Thanh Quan

Tuy rằng Tần Mục không mang tư tưởng hẹp hòi chủ nghĩa địa phương, nhưng đây dù sao là tâm huyết của mình, cho dù muốn đến trích quả đào cũng phải do chính hắn đưa tay Nghe Doãn Chiếu Cơ nói như thế liền nở nụ cười, thoáng lắc nhẹ đầu chậm rãi nói: - Song Biên tập thị chỉ là một bắt đầu Chỉ nói rõ vô luận là chủ nghĩa xã hội cải cách hay quốc gia kiên trì tự lập phát triển, cơ hội hợp tác lẫn nhau luôn tồn tại, con đường cùng nhau phát triển cũng là bổ trợ cho nhau Doãn tiểu thư, chẳng lẽ quý phương chỉ muốn dừng bước ở Song Biên tập thị Tần Mục đem ý tứ đẩy sát chỉ còn cách một tầng giấy mỏng, nếu Doãn Chiếu Cơ tiếp tục nắm chặt chuyện đồng hồ không bỏ, sau này chúng ta cũng sẽ không còn cơ hội hợp tác, không phải chỉ là hai chiếc đồng hồ thôi sao, cả một thị trường lớn như vậy đều đã trải rộng, tôi còn thiệt thòi cho cô Phải đưa ánh mắt nhìn về phía trước, tôi có rất nhiều phương pháp kiếm tiền, phải nhìn xem cô còn muốn hợp tác hay không Doãn Chiếu Cơ nhoẻn miệng cười, nâng chén trà thưởng thức một hớp, không tiếp tục dây dưa chuyện này Trong lòng Diệp Thạch Bình thất kinh, Tần Mục giao du thật sự phổ biến, lại có liên hệ với cả người Triều Tiên Làm hồng tam đại trong lòng Diệp Thạch Bình cũng hiểu được, người Triều Tiên cũng có chút niệm tình, có tầng quan hệ của Tần Mục, chung quy ở bên kia có thể nói chuyện được vài câu Buổi trưa mọi người ở trong tiệm trà dùng cơm, tiệm trà của Vân Băng không chỉ cung cấp nước trà, còn có đủ loại món điểm tâm, chỉ một hai tháng ngắn ngủi đã trở thành sản nghiệp dấu hiệu của Song Biên tập thị Điều này cũng làm ý nghĩ của Diệp Thạch Bình mở rộng hơn một ít, đem việc này đặt lên kết cấu kinh tế của Thanh Thao, trong lòng chợt đã hiểu ra Buổi chiều khi Doãn Chiếu Cơ rời đi, Diệp Thạch Bình cùng Tần Mục nhiệt tình mời nàng có thời gian đến huyện Thanh Thao thăm viếng, nàng cũng đưa ra hứa hẹn có cơ hội sẽ hợp tác Lý Trung Nguyên thầm huýt Tần Mục, Tần Mục khẽ gật đầu, tỏ vẻ mình đã đem chuyện trong khu khai phát để trong lòng Khi quay về huyện Thanh Thao, Diệp Thạch Bình chủ động yêu cầu ngồi cùng xe với Tần Mục, Tần Mục không có ý kiến, mà ánh mắt Lý Trung Nguyên nhìn hắn đầy thâm ý Trên đường hai người cũng không nói chuyện, chỉ nhắc nhở vài câu việc nhà bình thường Tần Mục mới đến Thanh Thao chưa bao lâu, nếu Diệp Thạch Bình thỏa hiệp quá sớm, vậy bí thư huyện ủy như hắn cũng khó tránh khỏi không có năng lực, nhưng đi cùng xe xem như tỏ rõ Diệp Thạch Bình lộ ra thái độ hữu hảo với Tần Mục, đây xem như một hành động bắt buộc trong chính sách dụ dỗ của người đứng đầu như hắn Sau khi trở lại huyện Thanh Thao, Tần Mục bắt đầu quen thuộc chuyện công tác cùng quan hệ nhân sự trong huyện, mặt khác liên hệ cùng Lưu Đại Hữu, để cho hắn nên cẩn thận hơn một chút, Trương Thúy đã hoài nghi chuyện của hắn Lưu Đại Hữu ậm ừ tiếp nhận, cũng không biết trong lòng suy nghĩ chuyện gì, Tần Mục lại nghiêm túc cảnh cáo hắn, Trương Thúy là người vợ tốt, đừng gây ra chuyện cười Mặt khác Tần Mục để Lưu Đại Hữu điều tra bối cảnh vài lãnh đạo bên khu khai phát, hắn có trực giác cảm thấy chuyện bên kia không đơn giản Việc xây dựng khu khai phát Đằng Long Lan Trữ, công lao của Tần Mục là từ đầu tới cuối, lúc trước khi hắn đảm nhiệm chức phó bí thư Lan Trữ đã truyền ra tin tức phân ranh giới về thành phố Đằng Long, hiện giờ tin tức này đã bị xác nhận, hơn nữa còn bị nâng lên trong hội nghị ủy viên