Chương 1473: Khảo nghiệm Vương Mạnh Bân
Đái Nhân gật đầu nói: “Đây là việc tự nhiên, bất quá thế lực đối nghịch Vạn Kiếm môn chúng ta, mong rằng các ngươi không theo chân hợp tác với bọn họ.
Đến lúc đó, mọi người cũng không còn việc gì để nói nữa rồi, qua một đoạn thời gian, ta lại cho ngươi một phần danh sách.
Chỉ cần không phải là cá nhân hay thế lực trên danh sách, thì các ngươi có thể yên tâm.”
“Tốt, vậy thì phiền toái Đái đạo hữu, về việc phường thị vận chuyển và quản lý ra sao mong rằng Đái đạo hữu pháo người đến chỉ điểm một chút.
Dù sao chúng ta không có kinh nghiệm về phương diện này.
Đúng rồi, thời điểm bày trận, ta hy vọng có thể để cho tộc nhân chúng ta đi theo trận pháp sư của quý phải học tập một chút, cũng tiện cho duy trì và sửa chữa trận pháp.”
Diệp Hải Đường thay đổi công pháp khác, nhưng nàng vẫn là trận pháp sư như cũ.
Vương Trường Sinh hy vọng nàng có thể cùng với trận pháp sư bậc bốn học tập một chút.
Có thể học nhiều ít tựu học nhiều ít.
Loại cơ hội này cũng không gặp nhiều.
“Cái này không thành vấn đề các ngươi đi về trước vận chuyển tộc nhân, hiện tại quản khống đã sắp bãi bỏ, có thể tự do ra vào.
Các ngươi có thể truyền tống về Hồng Nguyệt hải vực, đưa tộc nhân đến Ngũ Long hải vực.”
Vương Trường Sinh và Uông Như Yên đáp ứng, muốn hoàn toàn nắm địa bàn trong tay, đương nhiên phải di chuyển tộc nhân đến đây.
Đặc biệt là phàm nhân.
Đông Hoang còn có mấy trăm vạn phàm nhân, có thể di chuyển một bộ phận đến đây, nhưng đây là một đại công trình đấy, một người tu tiên từ Đông Hoang truyền tống đến Ngũ Long hải vực, chỉ riêng phí tổn truyền tống cần hơn hơn vạn.
Phàm nhân cũng giống như thế, phí tổn cần có đều giống như nhau.
Nếu muốn tiết kiệm linh thạch thì có thể sử dụng phi hành pháp bảo bay đến.
Nhưng từ Ngũ Long hải vực đến Đông Hoang ít nhất htì cũng tới ức dặm, cho dù phi hành pháp bảo thời gian ít nhất cũng năm sáu năm.
Chuyện này, Vương Trường Sinh đã có biện pháp, hắn tính đầu tiên đến Hồng Nguyệt hải vực di chuyển một bộ phận tộc nhân đến đây, về phần Ngân Xà đảo, đương nhiên là sẽ chiếm.
Nghiêm khắc mà nói, Ngân Xà đảo cũng là địa bàn của Vạn Kiếm môn.
Vương gia hiện tại cùng với Trương gia ngồi ngang hàng, hai nhà lại có quan hệ thông gia,Trương gia hẳn là cũng sẽ không tất yếu mà giữ một khối địa bàn như thế.
Nói chuyện phiếm một ngày, Vương Trường Sinh và Uông Như Yên rời khỏi Kim Long đảo, quay về Thanh Long đảo.
Trở lại Thanh Long đảo, bọn họ lập tức triệu tập đám người Vương Thanh Linh.
“Thanh Linh, ngươi dẫn một ít tộc nhân quay về Hồng Nguyệt hải vực đi.
Di chuyển ba trăm tu sĩ lại đây, tận lực lựa chọn tộc nhân chưa lập gia đình.
Thu Minh, ngươi dẫn một ít người quay về Đông Hoang đi, để cho Thanh Thuân di chuyển một trăm tên tộc nhân đến Nam Hải.
Phàm nhân tạm thời không cần di chuyển.”
Phàm nhân muốn di chuyển thì số lượng có thể di chuyển được quá ít, nếu nhiều hơn thì chi phí truyền tống là một cái giá trên trời.
Vương Trường Sinh tính đầu tiên di chuyển một bộ phận tộc nhân đến Ngũ Long hải vực, thân thể phàm nhân có thể sẽ không tiếp nhận được không gian lực tạo ra khi truyền tống.
