Thanh Quan

Quách Thiểu Đình đốt thuốc, rất hiển nhiên trong lòng có chỗ yếu Người như vậy dễ dàng ép vào ngõ cụt nhất, trái lại nếu cho hắn cảm giác có chút thắng lợi thì cuối cùng nhất rất có thể đạt được hữu nghị của hắn Tần Mục không phải người ngây thơ, hắn không phải là kẻ tranh khí phách làm việc Vừa rồi đối lập với Quách Thiểu Đình chính là ở trước mặt đám người này giữ khí khái Tần hệ, hôm nay chỉ còn lại có hai người, nhược điểm của Quách Thiểu Đình bị hắn xem thấu, nếu không phải dùng chút ít thủ đoạn thì Tần Mục hắn cũng cảm thấy hai đời quan trường của mình ném cho chó ăn đi Tần Mục cũng móc thuốc trong túi ra, là CN Tuy Quách Thiểu Đình rút thuốc lá Gấu Trúc đặc cấp chuyên cung ứng cho Trung Nam Hải, cấp bậc cao hơn CN không ít, nhưng mà Tần Mục không có biểu lộ tự ti, ngược lại thoải mái nhả ra hai vòng khói, nói: - Tự mình kiếm tiền mua thuốc hút, nó rất thơm nha Một câu triệt để chọc vào nổi đau của Quách Thiểu Đình Thiếu gia kinh thành có không ít người chẳng thích làm quan, nhiều lắm chỉ ngồi ở mấy đơn vị sự nghiệp nhà nước như ngồi tù là xong chuyện, những người có chí làm quan đã sớm được đưa tới cơ sở rèn luyện cả rồi Quách Thiểu Đình cũng bởi vì không ở trong các đơn vị sự nghiệp kia mới bị lão gia mắng chửi không có tiền đồ, mà Tần Mục này mới hai mươi ba tuổi đã leo lên vị trí phó bí thư huyện ủy rồi, đây chính là chuyện kinh thiên Cũng là chỗ Quách Thiểu Đình khiếm khuyết nhất, nghe xong Tần Mục tán thưởng chính mình tự lực cánh sinh, hắn lại bị chạm vào nhược điểm, tức giận lao tới trước mặt Tần Mục và duỗi tay phải ra sắp đụng vào mũi của Tần Mục: - Tần lão cửu, mày chớ giả bộ trước mặt tao, nói cho mày biết lão tử muốn tìm người trị mày thì nhất định làm được Huyện Lan Trữ bên kia có bao nhiêu chất béo tao cũng biết đấy Ánh mắt Tần Mục xiết chặt, hắn ở nơi nào người kinh thành có thể không biết sao Mà đám thiếu gia này muốn chơi ăn bẩn hay sao Hắn không thể không lo lắng, hắn quyết tâm làm ra trò ở huyện Lan Trữ thì những chuyện không thể đưa lên mặt bàn phải làm không ít, nhưng không cẩn thận sẽ đạp lên địa lôi Nghe Quách Thiểu Đình nói Tần Mục duỗi tay trái ra, ngón tay gõ nhẹ mặt bàn, nhẹ giọng nói: - Quách Thiểu Đình, cho dù Quách lão tướng quân đứng trước mặt tôi thì tôi cũng dám nói như vậy, gia gia như hổ, cháu trai như mèo Anh rống to gọi nhỏ với tôi thì còn chưa đủ tư cách đâu - Tần lão cửu, mày Quách Thiểu Đình chẳng khác gì con mèo bị giẫm phải đuôi, con cháu thế gia mưa dầm thấm đất, có ai không có ngạo khí cơ chứ, nhưng người và người đều khác nhau, cho dù là rồng thì sinh con cháu cũng có khi là heo chó, huống chi là người Quách Thiểu Đình có chút năng lực thì không cần biệt khuất như thế, hôm nay Tần Mục một người ngoài ở trước mặt hắn nói chuyện này hắn không giận không được, thò tay muốn túm cổ áo của Tần Mục - Quách Thiểu Đình, Quách đại thiếu gia, anh không muốn giải quyết vấn đề à, hay muốn làm lớn chuyện Ánh mắt Tần Mục lạnh lẽo, lạnh như băng nói ra: - Hiện tại khách sạn Vương Phủ Tỉnh đã có 51% cổ phần thuộc về tôi, nếu như tôi hô một câu thì có thể tống anh ra ngoài đấy, tôi không hy vọng xuất hiện tình huống như thế trong công ty của mình Tần Mục vừa rồi dặn dò Đậu Thành chính là gọi điện thoại cho Lưu Đan, bảo nàng nhanh chóng chuyển tiền vào tài khoản của Vương Phủ Tỉnh, thuận tiện điện thoại cho Ông Văn Hoa Thơi điểm Tần Mục cùng Quách Thiểu Đình đối chọi gay gắt thì lão gia tử ra mặt, Ông Văn Hoa xuất