Viên hầu quỷ vật giương đôi quỷ trảo chụp về hướng Trình Khiếu Thiên, một bộ dáng hùng hổ dứt khoát.Một đạo kim quang bay ra từ phía sau Trình Khiếu Thiên, nhanh như chớp đánh về phía viên hầu quỷ vật.Một tiếng hét thẳm, viên hầu quỷ vật ôm nửa khuôn mặt, bay ngược ra ngoài, khí tức có chút uể oải.Một con mãng xà kim sắc từ phía sau lưng Trình Khiếu Thiên xuất hiện, đầu nó có một đồ án mặt quỷ dữ tợn.“Phệ quỷ mãng! Lại có thể là loại linh thú chuyên khắc chế quỷ vật.”Vang lên tiếng rống giận dữ, một con kiếm giao màu xanh hình thể thật lớn bắn nhanh đến, nháy mắt xuất hiện ở trước mặt Trình Khiếu Thiên.Trình Khiếu Thiên đã khôi phục thanh tỉnh, mạch đao trong tay hung hẳng bổ tới kiếm giao màu xanh.Oành đùng đùng!Kiếm giao màu xanh bạo liệt nổ ra, vô số kiếm khí màu xanh bắn ra, bao phủ thân thể Trình Khiếu Thiên.Một cái quỷ trảo màu xanh hiện lên giữa không gian trống rỗng, hung hăng đánh về vị trí Trình Khiếu Thiên.“Không tốt, cẩn thận hắn đánh lén.”Vương Thanh Sơn chợt la lớn, hắn không cảm ứng được khí tức của Trình Khiếu Thiên.Hắn biến đổi kiếm quyết, Thanh Ly kiếm chợt biến hoá, bay vòng quanh hắn và Liễu Mị Nhi.Trình Chấn Vũ vội vàng lấy ra hai thanh phi kiếm màu đỏ, vòng quanh bọn họ bay lộn không ngừng.
Hai ngón tay Trịnh Nam giữ chặt dây cầm huyền, sẵn sàng buông tay bất cứ lúc nào.Bên ngoài thân Tống Mị sáng lên một trận ô quang, một mảng lớn hắc khí tuôn ra.Động tác của Lâm Thiên Long cũng không chậm, há mồm phun ra một cái tiểu đỉnh màu đỏ, phun ra mảng lớn hoả diễm, thủ hộ hắn ở bên trong.
Bên ngoài thân hắn sáng lên vô số phù văn màu đỏ, hoá thành một lớp màn màu đỏ nhạt.
Sau đó tiếp tục lấy ra một tấm thuẫn bài màu đỏ hình thành lớp phòng ngự thứ ba.Phía sau lưng hắn sáng lên một đạo hồng quang, hiện ra bóng người của Trình Khiếu Thiên.Lưng Trình Khiếu Thiên sáng lên một đôi cánh màu đỏ có lưu quang lưu chuyển không ngừng, trên cánh có phù văn không ngừng chớp động.Thượng phẩm phù triện bậc ba Triện hạc dực phù.
Có thể sử dụng nhiều lần, Trình Khiếu Thiên từ trên tay một vị Kim Đan tu sĩ đạt được.
Lấy đến ứng phó người tu tiên là thích hợp nhất.Hắn mở ra mồm máu to, phum ra một luồng âm ba làm đau đớn màng tai, đánh về phía Lâm Thiên Long.Hoả diễm màu đỏ nhanh chóng tắt, lớp màn màu đỏ bao bọc Lâm Thiên Long chớp hiện không ngừng.
Sau đó chợt vỡ vụn, Lâm Thiên Long bị đánh bay ngược ra ngoài.
Thất khiếu chảy máu, hai tay ôm đầu, vẻ mặt thống khổ.Hai tay Trình Khiếu Thiên bổ về hư không hướng Lâm Thiên Long.
Một móng vuốt sói hồng quang lập loè xuất hiện ở đỉnh đầu Lâm Thiên Long, chuẩn xác chụp đến trên đầu hắn.Một tiếng hét thảm vang lên, đầu Lâm Thiên Long bị mòng vuốt sói vồ vỡ nát.Thấy được một màn như vậy, năm người Vương Thanh Sơn vừa sợ vừa giận.
