“Quên đi, lão phu rõ ràng.
Ngươi đi Thứ vụ điện, lĩnh một bút tài nguyên sau đó rời khỏi Huyền Thuỷ cung đi! Mọi người hảo tụ hảo tán.”Trần Thiên Hà khoát tay áo dặn dò.
Hắn đã nhìn ra, Vương Vinh Miểu chỉ muốn mượn dùng lực lượng của Huyền Thuỷ cung để tiến vào Kim Đan kỳ.
Sau khi Kim Đan, hắn có khả nảng sẽ rời khỏi Huyền Thuỷ cung.
Nếu như vậy, Huyền Thuỷ cung không cần phải bồi dưỡng Vương Vinh Miểu.Vương Vinh Miểu thở dài một hơi, quỳ xuống, dập đầu ba cái với Trần Thiên Hà, sau đó xoay người rời khỏi.Một lúc lâu sau, Vương Vinh Miểu bay ra khỏi sơn môn Huyền Thuỷ cung, biến mất ở phía chân trời....Khánh quốc, Kim Nhạn cốc.Kim nhạn là một trong ba đại phường thị của Khánh quốc, được Kim Nhạn tông thành lập.Bách khôi các là cửa hàng Vương gia mở ở Hắc Ưng sơn mạch, chưởng quầy là Vương Hữu San.Sau khi Vương Thanh Thuân trở lại Đông Hoang, dẫn về một đám tài nghệ nhân tài, Chế khôi là gốc rễ lập tộc của Vương gia, đương nhiên không thể buông tha cho.Có tài chính sung túc, còn có tài nghệ nhân tài.
Không tới năm năm, Khôi lỗi thú của Vương gia ở Khánh quốc có chút danh tiếng.Trong tầng năm, Vương Hữu San đang cùng một người nam mặt tròn nói cái gì đó, hai người vừa nói vừa cười, giọng điệu vô cùng thân thiện.Người nam mặt tròn là Vương Mạnh Ương, Trúc cơ tầng ba, hắn vốn là lệ thuộc vào tình báo đường, gia tộc bị thương nặng, từ sáng chuyển vào tối, Vương Mạnh Ưởng phụng mệnh gia nhập Thiên Phong thương minh.Vương Mạnh Ưởng giỏi về quan sát sắc mặt, hơn nữa được gia tộc giúp đỡ, hắn đã muốn đứng vững gót chân ở Thiên Phong thương minh, trước mắt là đảm nhiệm chấp sự mua đồ, phụ trách mua đồ luyện khí tu sĩ sử dụng tài nguyên tu tiên.Thương Minh là tổ chức thương hội, là nơi thu mua các đặc sản với giá thấp, bằng vào mạng lưới vận chuyển cực lớn, để vận chuyển thương phẩm đến địa phương khác.Chấp sự mua đồ cũng không dễ làm.
Thứ nhất, chấp sự mua đồ cần chạy khắp nơi, cần phải tiêu phí lượng lớn thời gian.
Thứ hai, tu vi không cao, cầm theo lượng lớn tài nguyên tu tiên, dễ dàng bị cướp giết.
Thứ ba, mua đồ tài nguyên tu tiên phải là hàng đẹp giá rẻ, giá quá cao, thượng tầng cũng sẽ không mua nhiều, tùy thời mà sẽ bỏ cũ thay mới.Có gia tộc giúp, Vương Mạnh Ưởng thoãi mái hơn.
Gia tộc giúp hắn thu thập tài nguyên tu tiên, lấy giá cao hơn giá thị trường một chút, bán cho Vương Mạnh Ưởng.Hai bên là quan hệ hỗ trợ.
Vương Hữu San phái người thu mua nguyên liệu tu tiên, bán cho Vương Mạnh Ưởng, lợi nhuận ổn định mà không bị lỗ, không cần lo nguồn tiêu thụ.
Vương Mạnh Ưởng cũng không cần dùng lượng lớn thời gian để đi thu mua tài nguyên tu tiên, tiết kiệm không ít thời gian và tinh lực.Đương nhiên, ngoại trừ rất ít tộc nhân Vương gia, những người khác đều không biết Vương Mạnh Ưởng có quan hệ với Vương Hữu San.“Cô cô, phía trên rất hài lòng với biểu hiện của ta, chuẩn bị để cho ta chủ trì Trúc cơ kỳ đấu giá hội, chủ yếu là bán đấu giá tài nguyên tu tiên Trúc cơ tu sĩ sử dụng.
Ta đã liên hệ không ít thương gia, gom góp tài nguyên tu tiên, nhưng mà ta vẫn cần gia tộc hỗ trợ.
Đây là lần đầu tiên ta chủ trì Trúc cơ kỳ đấu giá hội.”Vương Mạnh Ưởng giọng điệu thành khẩn, thần sắc có chút kích động.Thương minh và nhiều thế lực khác nhau, muốn đảm nhiệm chức vụ quan trọng, nhìn cống hiến đối với thương minh.
Thứ hai xem tu vi.Sau khi Vương Mạnh Ưởng gia nhập Thiên Phong thương minh, bắt đầu từ việc làm người hầu, giới thiệu khách các thương phẩm, hắn giỏi về quan sát sắc mặt, biết ăn nói.
Trải qua tay hắn bán được không ít thứ, hắn bình dị lại gần gũi, lại còn biết hiếu kính với chưởng quầy, lúc này mới thăng lên chấp sự, xem như là thăng chức, bổng lộc gia tăng không ít.Sau khi Trúc cơ, hắn tấng thăng thành chấp sự mua đồ, phụ trách mua đồ nguyên liệu tu tiên cho Luyện khí tu sĩ sử dụng.
Trong lúc ở đây, hắn quảng giao bằng hữu, cũng biến đối hố lộ thủ trưởng.Hắn tài giỏi lại hiểu chuyện, thủ trưởng tự nhiên thay hắn nói chuyện, cho hắn một lần chủ trì Trúc cơ kỳ đấu giá hội.
Nếu chủ trì tốt, nói không chừng Vương Mạnh Ưởng có thể tiến xa thêm một bước, một mình quản lý một cửa hàng.“Trúc cơ tu sĩ sử dụng nguyên liệu tu tiên, cái này không có vấn đề.
Nếu Kim Đan tu sĩ sử dụng nguyên liệu tu tiên? Gia tộc chúng ta có thể dùng đến.”Giọng nói Vương Hữu San tràn ngập tự tin.Vương Mạnh Ưởng có chút tâm động, hắn cẩt thận nghĩ nghĩ rồi lắc đầu nói: “Không cần, như vậy rất dễ thấy được, cũng không cần giải thích rõ ràng lắm, chuẩn bị thêm nhiều một chút tài nguyên tu tiên cho Trúc cơ tu sĩ sử dụng đi.
Đúng rồi, có thể chuẩn bị nhiều một tí tài nguyên tu tiên Nam Hải, ví dụ Trữ vật châu, san hô thạch, da thú, vân vân.”“Tốt, mấy thứ này đơn giản, nhưng cần thời gian nhất định.
Dù sao đường xá xa xôi, nhanh nhất cũng phải mất ba năm.
Tới kịp sao?”Vương Mạnh Ưởng gật gật đầu nói: “Tới kịp, chuẩn bị cho một đấu giá hội thực không dễ dàng.
Toàn bộ quá trình để ta xử lý, ta có năm năm thời gian chuẩn bị.”“Tốt, cái này không thành vấn đề, ta sẽ đưa tin cho gia tộc, chuẩn bị nhiều một chút đặc sản Nam Hải, nhưng mà sẽ không khiến người hoài nghi sao?”“Có thể sẽ không.
Có vài vị chấp sự cũng biết đến đặc sản tài nguyên Nam Hải.
Đều là thế lực bản thổ Đông Hoang bán cho bọn hắn.”Nghe xong lời này, Vương Hữu San an tâm.“Đúng rồi, lão tổ tông bọn họ vẫn khỏe chứ?”“Lão tổ tông rất khỏe.
Ngươi an tâm làm việc là được.
Nhớ kỹ, ngươi ở Thiên Phong thương minh càng lâu, đối với gia tộc chúng ta càng có lợi lớn.”Vương Mạnh Ưởng gật đầu, đáp ứng..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...