Thanh Mai Chử Tửu (Mơ Xanh Nấu Rượu)

Tống Trí Văn cùng Giang Sam ở chung với nhau năm đó nhiều lắm cũng chỉ lên giường, hai người cơ hồ không có bất kỳ giao lưu nào khác, bởi vì đối với Tống Trí Văn mà nói, không cần.

Y bận, có rất nhiều chuyện chờ y xử lý, y bây giờ không có thời gian cùng tâm tình với bạn giường bên người.

Đương nhiên, Giang Sam cũng là như thế, cậu là bạn tình, hầu hết là như vậy.

Chớ nhìn anh thoạt nhìn rất nhã nhặn, hiện tại tuổi gần bốn mươi, bởi vì nhiều năm lao tâm, uy nghiêm bên trong, tướng mạo mang theo âm trầm, nho nhã, nhưng anh thật ra là một người tinh lực dồi dào.

Ở chuyện khác ra làm sao, Giang Sam không biết, mà ở trên giường, anh phi thường có tinh thần.

Giang Sam không biết Tống Trí Văn, Tống Trí Văn gần nửa đời người, cơ hồ không đem người nhìn nhầm, chính mình hiểu rõ ràng người trẻ tuổi này.

Nhưng y không có cùng người trẻ tuổi này tâm sự, thảo luận nhân sinh.

Có lẽ là lúc này khá là thả lỏng, y chân trái khoát lên đùi phải, tư thế lười biếng nhìn Giang Sam bên cạnh, hỏi: “Thế nào lại nghĩ muốn trả tiền tôi, tôi không nhớ rõ có cho cậu vay tiền.”

Điều này làm cho Giang Sam có chút ngượng ngùng.

Lúc trước nói là hai mươi vạn một năm, tiền, hàng hai bên thoả thuận xong, hiện tại cậu trả lại tiền, xem có vẻ hơi lưu ý quan hệ lúc trước quá, cậu biết người có tiền đều là muốn người khác không nghịch lại ý mình, chỉ cần dùng lòng biết ơn tiếp thu là được.

Cậu biết Tống Trí Văn khẳng định không để ý chút tiền này, Giang Sam cũng là sau khi đi làm, bởi vì nguyên nhân công tác ở một nơi có chút không bình thường lắm, mới biết người có tiền lúc tiêu phí đến cùng là cao bao nhiêu.


Cho nên trả tiền lại, chỉ là vì chính cậu, không phải là vì Tống Trí Văn.

Giang Sam bị đôi mắt sâu thẳm lại như gương sáng của Tống Trí Văn nhìn, cậu sẽ không nói dối, cậu nói: “Lúc trước cần tiền của ngài, là bởi vì cha em mắc bệnh ung thư, trong nhà phi thường thiếu tiền, mà em hiện tại loa hoa có một chút tiền, trong nhà không còn khó khăn nữa, cho nên liền muốn đem số tiền này trả lại ngài.”

Cậu rất chân thành mà nhìn Tống Trí Văn, loại chân thành làm cho bất luận người nào đều sẽ bị hấp dẫn: “Em biết Tống tiên sinh ngài khẳng định nhìn không lọt số tiền này, em giữ số tiền này, Tống tiên sinh ngài cũng sẽ không coi là chuyện to tát. Coi như là Tống tiên sinh ngài đại nhân đại lượng, để em trả lại, em sau này liền có thể sống thoải mái hơn.”

Tống Trí Văn nở nụ cười: “Trước đây ở cùng với tôi, khiến cậu cảm thấy rất không thoải mái?”

Giang Sam biết anh hiểu lầm, liền nhanh chóng giải thích: “Không phải. Em không phải ý này, chính là, chính là… Aiz… Tống tiên sinh, chính là em cảm thấy được, chúng ta lúc trước kỳ thực cũng coi như là bình đẳng ở chung, đó là một chuyện lãng mạn rất bình đẳng, muốn em nhận tiền của ngài, xác thực… Liền có vẻ em như đem bán. Trong lòng em xác thực bởi vậy có áp lực, kính xin ngài tác thành cho em.”

Giang Sam lớn lên rất tốt, âm thanh cũng êm tai, thái độ khiêm tốn lại thành khẩn, thực sự khiến người ta không giận được.

Tống Trí Văn lại nói: “Mà tôi cũng không có đạo lý ngủ với người miễn phí a. Cậu đây là đi ngược quy củ của tôi. Cậu có biết, quy củ thường thường là bức người lớn.”

Tống Trí Văn là cố ý làm khó dễ Giang Sam, Giang Sam đương nhiên biết rõ, cũng cảm thấy được Tống Trí Văn ước chừng là muốn trêu chọc mình.

Cậu thế là cũng không biết nói cái gì, không thể làm gì khác hơn là ngại ngùng cười.

Tống Trí Văn đột nhiên đưa qua tay, một tay nắm lấy cánh tay của cậu, một tay đè xuống bờ vai cậu, lại gần mặt cậu.

Tống Trí Văn đột nhiên tiếp cận khiến Giang Sam không kịp chuẩn bị, nhưng cậu chỉ cứng một giây đồng hồ, sau đó, cậu liền buông lỏng thân thể, đầu hơi hướng về sau, ngẩng mặt, ánh mắt mang theo uể oải mà nhu hòa, lẳng lặng nhìn Tống Trí Văn.


Tống Trí Văn vốn là muốn hôn cậu, lúc này lại ngừng lại. Y tại sao lại cùng Thải Thải giao hảo như vậy, y tự mình biết là bởi vì Thải Thải người này tùy tính, y có thể dựa theo tâm ý của chính mình mà tùy tâm sở dục buông thả bản thân.

Mà Tống Trí Văn y không thể, ngược lại, y tại mọi thời khắc đều khống chế chính mình đi làm rất nhiều chuyện, chuyện tính hướng, cũng là bí mật của y, y không phải một cái người tùy tính sở dục, y mà thích làm gì thì làm, kia chỉ sợ cũng không phải y.

Chỉ có thời điểm ở cùng bạn tình, y không còn là chủ tịch tập đoàn Tống thị, y là chính mình.

Y liếc mắt nhìn chăm chú Giang Sam: “Rất nhớ tôi hôn cậu?”

Giang Sam hơi hạ mắt: “Em cùng với ngài, còn chưa có xảy ra chuyện trên giường qua.”

Tống Trí Văn suy nghĩ lại một chút, cùng Giang Sam lên giường, thực sự không cái gì để nhớ, cậu không phải người không thể chờ đợi, cũng không có chống cự, cũng như không đặc biệt am hiểu kỹ xảo trên giường thậm chí còn không yêu thích một ít đồ chơi xinh đẹp, cậu chính là một người quy quy củ củ, thời điểm đang làm việc một bộ thần sắc nghe lời đoán ý, tựa hồ là muốn làm y vui lòng, nhưng thực hơi khiến người phát ngán.

Tống Trí Văn biết Giang Sam là cùng loại, nâng tay sờ sờ tỉ mỉ khuôn mặt năm nào, hừ một tiếng: “Hai năm qua không giao du bạn trai sao?”

Giang Sam mím môi im lặng một hồi, mới nói: “Không.”

“Không thể nào là bởi vì còn muốn tôi đi?”

“Không rõ lắm. Hơn nữa không gặp được người nào.”

Tại sao không quen bạn trai, Giang Sam chính mình quả thật là không rõ ràng, cũng từng đi qua GAY bar hai lần, nhưng cậu có chút bị giật mình, liền không qua lại nữa.


Cậu tính tình tốt, chỉ sợ sẽ không có người nghĩ ra kỳ thực cậu là người kĩ lưỡng và có tâm lý khiết phích.

Tống Trí Văn cảm thấy được Giang Sam đến trả tiền, ngoài nguyên nhân cậu nói kia, có lẽ là còn muốn thông đồng với mình.

Y thế là không chần chừ nữa, tay từ trên mặt của cậu tìm đến cổ cậu, Tống Trí Văn cảm nhận được hầu kết cậu bởi vậy mà nhúc nhích một chút, cậu đang khẩn trương.

Mà Tống Trí Văn không có dừng lại, ngón tay của y bắt đầu tháo nút buộc áo sơ mi của cậu.

Giang Sam giơ tay như muốn ngăn cản anh, nhưng sau đó chỉ là khoát lên eo Tống Trí Văn, Tống Trí Văn vùi đầu hôn trên cổ của cậu, rồi hôn xuống dần, anh nói: “Em tắm xong mới tới sao?”

Giang Sam trên người mang theo khí tức nhẹ nhàng khoan khoái da thịt sau tắm rửa, cậu còn dùng xà phòng thơm hương chanh.

“Ừm.” Giang Sam tay cũng bắt đầu xoa xoa eo Tống Trí Văn, Tống Trí Văn bị cậu mò liền động dục, y đem áo sơ mi Giang Sam cởi xuống, liền mò lên áo may ô bên trong cậu cởi ra, Giang Sam vẫn duy trì vóc người rất tốt, bắp thịt đều đặn, vòng eo gầy yếu ớt, điều này làm cho Tống Trí Văn càng thêm hứng thú, y mút cắn một bên đầu nhũ trái của Giang Sam.

Có chút đau, phần lớn là tê dại, còn có một loại tâm tình không rõ thoát ra. Giang Sam trầm thấp hừ một tiếng, tay bắt đầu mò vào áo sơ mi Tống Trí Văn xoa xoa lưng anh.

Tống Trí Văn mút cắn một bên đầu nhũ cậu, lại đưa tay xoa nắn một bên khác, sau đó lần mò đi xuống, cách quần miêu tả bộ phận kia của cậu đã thoáng đứng lên.

Giang Sam quá mức giữ mình trong sạch, ngoại trừ cùng Tống Trí Văn xảy ra quan hệ, chưa từng cùng với người khác làm qua, cho nên thân thể phi thường mẫn cảm, hơn nữa cậu ít khi tự mình an ủi, thời gian dài ngột ngạt làm cho thời điểm cậu bị Tống Trí Văn ve vuốt gáy, hắn liền nổi lên mong muốn, hoặc là thời điểm cậu bị con ngươi sâu thẳm của Tống Trí Văn nhìn chằm chằm, thân thể của cậu liền không tự chủ nóng lên.

Tống Trí Văn tháo ra thắt lưng của cậu mở ra khuy quần cùng dây kéo, cách quần lót trêu đùa cậu, Giang Sam muốn đem chân đưa lên, nhưng lại đem chân mở ra.

Cậu có chút kích động, tim đập rất nhanh, giơ tay lên muốn ôm lấy đầu Tống Trí Văn, nhưng lại sợ chọc giận Tống Trí Văn, đành phải không trên không dưới ôm lấy bờ vai của anh. Tống Trí Văn cắn cho đầu nhũ hắn đỏ như anh đào, sau đó liền ngẩng đầu lên hôn môi của cậu, hai cái miệng dính vào nhau cơ hồ không thể tách ra.


Tống Trí Văn nửa người đặt ở trên Giang Sam, loại áp bức này khiến Giang Sam tinh thần mê ly, không ngừng dây dưa môi lưỡi mang theo một loại cứu vớt nhau trong lúc hoạn nạn giống như thân mật, tiếng nút dính mút vang lên trong căn phòng an tĩnh, còn kèm theo tiếng Giang Sam trầm thấp kêu rên, cậu đã đem thắt lưng Tống Trí Văn tháo ra, tay lần mò xuống bộ phận của anh.

Tống Trí Văn nơi đó cũng đã nổi lên phản ứng, vừa nóng vừa thô, Giang Sam hơi kéo ra nụ hôn của anh, sau đó dọc theo cằm của anh liếm hôn lên gáy cùng hầu kết của hắn, Tống Trí Văn phát ra một tiếng cười nhẹ, ngón tay không hề ve vuốt phía trước cậu, trái lại dọc theo hông của cậu tìm đến phía sau, ngón tay xoa xoa lên nụ hoa ở mông cậu.

Giang Sam sắc mặt đã ửng đỏ, trong mắt mịt mờ hơi nước, cậu ngửa đầu liếc mắt nhìn Tống Trí Văn một cái, sau đó ôm eo cùng lưng của anh đem anh xốc ngược lên lại đặt ở trên ghế salông, Tống Trí Văn còn chưa kịp ổn định thân thể của chính mình, Giang Sam đã phủ người lên, cậu mò lên vạt áo áo sơ mi của anh, cắn mút bụng của anh, liền mở ra dây lưng, sờ lên tính khí, lập tức, cậu dán môi mình lên, cách tầng quần lót liếm hôn bộ phận kia.

Tống Trí Văn lúc này mới ngồi vững vàng thân thể, cúi xem cái đầu chôn ở giữa hai chân mình, y sờ lên tóc cùng lỗ tai Giang Sam, tóc Giang Sam rất mềm mại, lỗ tai cũng mềm mại, khó trách cậu là người tốt tính không bao giờ nóng nảy.

Giang Sam từ bên trong quần lót rút ra trụ thịt, ngậm lấy đỉnh đầu, liền không ngừng ngậm xuống, Tống Trí Văn lúc này đã hưng phấn, y đè đầu Giang Sam xuống, làm cho cậu ngậm sâu hơn một chút.

Giang Sam khẩu giao thực sự không coi là tốt, nhưng cậu chịu ra sức, Tống Trí Văn ở trong miệng của cậu đạt cao trào, Giang Sam tránh không kịp, môi cùng trên mặt đều lưu lại không ít dịch thể, cậu không để ý, trái lại liền áp sát tới, xoa nắn, mút nút làm cho anh bắn hết ra.

Tống Trí Văn đạt cao trào xong có chút thất thần, Giang Sam sắc mặt ửng đỏ, thần sắc muốn mê loạn, nhưng vẫn làm cho người ta có cảm giác non nớt mà sạch sẽ.

Tống Trí Văn ôm lấy cậu, cảm thấy cậu như một viên ô mai ngây ngô.

Anh vì cậu lau đi dịch thể trắng đục trên mặt cùng trên môi, Giang Sam lúc này mới có chút ngượng ngùng, cậu cúi thấp người giật giấy ăn từ trên khay trà trước ghế sa lon không xa, trước tiên đem ngón tay Tống Trí Văn lau sạch sẽ, mới lại lau chùi mặt cùng tay của mình.

Thời điểm Tống Trí Văn muốn cởi quần cậu, Giang Sam hơi né một chút: “Tống tiên sinh, nơi này không có bao, cũng không quá rộng.”

Tống Trí Văn lấy tay bóp phía trước cậu một cái, làm Giang Sam cắn môi nhíu mày.

“Em dáng dấp thế này có thể ra ngoài sao?” Tống Trí Văn giọng nói mang vẻ trêu đùa, bên ngoài trêu đùa còn có một chút thân mật. Vừa thỏa mãn ham muốn thái độ nam nhân đều sẽ rất tốt.

Giang Sam có chút lúng túng, cậu liền lại gần Tống Trí Văn, hôn môi của anh, Tống Trí Văn không có từ chối.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận