Thanh Liên Chi Đỉnh Bản Dịch


Trước đó, Vương Minh Nhân và Tây Môn Phượng không có tiếp xúc.Nàng giúp Vương Minh Nhân góp nhặt một ít linh vật thuộc tính hỏa, tính mượn việc này làm dịu đi mối quan hệ hai người, một đêm phu thê bách dạ, vợ chồng không có thù hằn.Trần Tương Nhi dẫn theo một đội chấp pháp đệ tử, rời khỏi Hỏa Phượng sơn mạch.Nàng có nhiệm vụ, vừa vặn đi qua Hỏa Nha phường thị, nhân tiện thu tiện thu thập linh vật thuộc tính hỏa giao cho Vương Minh Nhân.Có linh vật thuộc tính hỏa, tốc độ tu luyện của Vương Minh Nhân sẽ nhanh hơn.”Phía trước chợt xuất hiện một đạo độn quang màu đỏ, rất nhanh bay về hướng về vị trí Trần Tương Nhi.Trần Tương Nhi cũn không để ý, mỗi ngày đều có lượng lớn đệ tử Thái Nhất tiên môn tiến tiến xuất xuất.Không quá bao lâu, độn quang màu đỏ cách Trần Tương Nhi không đến trăm trượng, sắc mặt Trần Tương Nhi nhất thời lạnh xuống.Dưới chân Vương Minh Nhân đạp một đôi hồng sắc hỏa luân, vẻ mặt đầy lo lắng, hắn hai tay ôm lấy Tây Môn Phượng.

Tấy Môn Phượng khí tức uể oải, hai mắt nhắm nghiền.“Ồ, Trần sư thúc, là Vương sư bá.”Vương Minh Nhân dẫn đầu tiến vào Kim Đan kỳ so với Trần Tương Nhi.

Môn hạ đệ tử xưng hô Vương Minh Nhân là sư bá, xưng hô Trần Tương Nhi là sư thúc.Vương Minh Nhân nhìn thấy Trần Tương Nhi, hơi hơi sửng sốt, hắn cũng không nói gì thêm.

Tây Môn Phượng hiện thương thế rất nặng, không thể kéo dài thêm.

Liên tưởng Trần Tương Nhi trước mặt hắn gây loạn, Vương Minh Nhân cũng lười giải thích với Trần Tương Nhi.Cứ như vậy, vợ chồng hai người cứ như người xa lạ, ai cũng không muốn chào hỏi đối phương, hai người lướt qua nhau.Nhìn thấy như vậy, đệ tử Thái Nhất tiên môn nhìn nhau, trong mắt tràn đầy sự tò mò.“Xem ra có đại sự phát sinh, phu quân và Tây Môn Phượng có thể sẽ không lọt vào tập kích cường địch.”Trần Tương Nhi lẩm bẩm, nhưng lời nói này đương nhiên là nói cho môn hạ đệ tử nghe.

Trần Tương Nhi cũng là muốn thể diện, nàng để cho môn hạ đệ tử thu thập linh vật Vương Minh Nhân cần.


Vương Minh Nhân ôm Tây Môn Phượng lướt qua, một tiếng chào Trần Tương Nhi cũng không có.

Trần Tương Nhi căn bản sượng mặt, nàng phải tìm một cái cớ.Nàng bị Vương Minh Nhân làm cho tức chết, lần trước là trùng hợp, lần này lẽ nào cũng là trùng hợp sao? Nàng giúp Vương Minh Nhân thu thập linh vật, làm chậm trễ tu luyện của bản thân.

Nàng thật sự muốn làm một vị hiền thê lương mẫu.

Kết quả sự thật lại hung hăng tát cho nàng một cái“Thật sự là chó không thể bỏ thói ăn phân, cặp gian phu này.”Trần Tương Nhi âm thầm nghĩ, trong lòng hận ý ngập trời.Nghe xong lời này, chúng đệ tử bừng tỉnh đại ngộ.

Coi như ngờ vực vô căn cứ, cũng không dám giáp mặt nói ra.Trần Tương Nhi bấm nhiệm pháp quyết, hồng sắc phi chu dưới chân độn tốc nhanh hơn, biến mất ở phía chân trời.Trong một gian mật thất, Tây Môn Phượng nằm trên giường, hai mắt nhắm nghiền.

Vương Minh Nhân cùng một lão giả áo bào xanh đứng một bên, trong mắt hai người tràn đầy sự lo lắng.Lão giả áo bào trắng đứng ở trước giường, chau mày.“Thi sát khí nhập thể, thời gian kéo dài quá dài, ta đã cho nàng ăn vào Cửu nguyên đan, sẽ không có nguy hiểm đến tính mạng.

Nếu không loại trừ Thi sát khi, đừng nghĩ đến việc tu vi của nàng tiến thêm một bước, mà lại thêm một ngày đều phải bị Thi sát khí tra tấn.”Lão giả áo bào trắng chậm rãi nói, giọng điệu nghiêm túc.“Hàn sư bá, Thi sát khí không thể nào lợi hại như vậy.

Lão nhân gia ngài cũng không có cách nào sao?”Vương Minh Nhân thật cẩn thận hỏi, ánh mắt hắn nhìn Tây Môn Phượng đầy vẻ lo lắng.“Nói thừa lời, đây cũng không phải là Thi sát khí bình thường, ít nhất là sát thu đã hơn ngàn năm mới có thể tu luyện thành thần thông.

Bằng không cũng không có uy lực lớn như vậy.

Có biện pháp giải quyết, đan dược bậc bốn Tuyết ngọc đan hẳn là có thể loại trừ.


Ở Bắc Cương bên này không có tồn kho, Tuyết ngọc đan là một loại Thiên môn đan dược, dùng nội đan Yêu thú bậc bốn Tuyết ngọc thú luyện chế mà thành.”Vương Minh Nhân chau mày, đan dược bậc bốn có thể được bán ra với giá trên trời, yêu đan bậc bốn đã ít lại càng ít.“Hàn sư bá, tổng đà bên kia có Tuyết ngọc đan sao?”Lão giả áo bào trắng lắc lắc đầu nói: “Lão phu cũng không rõ ràng lắm.

Tuyết ngọc đan là đan dược không phổ biến, nhắm chừng tồn kho không nhiều.

Càng để thời gian kéo dài, Thi sát khí đối với Tây Môn sư điệt thương tổn càng lớn.

Nếu nghiêm trọng hơn, nàng sẽ biến thành một con rối chỉ biết giết chóc.

Các ngươi mau chóng lấy được Tuyết ngọc đan hoặc là nội đan Tuyết ngọc thú bậc bốn đi.”Lão giả áo bào xanh chau mày, nghi hoặc nói: “Hàn sư bá, nếu Thi sát khí lợi hại như vậy, như thế nào lại không chuẩn bị nhiều một chút Tuyết ngọc đan?”“Đây không phải là Thi sát khi bình thường, Thi sát khí đã hơn ngàn năm mới có uy lực lớn như vậy.

Nghe theo lời Vương sư điệt nói, khối sát thi này có nhận biế Tứ Quý tổ bản tông.

Tứ Quý tổ sống cách đây ba ngàn năm trước.

Khôi sát thi này ở trong sát hố tu luyện ít nhất hai ngàn năm.


Nó phóng xuất ra tự nhiên không thể so sánh được với Thi sát khí bình thường.”“Nhưng mà cụ sát thi này chỉ là Kim Đan kỳ, đều khôn phải là Nguyên Anh kỳ.”Vương Minh Nhân có chút khó hiểu hỏi.“Có lẽ là nguyên chủ nhân tu sửa quỷ đạo thất bại.

Thi thể đã bị Địa sát khí nuôi dưỡng, chậm rãi biến thành sát thi, có chứa một tia chấp niệm của chủ nhân trước.

Loại tình huống này đều không phải là không có.

Lão phu sẽ phái người đi sử lý cụ sát thi này, các ngươi nhanh chóng lấy Tuyết vân đan cho Tây Môn sư điệt ăn vào đi.

Càng kéo dài càng không tốt với nàng.”Nói xong lời này, lão giả áo bào trắng liền rời khỏi..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui