"Tử Bạch, tớ không thở được." Âm thanh Vương Tiêm từ trong ngực Tử Bạch truyền đến.
Tử Bạch cảm giác được bởi vì Vương Tiêm nói chuyện mà trong ngực nóng lên, Trong lòng có chút nhộn nhạo.
"Không.... Không thể nào?" Trương Vũ thấy phản ứng của Tử Bạch, chẳng lẽ đây là sự thật.
"Hình như là thật." Tử Tuệ cười nói.
Tử Bạch nghe được màn đối thoại của hai người, ánh mắt trừng lại.
"Tử Bạch hiện tại ánh mắt cậu thật dọa người." Tử Tuệ cười ha ha lên.
"Đúng Đúng." Trương Vũ một bên phụ họa theo lời Tử Tuệ nói.
Tử Bạch hừ một tiếng quay đầu về phía cửa sổ, mà người trong ngực bị hắn ấn gao gắt.
Vương Tiêm cảm nhận được cảm xúc trong lòng Tử Bạch, đó là kích động cùng với thẹn thùng, còn có cô cảm giác được nhịp tim trong lồng ngực hắn, này cho thấy Tử Bạch đối với cô là động tâm.
Cô duỗi tay ôm lấy người trước mặt, trong lòng cảm giác rất vui sướng.
Bị hung hăng rải một phen cẩu lương như vậy, làm trong lòng Trương Vũ cũng rục rịch, hắn cẩn thận nhìn Tử Tuệ bên cạnh, vừa vặn lại chạm phải ánh mắt của cô, Trương Vũ hốt hoảng vội vàng chỉnh đốn lại, nhưng trong lòng hung hăng mắng mình một phen, Trương Vũ à Trương Vũ, ngươi tại sao lại nhát gan như vậy! Về sau không cưới được vợ phải làm sao đây!
Xuống xe, Tử Bạch vẫn luôn đi phía trước, Vương Tiêm muốn đuổi kịp hắn, nhưng phát hiện Tử Bạch giống như muốn có khoảng cách với cô, Vương Tiêm mặc kệ như thế nào cũng đuổi theo, nhưng vẫn không kịp.
"Tử Bạch!" Vương Tiêm dừng lại thở phì phò hô to một tiếng.
Tử Bạch thật sự dừng bước chân lại, nhưng vẫn không xoay người đối mặt với cô. Vương Tiêm có chút không vui, cô nhanh chóng chạy tới, túm lấy cánh tayTử Bạch.
" Xem cậu chạy như thế nào được nữa!" Vương Tiêm lại thở phì phò.
Một tiếng thở dài bất đắc dĩ vang lên, Tử Bạch kéo tay Vương Tiêm đặt trong tay mình, cùng nhau đi.
"Tử Bạch, hôm nay tớ tới nhà cậu ăn cơm nha." Vương Tiêm cao hứng phe phẩy tay hai người đang nắm.
"Được." Tử Bạch nhà nhạt trả lời.
Mấy năm nay Vương Tiêm hay sang nhà Tử Bạch ăn cơm. Mà mẹ Tử Bạch chỉ có sinh một đứa con trai, vẫn luôn muốn một người con gái, lúc này bởi vì tính tình náo nhiệt của Vương Tiêm, cũng rất yêu thích cô.
Nhưng cũng có một chuyện làm ba mẹ Tử Bạch rất phiền lòng.
Vào một ngày, ba mẹ Tử Bạch có một ngày nghỉ ngơi, hai người thực hiện thế giới riêng của hai người bọn họ, nói một chút liền nói đén Tử Bạch, về học tập, rồi chuyện cưới vợ sinh con, nhưng người vợ là ai khiến hai vợ chồng có điểm ưu sầu.
Bởi vì lúc trước Vương Tiêm chưa dọn tới đây, mà ba mẹ Tử Tuệ và ba mẹ Tử Bạch cùng nhau lớn lên, cho nên hai nhà đều muốn con trai, con gái nhà mình kết hôn với nhau, nhưng hiện tại mẹ Tử Bạch không nghĩ vậy.
"Ba Tử bạch, kỳ thật em cảm thấy Vương Tiêm năng động hơn Tử Tuệ rất nhiều, tính tình cũng tốt." Mẹ Tử Bạch ngồi ăn bò bít tết nói.
"Đúng vậy, Tử Tuệ từ nhỏ đã quá già dặn." ba Tử Bạch tán đồng gật gật đầu.
Mẹ Tử Bạch lại nói:"Anh xem Vương Tiêm rất thân với chúng ta, hơn nữa nó cũng rất thích con trai mình."
"Em muốn Vương Tiêm làm con dâu chúng ta?" Ba Tử Bạch rốt cuộc cũng đã biết ý tứ của mẹ Tử Bạch.
"Thì muốn, nhưng phải xem con trai chúng ta có muốn hay không thôi, cũng không phải chúng ta muốn là được, phải không?" Mẹ Tử Bạch nói, những lời này mang ý tứ khác đó là con trai thích ai, thì người đó là con dâu thôi, bà một chút cũng không phản đối, cho nên sự việc trước kia cùng gia đình Tử Tuệ cũng vô dụng.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...