Thanh Liên Chi Đỉnh Bản Dịch


Vương Trường Sinh không có khả năng không biết nặng nhẹ, không có chuyện đặc biệt quan trọng, hắn sẽ không nói như vậy.Không qua bao lâu, Vương Trường Sinh gặp được tu sĩ Nguyên Anh của Thái Nhất tiên môn.Trần Tranh, Nguyên Anh tầng ba.“Nghe Lâm sư điệt nói, ngươi có chuyện rất quan trọng? Nói thẳng đi!”Giọng điệu Trần Tranh bình thản.“Vãn bối phát hiện một quặng linh bối loại nhỏ, nguyện ý hiến cho Thái Nhất tiên môn.”Trong mắt Trần Tranh chợt lóe lên sự kinh ngạc, nói: “Quặng linh bối loại nhỏ? Vị trí ở đâu? Lão phu phái người đi thăm dò, nếu không có sai sót, sẽ thưởng ngươi hậu hĩnh.”Vương Trường Sinh cũng không giấu diếm, nói ra vị trí quặng linh bối.Trần Tranh phân phó Lâm Nhược Y: “Lâm sư điệt, thông báo Lưu sư huynh, Lý sư đệ của ngươi, bảo bọn họ dẫn người đi qua tra xét, đi nhanh về nhanh.”“Vâng, Trần sư bá.”Lâm Nhược Y nhận lệnh mà đi, bước nhanh rời khỏi.Sau khi rời khỏi Thái Nhất cung, Vương Trường Sinh tìm Diệp Lâm, cho gã hai bình Huyết Nguyên Đan, nói tính toán của hắn cho Diệp Lâm, Diệp Lâm tương lai có thể cho hắn càng nhiều trợ giúp hơn.“Đến hải vực Hồng Nguyệt phát triển? Vậy cũng không tệ, nhưng Nhật Nguyệt Cung khó bảo đảm sẽ không tìm tới cửa, tai hoạ ngầm này tận khả năng tiêu trừ.”Diệp Lâm sắc mặt ngưng trọng, Vương Trường Sinh lựa chọn không sai, nhưng Nhật Nguyệt Cung trước sau là một cái tai hoạ ngầm, một ngày không trừ, như là một tảng đá lớn đè ở trong lòng hắn, hắn cũng không muốn vợ con gặp chuyện.Vương Trường Sinh cười nhạt, nói: “Ta từng nghĩ, giống với 《 Cửu U Thiên Huyễn Bảo Điển 》, tìm thế lực làm kẻ chịu tội thay, chỉ cần ta chết, Nhật Nguyệt Cung sẽ không sẽ truy tra tiếp.”Vương Trường Sinh tính đặt đại bộ phận đồ vật trên người thanh niên áo lam tới trong một cái cái gọi là động phủ cổ tu sĩ.

Đương nhiên, đan dược, tài liệu luyện khí cùng linh thạch có thể giữ lại, pháp bảo có thể sẽ có dấu ấn, đan dược, tài liệu luyện khí cùng linh thạch sẽ không có!“Đây trái lại là một biện pháp tốt, cũng chỉ có thể như vậy, nhưng cần đặt xa một chút mới được, hơn nữa phải để tu sĩ Kết Đan của môn phái tu tiên đạt được mới được.”Diệp Lâm bày tỏ đồng ý, nếu có người đạt được tài vật của thanh niên áo lam, lấy ra sử dụng, rất dễ dàng bị người của Nhật Nguyệt Cung phát hiện, đến lúc đó Nhật Nguyệt Cung tìm tới cửa, sẽ phát hiện Vương Trường Sinh bị thương nặng mà đã chết, cũng sẽ không sẽ truy tra tiếp.


Đương nhiên, Nhật Nguyệt Cung có thể nghĩ như vậy hay không, còn không nhất định, đây là biện pháp tương đối tốt Vương Trường Sinh có thể nghĩ đến.Chỉ có thể đi một bước xem một bước, hy vọng người Nhật Nguyệt Cung sẽ không truy tra....Vương Trường Sinh gọi đám người Vương Thanh Thiến, Vương Thu Phong cùng Vương Thu Hâm tới, bảo bọn họ quay về Đông Hoang, lý do là Nam Hải không nán lại nổi nữa.

Vương Thanh Kỳ các gương mặt lạ tạm ở lại Nam Hải.

