Hồng Nguyệt hải vực ở hậu phương lớn, Vương gia nhận được Diệt yêu lệnh, đã là hơn nửa năm sau.
Lúc này, Vạn tiên đảo đã nằm trong tay Yêu tộc.Vương gia có hai Nguyên Anh tu sĩ, ít nhất phải phái ra một Nguyên Anh tu sĩ hoặc là ba Kim Đan tu sĩ.Trên Ngân Xà đảo có năm Kim Đan tu sĩ, Vương Thanh Kỳ không thiện đấu pháp, Vương Mạnh Phần vừa tiến vào Kim Đan kỳ không lâu.
Từ đó suy ra, Vương gia đành phái Vương Thanh Linh, Vương Thu Minh và Vương Mạnh Bân xuất chiến.
Một trăm tộc nhân theo họ xuất chiến có ba mươi Trúc cơ kỳ, bảy mươi Luyện khí kỳ.“Mạnh Phần, chuyện trong tộc giao cho ngươi.
Phái người tìm Cửu thúc Cửu thẩm, mang tình huống Yêu tộc xâm phạm nói cho bọn họ biết.”Vương Thanh Linh dặn dò một câu, dẫn theo tộc nhân rời khỏi Ngân Xà đảo.Vương Trường Sinh và Uông Như Yên cũng không biết ở nơi nào của Trấn Hải tông, cũng không báo cho tộc nhân phương hướng bọn họ đi.Ngạc Ngư đảo điều động tu sĩ Vân Hải tông, Vương Thu Hâm sau khi tiến vào Kim Đan kỳ không lâu, Vương Thanh Thiến dẫn theo hơn năm mươi đệ tử tham chiến.…Đông Hoang, Ngự Yêu quốc.Đào Hoa cốc, Tụ bảo các.Lục lâu, Vương Mạnh Ưởng đang cùng hai người khách, một nam một nữ.
Nếu có Vương Trường Sinh ở đây, hắn sẽ nhận ra được, hai người này là Trình Chấn Vũ và Trịnh Nam.Ngự Yêu quốc là địa phương ở Đông Hoang có tài nguyên phong phú.
Trình Chấn Vũ và Trịnh Nam vì tránh né truy bắt của Nhật Nguyệt cung nên chạy đến Đông Hoang tránh đầu sóng ngọn gió.
Ngay từ đầu, bọn họ thật đúng là không quen.
Tài nguyên yêu thú ở Đông Hoang ít hơn, trong lãnh thổ của nhân tộc, yêu thú bậc ba đã ít lại càng ít.
Chỉ có giao giới giữa nhân tộc và yêu tộc là nhiều hơn một chút.Vì không chậm trễ tu luyện, bọn họ đi tới Ngự Yêu quốc Đào Hoa cốc, tiến vào Vạn linh cốc liệp sát yêu thú.Vương Mạnh Ưởng dựa vào sự giúp đỡ của gia tộc, thu mua tài nguyên tu tiên Nam Hải.
Trình Chấn Vũ và Trịnh Nam biết được Vương Mạnh Ưởng có thể thu mua tài nguyên tu tiên Nam Hải, chủ động tìm tới cửa.
Muốn nhờ Trình Chấn Vũ mua hộ tài nguyên tu tiên.Hai Kim Đan tu sĩ chủ động tìm tới của, Vương Mạnh Ưởng đương nhiên không thể cự tuyệt không tiếp.“Trình tiền bối, đây là da thú bậc ba thuộc tính thuỷ mà ngài cần.”Vương Mạnh Ưởng lấy ra một tấm da thú màu lam nhạt lớn mấy trượng, đưa cho Trình Chấn Vũ.Trình Chấn Vũ cẩn thận mở ra kiểm tra, hài lòng gật gật đầu.
Không cần hắn mở miệng, Trịnh Nam lấy ra linh thạch, phu thê hai người mười phần ăn ý.“Vương chưởng quầy, không có tin tức của Huyền âm đan sao?”Trình Chấn Vũ mở miệng hỏi, Huyền âm đan là một loại đan dược hiếm gặp.
Có lợi đối với âm tu, những tu sĩ khác không dùng được.Trịnh Nam tu luyện “Thiên âm phiên hải công”, Huyền âm đan có lợi đối với tu luyện của nàng.“Không có, ta đã thông báo với chưởng quầy.
