Thanh Liên Chi Đỉnh Bản Dịch


Trở lại chỗ ở, Uông Như Yên cười nói: “Phu quân, Minh Nhân thúc công thái độ thay đổi nhanh quá.

Thiếp thập là có chút không thích ứng.”“Thói quen là tốt rồi.

Hắn vốn là gió chiều nào theo chiều đó.

Nói thật, ta hy vọng hắn giúp được gia tộc, dù sao hắn đã Kim đan, ít nhiều có thể nói.”“Phu quân, không biết vì cái gì, vừa nghĩ đến vẻ mặt Minh Nhân thúc, thiếp liền muốn cười.”Vương Trường Sinh cười khẽ một chút, hắn nìn thấy vẻ mặt khiếp sợ Vương Minh Nhân, cũng cảm thấy buồn cười.

Đừng nói Vương Minh Nhân, ngay cả hắn cũng thật không ngờ gia tộc có thể phát triển cho tới hôm nay.“Vẫn là thực lực! Nếu là chúng ta tiến vào Nguyên anh kỳ, Minh Nhân thúc công sẽ càng thêm thân cận với gia tộc.

Chàng xem giọng điệu hắn vừa rồi, so với trước kia tốt hơn nhiều.”Vương Trườn Sinh không muốn nhiều lời với Vương Minh Nhân, giọng điệu vừa chuyển nói: “Minh Nhân thúc công có vẻ lợi thế, so sánh trên dưới thì vẫn là Thanh Sơn tốt hơn.

Dự chi điểm cống hiến, đổi cho chúng ta một cây Tam nguyên định linh hương.


Phu nhân, thời điểm Kết anh, nàng đốt hương này, đối với nàng đánh sâu vào Nguyên anh có lợi.”“Thanh Sơn đứa nhỏ này thực không sai, cũng không uổng công chàng tự mình vì hắn luyện chế phi kiếm pháp bảo.

Là chàng không biết, Thanh Thiến léo theo ta oán hận, hoài nghi Thanh Sơn mới là chàng thân sinh.

Chàng cũng không luyện chế pháp bảo cho nàng.”Nghe xong lời này, Vương Trường Sinh ngượng ngùng cười nói: “Về sau nhất định sẽ luyện chế cho nàng một món.

Cái này không phải là bận rộn sao.”...Thời gian bảy ngày rất nhanh liền trôi qua.Trong một tòa sân yên tĩnh,năm người Vương Trường Sinh, Vương Minh Nhân, Vương Thanh Sơn và Tô Băng Băng đang phẩm trà nói chuyện phiếm.

Vừa nói vừa cười.

Giọng điệu của Vương Minh Nhân so với trước kia thân mật hơn không ít, chủ động hỏi hậu bối ưu tú trong tộc.“Trường Sinh, Như Yên, các ngươi có thể chọn ra vài tộc nhân có tư chất không tồi, ta có thể dẫn đến, để cho bọn họ bái nhập Thái Nhất tiên môn.

Ta là Kim đan tu sĩ, có thể thu nhận vài đệ tử.Vương Minh Nhân nhiệt tình nói, đối với hắn mà nói thì giúp vài tên tộc nhân bái nhập Thái Nhất tiên môn thì thực sự là đơn giản, mượn chuyện này để làm dịu đi quan hệ của mình và gia tộc, cớ sao mà không làm.Vương Trườn Sinh và Uông Như Yên nhìn nhau cười.

Mấy ngày nay Vương Minh Nhân thường xuyên liên hệ với bọn họ, hỏi han ân cần, hỏi về tình hình gia tộc, ví dụ như phát triển gia tộc, số lượng tộc nhân, tu vi vân vân.Bởi vì liên quan đến Cửu U tông, Vương Trường Sinh cũng không có nói cho Vương Minh Nhân nhiều sự tình, chỉ nói đơn giản một chút tình hình gia tộc.Trước kia Vương gia nghèo, không tài nguyên, không công pháp, lúc này mới đưa Vương Minh Nhân đến Thái Nhất tiên môn, hy vọng hắn trưởng thành lên rồi giú đỡ gia tộc.Trước khi Vương Trường Sinh rời đi, trả lại cho Vương Minh Nhân một vạn khối linh thạch, đối với hắn mà nói thì vạn khối linh thạch là một khoảng lớn.

Sau khi Vương Minh Nhân bái nhập vào Thái Nhất tiên môn, cấp cho gia tộc một khoảng trợ giúp, đều chiếm được ban thưởng.

Nó không giúp được nhiều, như là lợi ích trao đổi vậy.Vương gia hiện tại binh hùng tướng mạnh, đừng nói là dị linh căn, cho dù là xuất hiện thiên linh căn, cũng sẽ không đưa đi đến Thái Nhất tiên môn.

Gia tộc một tay nuôi lớn tộc nhân, tự mình có thể bồi dưỡng thành tài, vì cái gì mà đưa đi vào tông môn hiệu lực?Có Vương Minh Nhân là ví dụ, Vương Trường Sinh không thích đưa tộc nhân vào môn phái tu tiên, không công lãng phí tài nguyê,“Minh Nhân thúc, đa tạ ý tốt của người, việc này chúng ta sẽ suy xét.


Nếu như muốn ngươi hỗ trợ, chúng ta nhất định sẽ mở miệng.”Uông Như Yên thản nhiên cười, khách khí nói.Vương Minh Nhân gật gật đầu, vỗ ngực nói: “Tốt, ta cũng là một phần tử gia tộc, cần ta hỗ trợ, các ngươi đừng khách khí.

Gia tộc có muốn ở Bắc Cương thành lập cứ điểm? Có thể phái một ít tộc nhân qua, ta có thể hỗ trợ dàn xếp.

Ta ở Bắc Cương quen biết không ít Kim đan tu sĩ và Luyện Khí Sư bậc ba, có thể cung cấp một ít, ví dụ như mở Đan dược điếm.

Ở Bắc Cương tài nguyên khoáng sản phong phú, ở nơi nào luyện khí tại liệu cũng rất tiện.”Hắn mấy ngày này tìm Vương Trường Sinh nói chuyện không ít.

Từ lời nói Vương Trường Sinh để lộ ra tự tin, Vương Minh Nhân cảm giác Vương Trường Sinh đối với hắn có chỗ giữ lại.

Thực lực gia tộc càng mạnh, số lượng Kim đan tu sĩ vượt hơn mười người.

Vương Trường Sinh và Uông Như Yên khả năng tiến vào Nguyên anh kỳ, Vương Minh Nhân càng muốn thân thiết với gia tộc.

Mất bò mới lo làm chuồng, thời gian gắn kết vẫn chưa muộn.Vương Thanh Sơn nghe xong lời này, trong lòng cảm thấy có chút buồn cười.

Vương Minh Nhân rất ít hỏi đến tình hình gia tộc, lại càng sẽ không chủ động giúp gia tộc.


Nhìn thấy gia tộc càng ngày càng mạnh, đặc biệt Vương Trường Sinh và Uông Như Yên khoảng cách Nguyên anh chỉ còn một bước, thái độ Vương Minh Nhân liền thay đổi một trăm tám mươi độ.

Thái độ Vương Minh Nhân chuyển biến, Vương Thanh Sơn có chút không quen.Vương Trường Sinh nghe xong lời này có chút tâm động, lúc trước hắn có kế hoạch kiến lập thương hội gia tộc.

Vương Thiên Văn ở tu tiên giới Trung Nguyên phát triển, không có cao giai tu sĩ ủng hộ.

Bước đi tuy gian nan, chỉ là mở ra vài cửa hàng nhỏ, chịu đựng qua.Vương Minh Nhân làm người bợ đỡ, nhưng hắn rất ít kết thù kết oán với người, đối xửa mọi người thành khẩn, giao hữu rộng khắp.

Có hắn hỗ trợ, Vương gia thành lập cứ điểm ở Bắc Cương sẽ dễ dàng một ít.Bốn tu tiên giới Đông Hoang, Nam Hải, Trung Nguyên và Bắc Cương bện thành một tấm võng khổng lồ, thương đội gia tộc có thể vận chuyển đặc sản địa phương, mua thấp bán cao, nhiều thế lực lớn đều là làm như vậy, chớ xem thường lợi ích thương đội.

Vương gia lấy giá trị ba mươi vạn linh thạch hàng hóa vận chuyển về Đông Hoang, chuyển tay bán, ít nhất có thể kiếm hơn hai mươi vạn linh thạch..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui