Thời gian học cao trung ngoại trừ lúc học thì thời gian nghỉ học đều ở bên nhau.
Mà trong khoảng thời gian này cũng có xảy ra một chút chuyện, như là Tử Bạch vẫn tiến vào hội học sinh, nhưng không phải hội viên bình thường mà trực tiếp lên chủ tích hội học sinh, thành tích của Tử Tuệ ở trường cũng rất cao. Tuy rằng hạng nhất là Tử Bạch, nhưng cô cũng xếp ở hạng hai.
Lúc ấy Tử Tuệ với Tử Bạch cùng lớp, nhìn tên hai người cong tưởng rằng chị em, cuối cùng biết không có chút quan hệ liền chuyển thành người yêu, nhưng Trương Vũ với Vương Tiêm cùng đến trường học dập tan tin đồn đó.
Ở trường học Vương Tiêm, Trương Vũ thành nam thần, bời vì nhà hắn giàu, và là hình tường theo đuổi của các nữ sinh, nhưng Vương Tiêm ở bên cạnh hắn, không việc gì cũng biến cô thành bình phong.
Còn Vương Tiêm, cô ở trường cũng rất bình đạm, thành tích cũng được, mà khuôn mặt thanh tú, cho nên ở đây cùng không tồi.
Có một ngày, bởi vi hai trường đương đối gần nhau, cho nên hai trường liền tổ chức tiệc văn nghệ, nghe được tin tức này Vương Tiêm cùng Trương Vũ rất cao hứng, lập tức lái xe đến trường kia.
Đi vào trường tìm Tử Bạch với Tử Tuệ,Tử Tuệ thấy người trong lòng tới, trên mặt nhàn nhạt mang theo ý cười.
" Tử Tuệ, Tử Bạch đang ở chỗ nào vậy?" Vương Tiêm nhìn bốn phía không thấy Tử Bạch.
" Hắn a, hiện tại là người rất bận rộn, hiện tại mở tiệc mà hắn là chủ tịch, nên phải ở đó sắp xếp."
" A..... Đã kêu là đừng tham gia hội học sinh gì mà." Mặt Vương Tiêm một chút liền kéo xuống, tức khắc không vui nổi.
" Tớ thấy giờ cậu đi xem Tử Bạch xem, gần đây nghe nói có một chút tin đồn nhảm nhí." Tử Tuệ như vô tình nói.
" Cái gì! Tin đồn gì vậy? Tớ liền đi tìm hắn!" Đi phía trước nghe thấy thế cô lập tức chạy nhanh, dò hỏi người trên đường có thấy Tử Bạch không, nghe được đáp án liền nhanh tới nơi đó.
Trương Vũ thấy Vương Tiêm đang chạy xa: "Cảm giác Tử Bạch phải chịu khổ rất nhiều."
"Hừ, còn cậu? Nghe nói ở trường cậu rất được hoan nghênh? Nam thần đại nhân nha~" Tử Tuệ toan một ngụm.
" Không có không có, các cậu ấy đều biết tớ có bạn gái, huống chi không phải có vr giám sát sao? Chuyện của tớ cậu ấy đều biết." Trương Vũ ôm Tử Tuệ vaoa ngực, gương mặt cọ cọ phần cổ của người trong ngực.
" Cậu buông ra, có người nhìn kài." Tử Tuệ bị như vậy, trái tim đập nhảy dựng lên, người đi ngang qua thấy Trương Vũ soái như vậy nên nhìn xem, thấy soái ca này ôm một nữ sinh, còn như tiểu hai tử đáng yêu, có điểm trợn mắt há hốc mồm.
" Tử Tuệ, đã lâu tới không gặp cậu rồi, tớ rất nhớ cậu, cậu có nhớ tớ không?" Thật ra cũng đã ba ngày không gặp rồi.
" Có nhớ, chúng ta qua công viên ngồi nhé." Tử Tuệ có điểm thẹn thùng cúi đầu chôn vào ngực Trương Vũ.
" Được."
Bên kia, tìm được Tử Bạch, Vương Tiêm đứng ở một góc.
Cô nhìn Tử Bạch rất nghiêm túc cùng với mấy người trên sân khấu, mặc đồ trắng xanh, trên chân hắn đi đôi giày chơi bóng cô tặng, hơn nữa khuôn mặt tuấn tú mỉm cười, bên cạnh có rất nhiều nữ sinh đang nhìn hắn, nhưng đầu gỗ này lại không biết, vẫn luôn luôn làm việc.
" Tử Bạch" Vương Tiêm nhẹ nhàng hô lên một tiếng.
Nghe được một tiếng gọi nhẹ nhàng, Tử Bạch quay đầu lại thấy Vương Tiêm, ánh mắt lập tức mang theo cẻ sủng nịch, khóe miệng cũng nhu hòa lên.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...