Nếu có được Huyền âm đan, vãn bối sẽ không báo với ngài đầu tiên.”Vương Mạnh Ưởng lắc lắc đầu, cười nói.Trình Chấn Vũ có chút thất vọng, đang định nói gì đó thì có tiếng cảnh báo vang lên mãnh liệt.“Mọi người chú ý, Yêu tộc đột kịch, Yêu tộc đột kích.
Người không có chức vụ không được tự ý rời khỏi chỗ ở.
Không có mệnh lệnh không được tự tiện ra ngoài.”Một thanh âm người nam vang vọng từ phía chân trời, Trình Chấn Vũ và Trịnh Nam hai mắt nhìn nhau, vẻ mặt khiếp sợ.
Bọn họ vẫn là lần đầu tiên gặp được loại tình huống này.Trịnh Nam mày liễu nhẹ nhíu, hỏi Vương Mạnh Ưởng: “Vương chưởng quầy, đây là xảy ra chuyện gì? Loại tình huống này rất hay xảy ra sao?”“Ta cũng là lần đầu tiên gặp được loại tình huống này.
Hơn trăm năm trước Yêu tộc xâm chiếm, tiêu diệt lượng lớn tu sĩ.
Như thế nào Yêu tộc lại xâm phạm nhanh như vậy?Vương Mạnh Ưởng cau mày nói.
Hắn đột nhiên nghĩ đến điều gì, tròng mắt vừa chuyển, cười nói: “Trình tiền bối, các ngươi có cần mua vài thứ phòng thân hay không? Nếu Yêu tộc đánh đến đây, giá cả của tài nguyên tu tiên chắc chắn sẽ nâng lên.”Trình Chấn Vũ cẩn thận suy nghĩ, sau đó gật đầu.Nửa khắc chung sau, Trình Chấn Vũ và Trịnh Nam đi ra khỏi Tụ bảo các.
Trên đường người đi đường rất ít, trên mặt mỗi người đều ngập tràn thần sắc đề phòng.Bên ngoài Đào Hoa cốc, mấy chục vạn yêu thú đang điên cuồng công kích trận pháp của Đào Hoa cốc.Mười tên cự nhân hình thể thật lớn vung đao, thương, côn, bổng công kích đám yêu thú.
Pháp thuật của yêu thú đánh lên trên người chúng nó, thân thể chúng nó trở nên gồ ghề, toàn thân sáng lên một trận linh quang màu vàng đất, sau đó khôi phục lại như thường.Trên tường thành, ba nam một nữ nhìn về hướng thú đàn đông đúc, sắc mặt ngưng trọng.Có một lần vết xe đổ, sau khi Ngự Yêu quốc thành lập, bảy đại tiên môn tụ tập trọng binh ở biên cảnh.
Chỉ riêng Nguyên Anh tu sĩ đã có đến hơn mười vị, Đào Hoa cốc chỉ là một trong những cứ điểm đó.“Các vị đạo hữu, mau phái người thông báo đến tông môn.
Yêu tộc đột kích, mau chóng trợ giúp.”Một nho sinh trung niên khuôn mặt trắng nõn sắc mặt âm trầm cất lời, giọng điệu lẫn theo một tia lo lắng.“Đã dùng đại trận Truyền tấn trận đưa tin đến bảy đại tiên môn.
Viện binh hẳn là rất nhanh sẽ đến, chúng ta phải bảo vệ cho Đào Hoa cốc.”Tại một toà cự phong xanh biếc, hơn mười nam nữ đứng tại đỉnh núi, nhìn về phía Đào Hoa cốc phái xa xa.“Sao còn phải thăm dò? Một tiếng trống làm phấn chấn tinh thần rồi đoạt lấy Đào Hoa cốc không phải tốt hơn sao? Ta cũng không tin vài lão giả kia có thể chống đỡ được mấy chục vạn yêu thú.
Chỉ tính yêu thú bậc ba đã có hơn trăm con.”Một người nam áo bào đen, cơ bắp cuồn cuộn, lưng hùm vai gấu cười khẩy nói, một bộ dạng tràn đầy tin tưởng..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...