ra danh đầu công ty của Mỹ, sau đó điện thoại bàn bạc với Vương Phủ Tỉnh bên này và đạt được 51% cổ phần, tập đoàn Hoa Hạ mở công ty chi nhánh ở Trung Quốc đã thành lập được đầu tư ban đầu từ đây Tần Mục cũng không có lo lắng sẽ khiến lão gia tử phản cảm, ngược lại Vương Phủ Tỉnh có bối cảnh chính thức, Ông Văn Hoa không chút do dự đưa tiền vào đầu tư, tương đương đưa tiền vào trong ngân sách quốc gia, ngược lại khiến lão gia tử vuốt râu mỉm cười, sau đó tỏ vẻ thưởng thức Ông Văn Hoa Về phần Tần Mục cùng Quách Thiểu Đình có chuyện gì thì lão gia tử không quản, tiểu hài tử náo thế nào thì náo Giờ phút này Lưu Đan đang vội vã rời khỏi khách sạn quốc tế, trong tay đã sớm chuẩn bị không ít hợp đồng, chỉ cần ký tên vào thì những cổ phàn đó chính thức có hiệu lực Biết rõ tập đoàn Hoa Hạ có hiệu suất làm việc cực nhanh cho nên Tần Mục lúc này mới nắm chắc nói rõ với Quách Thiểu Đình, dùng chiêu thức này đánh trả Quách Thiểu Đình Đây là sản nghiệp của người ta, hắn lại là khách hàng, bối cảnh của Tần Mục cao hơn hắn một chút, nếu như Quách Thiểu Đình động thủ lần nữa thì triệt để nói không qua Trong mũi của hắn thở hổn hển, cánh tay giơ lên như vậy, đánh không được, đặt xuống không xong, hắn xấu hổ tức giận không biết nói gì, dù sao da mặt dày thế nào cũng cảm thấy xấu hổ Tần Mục thấy Quách Thiểu Đình không dám động thủ, liền biết rõ hắn cũng không phải một tên mãng phu, hắn đứng lên kéo tay của Quách Thiểu Đình, sau đó ấn Quách Thiểu Đình ngồi vào ghế Quách Thiểu Đình lớn hơn Tần Mục năm sáu tuổi, đã hai mươi bảy hai mươi tám rồi, nhưng mà hắn vẫn còn xúc động, nhưng thấy Tần Mục làm thế tưởng rằng Tần Mục yếu thế, trong nội tâm cũng có chút đắc ý, nhưng mà ngoài mặt lại giả vờ không cam lòng, bướng bỉnh không chịu ngồi xuống Tần Mục cười cười, cũng không có đùa bỡn tâm kế cái gì đó, huống chi đây là công tử được nuông chiều Hai tay của hắn khoác lên vai Quách Thiểu Đình sau đó dùng sức, Quách Thiểu Đình thuận thế ngồi xuống, Tần Mục lúc này mới mở cửa gọi phục vụ đi vào, phân phó nàng thu thập cơm thừa canh cặn trên bàn, lại mang tới một bàn mới Con cháu thế gia xem trọng mặt mũi, Tần Mục bày ra thấp tư thái làm cho Quách Thiểu Đình không nhịn nữa, hừ một tiếng nói ra: - Tần lão cửu, mày ít chơi đi, tao nói với mày rằng ở cái đất kinh thành này có mày thì không có tao, có tao không có mày! Tần Mục đưa lưng về phía Quách Thiểu Đình, không cho Quách Thiểu Đình nhìn thấy ánh mắt né tránh của mình, quay người cười nói: - Qua mấy ngày nữa tôi sẽ về tỉnh Bắc Liêu, Quách thiếu muốn tìm tôi chỉ sợ phải ngồi máy bay đi tìm rồi Tần Mục nói sự thật, nhưng Quách Thiểu Đình nghe xong Tần Mục đang tránh mũi nhọn của hắn, tự nhiên trong lòng rất cao hứng Dựa theo lý giải của hắn thì Tần lão gia tử ở kinh thành dậm chân một cái cũng sẽ sinh ra động đất, Tần Mục căn bản không cần phải đi Bắc Liêu rét lạnh kia chiu khổ, miệng nhếch lên nói ra: - Cái xó nhỏ đó có gì chứ, một phó bí thư huyện ủy có bao nhiêu chất béo, còn không bằng ở kinh thành, một tin tức có thể đến bán không ít tiền Tần Mục thở dài thoáng một phát, giả bộ buồn bực nói: - Anh cho rằng tất cả mọi người đều như anh sao, có gia gia yêu thương, tôi hiện tại đang chịu khổ đấy Trong khẩu khí mang theo đìu hiu chua xót, Tần Mục tự giễu nhún nhún vai, lại rút thuốc ra hút Zippo bản số lượng có hạn nổi bật xuất hiện, nó ở trong tay Tần Mục nhưng chưa dùng nhiều lần


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui