phong thì nhất định có trọng thưởng!"
"Vương gia yên tâm, cứ để tôi lo." Ông ta lại nhìn về phía Diệp Phong: "Thằng ranh, sư phụ mày không dạy mày làm người đừng quá ngông cuồng sao?!"
Diệp Phong lắc đầu, cười nhạt một tiếng: "Cũng đúng, sư phụ tôi thật sự chưa từng nói câu này với tôi, họ luôn nói rằng con người chỉ sống một đời nên thích
làm gì thì làm, muốn làm gì thì làm nấy!"
"Ha ha ha!" Người đàn ông kia nghe vậy thì cười to: "Có thể nói ra lời này, xem ra sư phụ của mày cũng chỉ là hạng giá áo túi cơm!"
Ông ta nhìn Diệp Phong rồi nhe răng cười một tiếng: "Hôm nay tao cho mày chứng kiến cái gì gọi là nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu..."
"A!"
Nhưng người đàn ông còn chưa nói hết lời thì đã kêu lên đau đớn, khuôn mặt vặn vẹo biến dạng, cảm giác ngạt thở ép cho ông ta không thở nổi.
Mắt ông ta trợn tròn, tràn đầy hoảng sợ mà nhìn Diệp Phong.
Không biết khi nào người đàn ông trẻ tuổi này đã xuất hiện trước mặt rồi còn dùng một tay nắm lấy cổ họng ông ta.
Đám người đều ngơ ngác.
Mọi người đang chờ mong Hoàng cấp tông sư ra tay chế tài Diệp Phong, nhưng ông ta còn chưa hành động thì đã bị Diệp Phong khống chế rồi.
Sao cuối cùng lại là cảnh tượng này, khách khứa ở đây đều hít hà một hơi!
Người đàn ông gầy gò kia liều mạng giấy dụa, nhưng dù làm sao cũng không thể thoát khỏi tay Diệp Phong.
Ông ta hao hết sức lực đề phun ra mấy chữ: "Mày... Mày không phải Khí Kình Tông Sư?!"
Diệp Phong nhìn gương mặt đỏ bừng vặn vẹo của ông ta mà cười lạnh: "Tôi có nói mình là Khí Kình Tông Sư sao?"
"Mày...!" Diệp Phong lại cười một tiếng: "Vừa rồi ông muốn nói 'Nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên đúng không? Tôi cảm thấy câu này rất thích hợp với hạng. Đam Mỹ Sắc
người vô tri như ông."
Tiếng nói vừa dứt, bàn tay của Diệp Phong chậm rãi siết chặt rồi trực tiếp bóp nát cổ người đàn ông đó.
Phốc phốc!
Máu tươi văng ra, ở cổ của người đàn ông nọ trào máu ra, ông ta tràn đầy sợ hãi trợn trắng mắt, muốn xin tha nhưng lại không kịp, cuối cùng chỉ có thể không cam lòng mà chết đi.
"Hoàng... Hoàng cấp tông sư lại chết dễ dàng như vậy...!"
"Sao có thể?!"
"Hắn dùng một chiêu đã giết chết Hoàng cấp tông sư sao?!"
Khách khứa ở đây đều trợn mắt há hốc mồm nhìn Diệp Phong, căn bản không muốn tin tưởng chuyện vừa xảy ra trước mắt!
"Mày..." Kim Lăng Vương thấy cảnh này cũng bị dọa đến suýt ngã xuống đất, toàn thân ứa ra mồ hôi lạnh.
Người đàn ông gầy gò kia chính là Hoàng cấp tông sư trung kỳ.
Diệp Phong chỉ duỗi một bàn tay ra đã tiêu diệt Hoàng cấp tông sư, quả thực là vượt qua tưởng tượng và dự đoán, làm tim gan ông ta run cả lên.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...