Cần phải dùng phi hành pháp bảo vận chuyển mới được.
“Đúng rồi, Thu Minh, ngươi tự mình đi đến Nguỵ quốc một chuyến, dẫn theo mười tên tộc nhân Uông gia, cùng nhau đưa đến Nam Hải.
Nói cho gia chủ Uông gia, đây là mệnh lệnh của ta, đây là lệnh bài Uông gia.”
Uông Như Yên bổ sung nói, lấy ra một tấm lam sắc lệnh bài, đưa cho Vương Thu Minh.
Nàng đáp ứng Uông Hoa Sơn, vì Uông gia bồi dưỡng ra một Kim đan tu sĩ, đối với Vương gia hiện tại mà nói, bồi dưỡng ra một Kim đan tu sĩ khác họ cũng không phải là vấn đề gì quá lớn.
“Thu Minh, di chuyển ba mươi tu sĩ Uông gia lại đây đi.”
Nhìn trên mặt mũi Uông Như Yên, Vương Trường Sinh có thể bồi dưỡng cho Uông gia ra hai Kim đan tu sĩ.
Đương nhiên, bọn họ phải cùng với tu sĩ Vương gia liên hôn, phải vì Vương gia mà làm việc.
Ba chỗ cứ điểm của Vương gia bị tập kích, Thanh Liên sơn từ nay về sau hoang phế.
Hơn một trăm năm trôi qua, Vương gia quan hệ thông gia với Triệu gia đã sớm biến mất ở bên trong sông dài lịch sử.
Uông Hoa Sơn tách riêng, tộc nhân Uông gia tách riêng ra hai quốc, gia nhập hai môn phái, lúc này mới bảo lưu huyết mạch.
Trừ Triệu gia, quan hệ thông gia hoặc là thế lực khác đều bị ngã xuống, hoặc là bị thế lực khác thâu tóm, nhưng Uông gia dựa vào Vương gia cũng tốt hơn gia tộc hoặc thế lực khác một chút.
“Vâng, Tổ phụ tổ mẫu.”
Vương Thu Minh gật đầu, sau khi đáp ứng, thu hồi lấy lam sắc lệnh bài.
Vương Thanh Linh và Vương Thu Minh dẫn theo một bộ phận tộc nhân rời khỏi, đường xá xa xôi, phải kể tới năm, bọn họ phải lập tức di chuyển người.
Vương Trường Sinh nhìn về phía Vương Hữu Vi hỏi: “Hữu Vi, nhạc phụ đại nhân của ngươi đang ở Thanh Long đảo sao? Nói hắn lại đây, Tiết gia vừa vặn bàn giao địa bàn cho Vương gia chúng ta, chúng ta nhân thủ không đủ, cần Tiết gia là địa đầu xà ở đây hỗ trợ.”
Vương Thanh Linh và Vương Thu Minh di chuyển tộc nhân lại đây cần thời gian mấy năm.
Vương gia muốn nắm địa bàn ở trong tay, phải nhờ địa đầu xà hỗ trợ.
Ít nhất hiện tại sẽ cần, lúc khác không nói, thành lập một đại hình phường thị, cần một lượng lớn nhân thủ.
“Lão tổ tông, nhạc phụ đại nhân đang ở tại phường thị, tôn nhi lập tức liên hệ với hắn, để hắn lập tức tới đây.”
Vương Hữu Vi không dám chậm trễ, vội vàng lấy ra truyền tấn bàn, liên hệ với nhạc phụ.
Chưa đến nửa khắc đồng hồ sau, một lão giả áo bào xanh tầm bảy mươi bước nhanh đến.
Hai mắt lão giả áo bào xanh rất nhỏ, xem hẳn có chút khôn khéo, để râu sơn dương.
Lão giả áo bào xanh hít sâu một hơi, bước nhanh đến trước mặt Vương Trường Sinh và Uông Như Yên, cúi người hành lễ nói: “Vãn bối Tiết Thanh Sơn ra mắt Vương tiên bối, Uông tiền bối.”
Vẻ mặt của hắn có chút khẩn trương, hắn là lần đầu tiên nói chuyện gần với Nguyên anh tu sĩ như vậy, huống chi là đứng ở trước mặt hắn không phải là người bình thường, mà là Thanh Liên tiên lữ đại danh đỉnh đỉnh..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...