“Cha, cha không trở về với chúng con sao?”Vương Thanh Thiến nhíu mày nói, trong mắt lộ ra vài phần chờ mong.“Ta có chút việc cần xử lý, trở về muộn chút, các ngươi sau khi trở về, cố gắng tu luyện, về sau có cơ hội, chúng ta còn có thể trở về Nam Hải.”Vương Trường Sinh lời nói thấm thía dặn dò.


Thời gian Vương Thanh Thiến ở lại Nam Hải khá dài, dễ dàng bại lộ, Vương Trường Sinh không thể dẫn theo nàng bên người.“Được rồi! Một ngày nào đó, con sẽ trở về Nam Hải, thù giết chồng không đội trời chung.”Vương Thanh Thiến ánh mắt âm trầm, trong đôi mắt đẹp tràn đầy sát khí.Triệu Chính đối với nàng rất tốt, đáng tiếc chết ở trên tay tu sĩ Hoàng Long đảo, thù này, nàng phải báo.“Quân tử báo thù mười năm không muộn, sẽ có cơ hội, sau khi về tộc, ngươi cố gắng tu luyện, nhất định không thể lơi lỏng.”Vương Thanh Thiến đã là Trúc Cơ tầng bảy, có cơ hội trùng kích Kết Đan kỳ.“Con gái biết rồi, cha, người phải bảo trọng.”Buổi sáng hôm sau, Vương Thanh Thiến dẫn theo hơn hai mươi tộc nhân truyền tống về Đông Hoang.Vương Thanh Sơn cũng chưa rời khỏi, mà là giữ lại, số lần hắn lộ diện trước mặt người khác rất ít.Vương Trường Sinh tính trọng điểm bồi dưỡng Vương Thanh Sơn, giúp hắn Kết Đan, cân nhắc đến hắn từng gặp tu sĩ Kết Đan Hoàng Long đảo, Vương Thanh Sơn về sau không thể dùng chân dung xuất hiện ở hải vực San Hô, để tránh bị tu sĩ Hoàng Long đảo nhận ra.Vương Trường Sinh gọi đám người Vương Thanh Kỳ tới, vẻ mặt ngưng trọng dặn dò: “Hải vực San Hô chúng ta không nán lại nổi nữa, ta tính dẫn các ngươi đi một hải vực khác phát triển.

Vì phòng ngừa Hoàng Long đảo tìm chúng ta gây phiền phức, các ngươi không được phép nói ra xuất thân của mình, chưa được cho phép, không thể quay về Đông Hoang, hiểu chưa?”Tu sĩ Vương gia bây giờ ở lại Nam Hải còn có hơn ba mươi người, bọn họ đều là gương mặt lạ.“Vâng, cửu thúc (cửu thúc công).”Vương Trường Sinh nhìn về phía Vương Thu Hồng, phân phó: “Thu Hồng, về sau cháu làm chủ.”Vương Thu Hồng là trưởng tôn của Vương Trường Sinh, hắn từ chạy bàn bắt đầu làm lên, trước khi đến Nam Hải, Vương Thu Hồng quản lý mấy cửa hàng, là hảo thủ xử lý công việc vặt.“Vâng, tổ phụ.”Một tháng sau, Trần Tranh triệu kiến Vương Trường Sinh, nói: “Ngươi nói không sai, quả thật là một quặng linh bối loại nhỏ, ngươi muốn cái gì?”“Vãn bối muốn hai phần linh vật Kết Đan cùng một lọ Huyết Nguyên Đan.”Một phần linh vật Kết Đan cần hơn ba mươi vạn linh thạch, một bình Huyết Nguyên Đan cần mười mấy vạn linh thạch, cộng lại hơn bảy mươi vạn linh thạch, nhưng quặng linh bối giá trị vượt qua trăm vạn linh thạch, Vương Trường Sinh cũng không trông cậy vào Trần Tranh sẽ đáp ứng, nâng bảng giá lên một chút để dễ trả giá.“Không thành vấn đề, vị ký danh đệ tử Vương Thanh Sơn kia của Diệp sư huynh có thể thử trùng kích Kết Đan kỳ rồi.”Trần Tranh nói ý vị sâu xa.


Nếu Vương Thanh Sơn không phải ký danh đệ tử của Tiêu Dao Kiếm Tôn, hắn cho một phần linh vật Kết Đan là đủ rồi, dù sao Thái Nhất tiên môn còn cần phái người khai thác linh bối, trong khoảng thời gian ngắn không khai thác được.Vương Trường Sinh gật gật đầu, nói: “Đây là tự nhiên, Thanh Sơn là đối tượng Vương gia chúng ta trọng điểm bồi dưỡng.”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui