Thanh Sắc Kiêm Bị
Không muốn vào phòng thu âm, không muốn vào phòng thu âm...Cầm kịch bản, Tiết Mặc đi tới đi lui bên ngoài, cứ cách mỗi ba mươi giây là đi ba bước, sau một giây là lui một bước, tại sao vậy? Tại sao lại là cậu? Có ai tới nói cho cậu biết, sao lại là gã ma quỷ đó, oa oa, buổi học tập cậu mong chờ, vị tiền bối thấu hiểu lòng người che chở người mới chỉ có thể xuất hiện trong tưởng tượng thôi sao?
Trương Dương vừa bước khỏi thang máy đã trông thấy vẻ mặt mê man của Tiết Mặc, khuôn mặt bánh bao nhỏ thật hài hòa với chiếc lồng hấp, mười tám nếp nhăn, đang lê từng bước trên nền gạch, "Bánh bao nhỏ!" Trương Dương thấy thế, vội vàng ra tay, thuận lợi, khoái trá chà đạp đầu Tiết Mặc, "Đang do dự gì thế? Còn không vào!"
"Tôi...Tôi cảm thấy chưa nắm được vai diễn đó o(>﹏
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...