Bọn họ kinh sợ Trình Khiếu Thiên có thể sử dụn di thuấn và phù triện để đến gần người.
Giận là Lâm Thiên Long ở dưới mí mắt bọn họ nhưng lại bị Trình Khiếu Thiên giết chết.Một đạo tiếng đàn trào dâng vang lên.
Một đạo âm ba màu lam nhanh chóng xẹt qua thân thể Trình Khiếu Thiên.
Ánh mắt hắn nhanh chóng dại xuống dưới.Một đạo hoàng quang bay vụt tới, hung hăng bổ vào người Trình Khiếu Thiên.
Truyền ra tiếng kim loại va chạm vào nhau trầm đục, bên ngoài thân Trình Khiếu Thiên hiện lên một mảng lớn lang mao màu đỏ, sắc bén vô cùng.Hoàng quang rõ ràng là bốn thanh phi kiếm hợp thành một đoàn phi kiếm màu vàng, mũi kiếm hướng vào trong.“Chém.”Trình Chấn Vũ bấm niệm kiếm quyết, bốn thanh phi kiếm màu vàng quang mang đại thịnh.
Chợt hoá thành một thanh cự kiếm màu vàng, bổ về phía Trình Khiếu Thiên.Đồng thời cùng lúc đó, đỉnh đầu Trình Khiếu Thiên dao động cùng nhau.
Một cái quỷ trảo màu xanh lục hiện lên, móng vuốt của quỷ trảo màu đen, có âm khí quẩn quanh, hung hăng chộp về hướng đỉnh đầu Trình Khiếu Thiên.Vô số đoá hoa từ trên tời giáng xuống, hoá thành cự nhận đủ mọi màu sắc, bổ về phía Trình Khiếu Thiên.
Một con kiếm giao màu xanh cũng bắn nhanh đến.Đúng lúc này, Trình Khiếu Thiên phát ra một tiếng sói tru bén nhọn, hoàn toàn hoá hình sói.Một con cự lang thân cao hai trượng, dài ba trượng xuất hiện ở giữa hư không.
Quỷ trảo màu xanh lục chụp lên đầu cự lang, chỉ có thể chụp được lượng lớn lang mao.
Cự nhận ngũ sắc bổ vào trên người cự lang màu r, chỉ có thể cắt ngang qua lớp da này.
Kiếm giao màu xanh đánh lên người cự lang màu đỏ, đánh bay cự lang màu đỏ ra ngoài.Oành đùng đùng!Một con màu xanh kiếm giao giao chiến trên mặt đất, kiếm giao màu xanh chợt bạo liệt nở ra.
Hoá thành một mảng lớn kiếm khí màu xanh bao phủ thân thể Trình Khiếu Thiên.Một đạo kiếm quang màu xanh từ trên trời giáng xuống, nhập vào bên trong kiếm khí màu xanh, một chút thanh âm cũng không truyền ra.Vương Thanh Sơn đột nhiên nghĩ tới điều gì, sắc mặt đại biến, vội vàng hô: “Không tốt, cẩn thận hắn đánh lén.”Hắn bấm niệm kiếm quyết, quanh thân hiện ra một mảng lớn hư ảnh kiếm khí màu xanh, không ngừng bay lộn vòng quanh hắn.Phía sau lưng Trình Chấn Vũ xẹt qua một trận thanh phong, hiện ra bóng người Trình Khiếu Thiên.Hai tay hắn biến thành móng vuốt sói, vô cùng lợi hại.Khoé miệng Trịnh Nam nhếch lên một độ cong, một đạo lam quang bắn ra từ trong tay áo của nàng.
Hoá thành một mặt gương thật lớn màu lam.
Trên mặt kính là một mảng nước biển màu lam.
Kỳ quái là, phiến nước biển này giống như vật còn sống vậy.Một trong ba món bảo vaajt của Trấn Hải tông, có thể định trụ một mảng hải vực, càng đừng nói là định trụ một bán yê Kim Đan kỳ.Đây là bảo vật tổ tiên Trịnh Nam lưu lại.Chính nhờ có Định hải kính trong tay, bọn họ nhiều lần hoá hiểm thành an, một đường đi tới hôm nay..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...