Tuy hắn nhỏ giọng nói chuyện, nhưng khu vực này đang yên tĩnh, phiên dịch đương nhiên nghe được rõ ràng. Phòng Trung Hoa vừa nói, hắn vừa phiên dịch cho đại biểu thương nhân nghe qua. Sắc mặt người kia càng lúc càng kinh dị, đợi khi Phòng Trung Hoa nói xong hắn lại hô: - Không, sự tình không phải như thế, tôi đại biểu thương nhân khu khai phát tỏ vẻ mãnh liệt kháng nghị đối với sự kiện này. Nói xong hắn quay đầu lại huyên thuyên vài câu với nhóm thương nhân, nhất thời khiến các thương nhân liền lớn tiếng phản bác. Hạ Chân cũng bị lôi cuốn đi vào, sắc mặt có chút ngưng trọng. Lúc này Tần Mục đứng ra nói với đại biểu thương nhân: - Ngài Smith, tôi nghĩ chúng ta là bạn cũ, có chuyện gì sao không ngồi xuống, uống cà phê chậm rãi thương lượng đây? Phải biết rằng đối với việc các vị đến quốc gia chúng tôi đầu tư, chúng tôi mang thái độ phi thường hữu hảo. Tần Mục cũng không dùng tiếng Anh, mà dùng tiếng Trung nói, hiện tại hắn đại biểu chính là lập trường của quốc nội, tự nhiên phải để cho lãnh đạo nghe rõ. Smith lắc đầu đáp: - Tần thân ái, tôi đối với phong độ của ngài ở Mỹ phi thường kính nể, nhưng tình hữu nghị riêng tư lại không thể liên lụy vào lợi ích lẫn nhau. Tôi phi thường nguyện ý cùng ngài nhấm nháp cà phê, nhưng đầu tiên chúng tôi phải đạt được đãi ngộ công chính. Tần Mục cười khổ lắc đầu, lui ra sau một bước không nói tiếp. Hắn tỏ thái độ như vậy, là làm cho Hạ Chân cùng Phòng Trung Hoa chứng kiến, chuyện này không quan hệ gì tới hắn. Hắn đã lấy ra tình cảm riêng tư làm lợi thế, nhưng người ngoại quốc không nể mặt, giải quyết thế nào thì các người tự làm đi. Kế sách lạt mềm buộc chặt vĩnh viễn là tốt nhất, tuy Phòng Trung Hoa cùng Diệp Thạch Lỗi đối với cách làm này của Tần Mục hận đến nghiến răng, nhưng đối mặt với Hạ Chân thì hết cách, trước hết chỉ phải lo giải quyết chuyện này. Nhóm người Smith cũng quyết tâm phải đem sự tình giải quyết ở đây, nói gì cũng không chịu dựa theo ý tứ của bên chính phủ đi vào “phòng từ từ bàn bạc”. Rốt cục Hạ Chân là người từng trải qua không ít sóng gió, dưới tình huống khó khăn trong Bộ tin tức còn lên tới phó bộ trưởng, tuyệt đối có chỗ hơn người, lập tức mệnh lệnh Hồ Nguyên Minh đem toàn bộ sổ sách trong khu khai phát đưa ra, trả lại công đạo cho các thương nhân. Thân phận Hạ Chân là gì Hồ Nguyên Minh không biết, nhưng nhìn xem Phòng Trung Hoa cùng Diệp Thạch Lỗi cũng phải cẩn thận trước mặt hắn, Hồ Nguyên Minh đã biết Hạ Chân tuyệt đối có quyền nói chuyện ngang hàng với cha hắn, thậm chí là cha hắn cũng không thể trêu vào, trong lòng nhất thời liền hoảng loạn. Hắn yêu cầu hối lộ làm sao dám ghi vào sổ sách, nhất thời thân thể như nhũn ra, muốn té lăn trên đất. Hạ Chân nhất thời hiểu được vấn đề bên trong, nhìn Lưu Đại Hữu nói: - Lưu phó cục trưởng phải không, anh đi cùng Hồ khu trưởng, hôm nay chúng ta phải làm cho các vị thương nhân nước ngoài hài lòng, cho họ biết quốc gia chúng ta thật hữu hảo cùng xem trọng họ đến quốc nội đầu tư. Sự tình đến nước này, người nào cũng hiểu rõ Hồ Nguyên Minh xong rồi, ngay cả cha của hắn chỉ sợ cũng bị liên lụy. Đây là chuyện do chính phó bộ trưởng Hạ Chân chủ trì, ai dám không cho hắn mặt mũi. Ngay cả Hồ Khai Dũng ở trước mặt Hạ Chân cũng không đáng giá nhắc tới, dựa theo cấp bậc phó bộ trưởng Bộ công an trung ương mới là nhân vật có thể sánh vai với Hạ Chân. Căn bản không cần đòi lấy sổ sách gì, Hạ Chân cũng biết Hồ Nguyên Minh chỉ là lừa gạt. Đôi mắt hắn thâm thúy nhìn thoáng qua Phòng Trung Hoa, sau đó lại nhắm ngay Tần Mục. Xem như đã xử lý xong Hồ Nguyên Minh, thậm chí phải liên lụy đến Hồ Khai Dũng, mục đích tác chiến của Tần Mục đã đạt tới, liền nhỏ giọng nói: - Hạ bộ trưởng, tôi nghe nói khoa trưởng Cừu Tiểu Thiền của cục văn hóa Đằng Long từng công tác trong khu khai phát, rất được các thương nhân ngoại quốc xem trọng, tôi nghĩ không bằng khẩn cấp điều nàng lại đây phụ trách chuyện hiệp thương với các thương nhân? Đầu của Diệp Thạch Lỗi ông một tiếng nổ tung, trong kế hoạch của hắn có thể đem quan hệ của Cừu Tiểu Thiền cùng Tần Mục ra gây khó dễ, nhưng theo tình huống hiện tại, đem Cừu Tiểu Thiền đẩy ra làm yên lòng các thương nhân là chuyện cấp bách, bởi vì chính Diệp Thạch Lỗi cũng không nắm chắc đủ sức bình ổn cơn tức giận trong lòng các thương nhân nước ngoài. Cừu Tiểu Thiền vừa đi ra sân khấu, như vậy kế hoạch của Diệp Thach Lỗi hoàn toàn bị bóp chết từ trong trứng nước. Nếu hắn còn liều lĩnh đem quan hệ giữa Tần Mục cùng Cừu Tiểu Thiền ra làm khó dễ, chỉ sợ chẳng những không trị được Tần Mục, ngay chính hắn cũng bị kéo đi vào. Hiện giờ lựa chọn duy nhất là nghẹn một bụng khí, qua loa chạy một vòng trong Đằng Long sau đó quay về trong tỉnh, trong thời gian ngắn chỉ cần động Tần Mục, sẽ có người đem Diệp Thạch Lỗi cùng Hồ Nguyên Minh liên lạc với nhau, viên địa lôi như vậy tuyệt đối không thể đụng vào. Kế hoạch một đá chọi vài con chim của Tần Mục hoàn mỹ đạt tới mục đích, trên quan trường chuyện này truyền nhanh vô cùng, bên Thanh Thao khẳng định đã nhận được tin tức, Điền Phúc Lượng cùng Hà Quang Viễn đều sẽ hiểu được, bên trong Thanh Thao tiếng nói của ai kiên cường nhất, cũng sẽ không lựa chọn làm kẻ a dua. Lý Trung Nguyên cùng Lưu Đại Hữu bội phục Tần Mục đến sát đất, một chủ tịch huyện lại có thể vận dụng thủ đoạn đặc thù đem phó bộ trưởng tại thủ đô đẩy ra làm tấm mộc, thậm chí còn mượn cơ hội kiên cố địa vị của mình, đây không phải trò mà người bình thường có thể đùa giỡn được, trong lòng càng thêm khăng khăng một mực đối với hắn. Thẳng đến khi Cừu Tiểu Thiền chạy tới thương lượng, các thương nhân mới lục tục bỏ đi bảng kháng nghị trên người. Lý Trung Nguyên đi cùng Cừu Tiểu Thiền vào phòng họp hiệp thương với các thương nhân, lúc này Hạ Chân mới sầm mặt nói: - Thật bừa bãi! Mấy người Phòng Trung Hoa tuôn mồ hôi lạnh, Hạ Chân không quay đầu hướng tòa lầu khu khai phát đi tới, Tần Mục cùng Hạ Uyển Nhi vội vàng đuổi theo. - Lưu phó cục trưởng, bắt giữ Hồ Nguyên Minh, thông tri Ban kỷ luật thanh tra thành phố trực tiếp can dự, nếu có chứng cớ xác thực do ngành tư pháp đưa ra công tố. Chuyện mà Phòng Trung Hoa cần làm hiện tại là làm sao thay đổi ấn tượng xấu của mình trong mắt Hạ Chân, về quan hệ bên Hồ Khai Dũng cũng đành bỏ qua. Phòng Trung Hoa ứa mồ hôi lạnh, Diệp Thạch Lỗi cũng dị thường uất ức. Lần này đi xuống Đằng Long, Diệp Thạch Lỗi hùng tâm bừng bừng muốn báo nhục ở thủ đô ngày trước. Nhưng theo cục diện như bây giờ, Tần Mục liên tục phản kích, chẳng những xử lý rụng Hồ Nguyên Minh, đem việc quyết sách nhân sự khu khai phát hoàn toàn thu vào trong huyện Lan Trữ, thậm chí còn mượn nhờ nhóm thương nhân nước ngoài kháng nghị mà đem Cừu Tiểu Thiền đẩy ra sân khấu, hóa giải nguy cơ ẩn chứa về sau. Diệp Thạch Lỗi nhất thời không còn bước cờ nào dựa dẫm, liên tục thất bại khiến trong lòng hắn không chỗ phát tiết, đứng ngay cổng lớn khu khai phát căm giận nói: - Tôi xem trong Đằng Long cũng có rất nhiều vấn đề.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...