Thanh Mai Trúc Mã Ngưng Làm Bạn


Trạch Thanh Hy đứng cạnh mẹ của mình, lòng vẫn bức bối không thôi.

Quách Quỳnh Như đang hàn huyên với Quách Yến Trang, mảy may không để ý tới.


"Hai đứa đính hôn trước, tốt nghiệp mới cưới chứ nhỉ?" Quách Quỳnh Như thuận miệng hỏi, Trạch Thanh Hy nghe thấy vậy bàn tay đang đặt ly xuống hơi dùng lực.

Ánh mắt tràn đầy sự căm ghét và tức giận.


"Có lẽ phải cưới sớm, con bé có thai rồi" Quách Yến Trang vô cùng tự nhiên mà chia sẻ sự việc, dù sao cũng là người trong nhà cả, chẳng có gì phải giấu.

Đồng tử Trạch Thanh Hy bỗng co lại, khuôn mặt trở nên thẫn thờ.

Có...!có thai? Đinh Khánh Lam có thai? Không thể nào! Làm sao có thể như thế được!

Trạch Thanh Hy cố gắng hít thở sâu để phục hồi lại tinh thần, nhẹ nhàng lẻn ra chỗ khác.

Cô ta nhấc máy, gọi cho ai đó...!
Đinh Yến Lam sau khi chén chán rồi mới chuẩn bị ra ngoài, Lý Ngộ Tranh cũng tự biết ước lượng thời gian mà vào hộ tống vợ yêu.

Đinh Khánh Lam khoác tay Lý Ngộ Tranh, đôi chân bước một cách thật điềm nhiên.

Theo máy chiếu sáng mà bước ra, trông hai người tỏa sáng chẳng khác gì ngôi sao nổi tiếng.

Mái tóc dài bồng bềnh được buông thả tự nhiên cùng với bộ đầm trễ vai, lộ ra bộ quai xanh cùng chiếc vai khiêu gợi, trông thật nên duyên.

Những càng trai có mặt ở đây mắt liếc hồn siêu tâm thần mê mẩn, nhìn mà không hề chớp mắt lấy một cái.

Những tiếng "ồ" lên trầm trồ, thật không ngờ hai nhân vật chính này khi đứng cạnh nhau lại có thể đẹp đôi tới vậy.

Trạch Thanh Hy nhìn mà gai hết con mắt, ánh mắt càng trở nên đố kị.

Tại sao cô ta đã cố gắng ăn diện như vậy, mà vẫn chẳng sánh được với con nhỏ quê mùa Đinh Khánh Lam kia! Thật tức chết đi được!
"Thật cảm ơn tất cả quý vị đã tới góp mặt, đêm nay là lễ đính hôn của con trai cùng với cô con dâu tương lai của chúng tôi.

Mọi người có thấy hai đứa rất xứng đôi không?" Lý Ngộ Trình với gương mặt không giấu nổi sự vui sướng, vô cùng có hứng mà đùa giỡn.

Quan khách ai lấy đều nhao nhao, hết lời khen ngợi:
"Rất đẹp đôi nha!!"
"Nhất ngài rồi, con dâu xinh quá!!"
...!
...!
Lý Ngộ Tranh chứng kiến những con mắt mà được anh cho là "dâm dê đê tiện" đang chiếu thẳng vào Đinh Khánh Lam mà lòng cứ ngứa ngáy không thôi, cầm lấy một chiếc micro khác mà lên tiếng:

"Nhiều ánh mắt ở đây nhìn vợ tôi không được bình thường cho lắm thì phải, mong quý vị tự trọng"
Vừa nói anh vừa liếc mắt đặt lên từng kẻ một, những tên đó nghe giọng điệu cảnh cáo này mà cả người như bị giật điện, vội vàng thu lại ánh mắt.

Đinh Khánh Lam bụp miệng phì cười, mọi người xung quanh cũng cười ha hả.

Dù trông anh thật nghiêm túc, nhưng cũng thật đáng yêu!!
"Ngộ Tranh à, cho chúng tôi ngắm chung một chút cũng không được sao? Còn chưa thành vợ mà! " Một người bạn của hai người ở dưới giở giọng trêu chọc, lập tức bị Lý Ngộ Tranh lườm nguýt cho một cái.


"Tôi nghĩ nhìn một cái thôi là đủ rồi"
"Haha"
Nào có thể ngờ rằng một tên luôn đanh mặt và nghiêm túc trong công việc mà khi yêu lại có thể dễ thương đến vậy.

Mọi cô gái xung quanh cảm thấy thật tiếc nuối.

Huhu, tại sao một người như vậy lại không thuộc về chúng tôi!!
Bóng dáng Trạch Thanh Hy từ dưới đi lên, trên tay cầm hai ly rượu vang.

Đinh Khánh Lam khẽ nhíu mày, chăm chú quan sát từng hành động của cô ta.


Trạch Thanh Hy đưa ra một ly rượu, mỉm cười thân thiện như chị em thân thiết:
"Chị dâu, em có thể mời chị một ly không? Là ly rượu chúc phúc nha"
Đinh Khánh Lam nhìn cái thái độ này mà không thể không trở nên cảnh giác, sao có thể đùng một cái lại thay đổi một trăm tám mươi độ như vậy? Quả thực rất bất thường.

Lý Ngộ Tranh đưa tay toan tính uống thay, lại nghe thấy Trạch Thanh Hy nói tiếp: "Em mời chị dâu, chị dâu không uống là không nể mặt cô em này rồi"
Đinh Khánh Lam nhìn Trạch Thanh Hy, lại nhìn xuống toàn khách.

Nếu không uống, là đang làm kiêu? Nếu không uống, là đang không giữ thể diện cho em gái? Nếu không uống, sẽ làm ảnh hưởng rất nhiều tới cả cô và gia đình? Sẽ bị nói là cô con dâu nhà họ Lý không biết phép tắc, khinh thường người khác, mà lại còn là em họ thân thiết? Rốt cuộc cô ta muốn cái gì? Trong này có cái gì chăng?
"Được"
Trạch Thanh Hy khẽ nhếch môi cười nửa miệng, nhìn cánh tay Đinh Khánh Lam đang nhận lấy mà không khỏi cảm thấy hiếu thắng.

Cô đưa lên miệng chuẩn bị tu một hơi, thì bị cánh tay không biết từ đâu chui ra hất mạnh một cái, ly nước bị rơi vỡ tan tành.


"Không được uống"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận