Tần Mục nhìn ra bên ngoài, con đường này rộng hơn mười thước, nhìn mặt đường gồ ghề cũng có thể nhìn ra được trước kia là mặt đường nhựa, liền gật gật đầu, nhắm mắt lại nói: - Ân, từ từ chạy, không gấp, sắp đến rồi chưa? Cừu Tiểu Bằng nói: - Qua con đường này sẽ tới huyện Lan Trữ. Trong lòng Tần Mục chợt trầm xuống, mẫn tuệ cảm giác được thành phố Đằng Long cũng không bình tĩnh, chỉ nhìn tình hình giao thông của con đường này mà xem, trong đó đương nhiên có vấn đề. Quốc lộ cấp thành phố bị biến thành hình dạng này, thế nhưng không ai ra mặt sửa chữa, đây rõ ràng là một hiện tượng không hợp lý. Tần Mục nghĩ một chút, cho Cừu Tiểu Bằng để xe dừng ven đường, sau đó lấy ra cặp công văn bên cạnh, lại lấy ra một điện thoại di động giống như cục gạch. Cuối năm 92, trên thị trường đã xuất hiện thân ảnh của điện thoại di động, Tần Mục vừa vào thành phố Đằng Long liền bỏ ra hai vạn đồng mua một điện thoại, đã có thói quen dùng di động nên trong tay không có công cụ truyền tin làm cho hắn luôn có cảm giác khó chịu. Bấm số điện thoại của bí thư thành ủy Đằng Long Cận Thương Giang mà Tần lão gia tử đã đưa cho hắn, Tần Mục cười nói: - Cận bí thư, chào ngài, tôi là Tần Mục. - A, là tiểu Mục sao, khi nào thì đến Đằng Long đây, tôi đi đón cậu. Thanh âm của Cận Thương Giang trầm dày, làm người ta có cảm giác như có một cỗ đại khí bao phủ. Làm một viên đại tướng thủ hạ của Cao Phái, Cận Thương Giang loáng thoáng biết bối cảnh của Tần Mục, có thể lấy phương thức điều lệnh tiến vào học viện cán bộ thanh niên, ít nhiều phải có hậu trường thật cứng. Hơn nữa họ Tần ở trong quan viên trung cao tầng tỉnh Bắc Liêu thật sự làm người phi thường mẫn cảm, cho nên Cận Thương Giang lập tức bày ra bộ dạng phi thường nhiệt tình. - Cận bí thư, tôi đã đến huyện Lan Trữ. Tôi nên làm quen tình huống bên này một chút trước, rồi đến bên ngài bái phỏng. Tần Mục đảm nhiệm chức phó bí thư huyện ủy Lan Trữ, tương đương với người đứng thứ ba trong huyện. Vừa mới hoàn thành tiến tu, Tần Mục tuyệt đối không thể nhậm chức người đứng đầu hai phương diện đảng chính của một phương, hắn phải có một lần quá độ tích lũy kinh nghiệm, dùng hai ba năm thời gian vững vàng hòa hoãn xung đột mới tới thời cơ giúp hắn phá kén thành điệp. Nghe xong lời nói của Tần Mục, Cận Thương Giang cũng không miễn cưỡng. Cho dù hắn là nhân vật thuộc phái Tần hệ, nhưng chức vị hắn rành rành ra đó, hắn tuyệt đối sẽ không buông dáng người xuống để kết giao. Quan trường chính là như vậy, mỗi người đều phải bảo vệ cho căn bản tiếp tục tiến thêm một tầng, đây cũng là lý do vì sao đồng hệ trong quan trường lại không biết rõ về nhau. Uy tín của Tần lão gia tử vẫn còn, không ít quan chức đứng ở một phương của hắn, nếu Tần lão gia tử không có, những người này còn đem Cao Phái hay Tần Mục để vào trong mắt hay không thì lại là một sự việc khác. Cho nên Tần Mục phải nhanh chóng trưởng thành, phải có được quyền nói chuyện, như vậy mới có thể bảo trụ được uy tín của Tần gia. Cúp điện thoại, tay phải Tần Mục đặt trên chân nhẹ nhàng gõ lên, trên gương mặt thanh tú tăng thêm vài phần kiên nghị cùng bình thản, là biểu hiện đang từ từ thành thục lớn dần. - Tiểu Bằng, lái xe, đi huyện Lan Trữ. Tần Mục chỉnh sửa lại ý nghĩ, sau đó gọi Cừu Tiểu Bằng tiếp tục lái xe chạy về hướng huyện Lan Trữ. Ở phía bắc thị trấn huyện Lan Trữ chừng bốn mươi cây số, bí thư đảng ủy Hải Điện Tử hương Đảng Hồng Quân đang xoa xoa hai tay chờ đợi trên đường lớn gập ghềnh, sau lưng có vài cán sự trong hương đi theo, đang giơ một tấm giấy lớn ghi dòng chữ “Hoan nghênh Tần Mục phó bí thư”, chịu đựng ánh nắng cuối thu chờ đợi ngay ven đường. Từ thành phố Đằng Long chạy tới huyện Lan Trữ nhất định phải đi qua con đường này, Đảng Hồng Quân nhận được nhiệm vụ của văn phòng huyện ủy nói thường vụ phó bí thư huyện ủy Tần Mục hôm nay sẽ đến huyện Lan Trữ, mà tính tình hắn giỏi nịnh bợ nên vội vàng nhận lệnh đi nghênh đón. Từ rất xa một chiếc xe màu lam sáng đang dằn xóc xuất hiện trong tầm mắt Đảng Hồng Quân, suốt hai giờ qua có không ít xe lướt ngang qua mặt hắn, nhưng khi Đảng Hồng Quân nhìn thấy chiếc xe kia chậm rãi vững vàng đi tới, liền biết xe kia bảy tám phần mười là xe của Tần Mục, vội vàng gọi vài tên cán sự giơ cao tấm bảng kia lên. Đang lúc xe màu lam chậm rãi chạy tới, một chiếc việt dã màu đen từ một đường nhỏ bên cạnh cắt ngang qua, lướt sát đầu xe màu lam sau đó cấp tốc rẽ ngoặt chín mươi độ trôi xe, làm xe màu lam phải lập tức vang lên thanh âm đạp phanh bén nhọn mà ngắn ngủi. Trong xe việt dã lộ ra một khuôn mặt trẻ tuổi tươi cười bừa bãi, hướng xe màu lam hung hăng phun ngụm nước bọt sau đó mới nhấn ga. Xe việt dã cấp tốc rú vang, cuốn lên một mảnh tro bụi trên đường, lại bay vụt về phía trước như làn khói. Cừu Tiểu Bằng nhất thời bừng bừng tức giận, vừa rồi nếu không phải hắn phản ứng nhanh, đúng lúc giẫm phanh, nhất định đã va chạm xe kia. Lần đầu tiên chở Tần bí thư đi đường xa gặp phải tình huống này, Cừu Tiểu Bằng cảm thấy thật mất mặt, nhanh chóng khởi động xe muốn đuổi theo. - Tiểu Bằng, cần trấn định. Thanh niên hiện tại có chiếc xe là chuyện tốt, bừa bãi kiêu ngạo một chút cũng không có gì, còn không phải giống cậu ngày trước thôi. Tần Mục khẽ híp mắt, nhẹ nhàng nói. Cừu Tiểu Bằng xoay người nhìn Tần Mục, thấy hắn vẫn yên tĩnh bình thản, liền buồn bực nói: - Người này cũng quá cuồng, lái xe như vậy sớm muộn cũng bị đụng chết. Khóe môi Tần Mục hiện tia mỉm cười, nói: - Được rồi, đừng bực tức, xem ra mấy người kia là tới đón chúng ta. Đi, xuống xe nhìn xem. Cừu Tiểu Bằng vội vàng nhảy xuống xe, giúp Tần Mục mở cửa, một cỗ khí nóng nhẹ nhàng lan vào, chóp mũi Tần Mục liền tuôn chút mồ hôi. Đảng Hồng Quân vừa nhìn thấy một người trẻ tuổi thanh tú bước xuống xe, trong lòng sửng sốt. Nhưng nghe nói tân phó bí thư hôm nay đã đến, mà hắn thật không ngờ Tần Mục nhỏ tuổi như vậy. Xem khóe môi Tần Mục còn có chút lông tơ, tuyệt đối không kém hơn nhi đồng của hắn mấy tuổi. - Là Tần bí thư phải không, chào ngài, tôi là bí thư đảng ủy Hải Điện Tử hương Đảng Hồng Quân của huyện Lan Trữ. Đảng Hồng Quân tuy rằng sửng sốt, nhưng ý cười nhanh chóng hiện lên khuôn mặt béo như tượng Phật Di Lặc, nhiệt tình vươn tay với Tần Mục. Tần Mục vươn tay phải, bắt tay Đảng Hồng Quân, mỉm cười nói: - Đảng bí thư, trời nóng như vậy còn làm phiền ông đứng ở nơi này chờ đợi, thật sự là vất vả. Đảng Hồng Quân thấy Tần Mục nói chuyện ôn văn nho nhã, tiến lui có độ, trong lòng liền an tâm. Vừa rồi cỗ xe việt dã bừa bãi hung hăng cũng bị hắn nhìn thấy, trong lòng bị hăm dọa không nhỏ. Hắn nhận thức người trẻ tuổi kia, cũng biết trong huyện Lan Trữ không có mấy người có thể trêu chọc hắn, nhưng Tần Mục là nhân vật từ trên hàng không xuống, ai biết sẽ có bối cảnh thâm hậu gì.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...