thành ủy, bên trong đã lộ ra hương vị không tầm thường, rõ ràng có người muốn nhăn mặt cấp cho Tần Mục nhìn xem, cướp đoạt thành quả của hắn, hoặc là muốn đem công lao của hắn bôi xóa, trực tiếp thu về cho thành phố Đằng Long quản lý hoàn toàn Lưu Đại Hữu đáp ứng, không qua nửa tháng đã đem tư liệu ba lãnh đạo khu khai phát chuyển cho Tần Mục Phó khu trưởng Ngụy Đông Lai cùng chủ nhiệm văn phòng kinh tế Hướng Hải Sinh thì không có vấn đề gì, bất quá bối cảnh gia đình Hồ Nguyên Minh khiến cho Tần Mục hứng thú Hồ Nguyên Minh là cán bộ tỉnh ủy phái xuống, cha là phó sở trưởng sở công an tỉnh Hồ Khai Dũng, chú là chuyên gia đàm phán trực thuộc tỉnh Hồ Thu Thực Khóe môi Tần Mục hiện lên dáng tươi cười ngẫm nghĩ, chuyện này thật sự là phi thường khó giải quyết Sự tình đã trực tiếp vượt qua vài cấp bậc lên tới tận tỉnh, bằng năng lượng của Tần Mục còn kém rất nhiều Nếu như vận dụng quan hệ của Tần lão gia tử, chỉ là một khu khai phát phải động tới vị tôn đại thần này, chỉ sợ sẽ bị người nhạo báng Tần Mục châm thuốc lá, chỉ cảm thấy chuyện rắc rối thi nhau mà đến, đầu cảm thấy đau Lúc này điện thoại vang lên, cục trưởng giao thông Triệu Đông Bạch bám riết không tha tiếp tục mời Tần Mục cùng dùng bữa cơm Tần Mục nở nụ cười, Triệu Đông Bạch kia cũng thật sự thú vị, mình đã lộ ra tín hiệu không thể hòa giải, vẫn mặt dày mày dạn như thế, chẳng khác gì kẹo da trâu dính chặt Tần Mục nghĩ một chút, cười nói: - Triệu cục trưởng, hiện tại trong huyện đang định nắm bắt vấn đề quá tải, không bằng ông đến phòng làm việc của tôi đi Đây là một lần đột phá, cho dù không được như trong ý nghĩ của Triệu Đông Bạch, nhưng Tần Mục đồng ý gặp mặt hắn một lần cũng không tệ Trước đó vài ngày Triệu Đông Bạch luôn lo sợ bất an, tuy rằng hắn biết bí thư huyện ủy luôn gây khó khăn cho Tần Mục, nhưng cấp độ đấu tranh của bọn họ phóng tới trên đầu của hắn cũng sẽ làm hắn khó chịu, khó thừa nhận Trong tay Diệp Thạch Bình có đuôi sam của Triệu Đông Bạch, nhưng Triệu Đông Bạch cũng có tính toán riêng của mình, chỉ có hành động của Tần Mục những ngày nay khiến Triệu Đông Bạch có đuôi sam trong tay hắn, nhưng Triệu Đông Bạch lại hoàn toàn không nắm bắt được tin tức gì của hắn Vì vậy hắn lo lắng thật lâu, loại cán bộ hàng không như Tần Mục, đừng nói là có hậu trường hay không, chỉ riêng quan hệ với đám bạn học trong trường Đảng thủ đô đã đủ cho hắn uống một hũ Khảo cứu lợi và hại bên trong, hắn chỉ có thể dựa về phía Tần Mục, vượt qua cửa ải khó khăn rồi nói sau Một khi Tần Mục muốn nhóm lửa, với những việc Triệu Gia Hưng đã làm, vị trí cục trưởng của Triệu Đông Bạch khẳng định khó thể giữ được Tần Mục cúp điện thoại, đi tới trước bản đồ Thanh Thao treo trên vách tường, thật cẩn thận quan sát bố cục chỉnh thể đường phố trong huyện Có câu nói, nếu muốn phú trước sửa đường, nhìn quốc lộ dài hẹp nhưng không rộng lớn, Tần Mục quyết định mồi lửa đầu tiên cần triệt để thiêu cháy, điểm khởi đầu chính là thị trấn, từ đại viện huyện ủy mở ra Nghĩ đến đây, Tần Mục gọi điện thoại cho cục xây dựng, mời cục trưởng Lưu Hồng Sinh đến văn phòng của hắn một chuyến Đợi hai cục trưởng đều đã đến, trên bàn làm việc của Tần Mục đã đặt hai chén trà Hai cục trưởng nhìn thoáng qua nhau, không biết Tần Mục sẽ có hành động gì lớn Nhất là Triệu Đông Bạch, trong lòng càng bất ổn, không rõ trong hồ lô của Tần Mục rốt cục muốn làm gì


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui