“Oành đùng đùng!”Kiếm trận bị phá đi, cự tượng màu đỏ mảu chảy không ngừng, khí tức uể oải.Một phi kiếm từ trong vô số màu xanh phi kiếm ngưng tụ thành giao long màu xanh đánh tới, xuyên thủng thân thể cự tượng màu đỏ.Phụ cận sáng lên một trận kim quang, hiện ra mấy chục ngọc bàn màu vàng.
Trên mỗi một ngọc bàn màu vàng đều có một bảo vật.“Tiếp tục vượt ải.”Vương Thanh Sơn chỉ cảm thấy hoa mắt một trận, chợt xuất hiện ở bên trong một khu rừng rậm.
Một trận thanh âm “Ong ong” trầm đục vang lên, hơn vạn con bọ cánh cứng màu đen bay ra từ trong rừng rậm.
Cầm đầu là một con bọ cánh cứng lớn dài cỡ ba trượng, là Thượng phẩm bậc ba yêu trùng.Vương Thanh Sơn vội vàng ăn vào một giọt linh nhũ ngàn năm.
Sau đó bấm niệm kiếm quyết, bảy thanh phí kiếm một hoá hai, hai hoá bốn, bốn hoá tám.
Hơn một ngàn thanh phi kiếm màu xanh đánh về phía đàn bọ cánh cứng màu đen.…Tầng thứ hai mươi sáu, Tử Nguyệt tiên tử sử dụng bốn con Khôi lỗi thú bậc ba, điên cuồng công kích một con rết màu đỏ hình thể thật lớn và một con cóc lớn màu trắng.
Chúng nó đều là thượng phẩm yêu thú bậc ba.Bốn con Khôi lỗi thú bậc ba có lực công kích rất mạnh, cầm trong tay trường côn.
Trên người con cóc màu trắng và con rết màu đỏ vết thương trùng trùng.Tử Nguyệt tiên tử bấm niệm pháp quyết, đỉnh đẩu sáng lên một trận tử quang chói mắt.
Hoá thành một mặt tiểu kính, phun ra một luồng ánh sáng mờ màu tím che kín con rết màu đỏ.
Con rết màu đỏ nhất thời không thể động đậy.Bốn con Khôi lỗi thú bậc ba ùa lên, con rest màu đỏ bị chém thành thịt nát.
Tử Nguyệt tiên tử lặp lại trò cũ, lại chém chết con cóc màu trắng.Phụ cận sáng lên một trận kim quang, hiện ra mấy chục ngọc bàn màu vàng, trên mỗi một tấm ngọc bàn đều có một kiện bảo vật.“Tiếp tục vượt ải.”…Tầng thứ hai mươi chín, Công Tôn Ưởng khống chế ba con linh thú, điên cuồng công kích một lão giả áo bào đen và một cô gái áo bào đen.Một con xích giao ba đầu, một con sư tử màu trắng và một con rết màu bạc thân hình to lớn.
Lão giả áo bào đen và cô gái áo bào đen đối mặt với công kích của ba con thượng phẩm bậc ba linh thú, có chút cuống tay cuống chân.Rống rống!Giao long ba đầu phun ra một mảng lớn hoả diễm màu đỏ, đánh về phía lão gải áo bào đen và cô gái áo bào đen.Sư tử màu trắng hung hăng vỗ cánh, gió lạnh gào thét thổi tới, bay ra hơn trăm khối băng cầu màu trắng.Con rết màu bạc phát ra tiếng tê minh quái dị, một mảng lớn tia chớp màu bạc bay ra.Hai tiếng kêu thảm thiết vang lên, lão giả áo bào đen và cô gái áo bào đen bị hoả diễm màu đỏ và tia chớp màu bạc bao phủ.Phụ cận sáng lên một trận kim quang, hiện ra mấy chục ngọc bàn màu vàng, trên mỗi một ngọc bàn màu vàng đều có một món bảo vật.Ánh mắt hắn đảo qua bảo vật trên ngọc bàn, sau đó mở miệng nói: “Tiếp tục vượt ải.”…Tầng thứ ba mươi mốt, Nhật Nguyệt cung Tống Thiên Dương và Mộc Nguyệt Hoa đang điên cuồng công kích một gã thanh niên đầu mọc một cái sừng màu vàng và một thiếu phụ lưng mọc một đôi cánh màu trắng.
Thanh niên áo vàng và thiếu phụ quần trắng trên người chồng chất vết thương.Tống Thiên Dương bấm niệm pháp quyết, đỉnh đầu sáng lên vô số kim quang.Hoá thành vô số quang điểm màu vàng, tản mát ra một cỗ sóng nhiệt khổng lồ.Mộc Nguyệt Hoa bấm niệm pháp quyết, trên đỉnh đầu sáng lên vô số ánh sáng bạc.
Hoá thành vô số quang điểm màu bạc, tản mát ra hàn ý lạnh đến thấu xương.Tiếng xé gió “Xẹt xẹt” vang lên, vô số quang điểm màu vàng đánh về phía thanh niên áo vàng, lượng lớn quang điểm màu bạc lại công kích thiếu phụ quần trắng.Quang điểm màu vàng đánh lên trên người thanh niên áo vàng, thanh niên áo vàng nhất thời bị một mảng hoả diễm lớn màu vàng bao phủ.
Phát ra một trận tiếng kêu thảm thiế.
Thiếu phụ quần trắng bị quang điểm màu bạc đánh trúng, nhất thời bị đông thành khối băng.Oành đùng đùng!Khối băng bị một món pháp bảo hình bán nguyệt chém thành hai nửa, thiếu phụ quần trắng hoá thành nhiều điểm linh quang tan biến.Phụ cận sáng lên một trận kim quang, hiện ra mấy chục ngọc bàn màu vàng, trên mỗi một tấm ngọc bàn đều có một món bảo vật.“Chúng ta tiếp tục vượt ải.”Bọn họ chỉ cảm thấy một trận mơ hồ, một lão giả áo bào đỏ mặt đầy hồng quang xuất hiện trước mặt bọn họ.
Bên người lão giả áo bào đỏ còn có thêm một con cự mãng màu đỏ kích thước thô to.“Hoả Nha thượng nhân!”Tống Thiên Dương và Mộc Nguyệt Hoa đưa mắt nhìn nhau một cái, sau đó đồng loạt thi pháp công kích Hoả Nha thượng nhận và cự mãng màu đỏ.…Tầng chứ ba mươi bốn, Chu Vân Tiêu nhìn thanh niên áo vàng phía đối diện, thần sắc có chút kích động.Cho dù là một đạo hư ảnh, Chu Vân Tiêu vẫn mười phần kích động.
Hắn chỉ từng thấy Thất Tuyệt đao hoàng một lần.
Lần đó Thất Tuyệt đao hoàng có chỉ dẫn hắn vài câu, xem như là một nửa đệ tử.“Sư phụ, đệ tử mạo phạm.
Đệ tử nhất định sẽ càng mạnh hơn so với ngài.”Chu Vân Tiêu hít sâu môt hơi, chiến ý ngập trời.Một đạo đao khí màu đỏ và một đạo đao khí kim sắc va chạm vào nhau, bộc phát ra một cỗ khí lưu cường đại.…Bên ngoài Trấn tiên tháp, Trần Ngang và các Nguyên Anh tu sĩ nhìn không chớp mắt về phía Trấn tiên tháp.“Lại có người vượt đến tầng thứ ba mươi bốn, không biết có thể vượt ải được hay không.”Trần Ngang tò mò nói.“Ha ha, sóng sau đè sóng trước, ai mà biết được! Lão phu nhớ không nhầm thì trong ngàn năm trở lại đây, chỉ có Tứ Quý kiến tôn xông qua được tầng thứ ba mươi lăm.
Nghe khôi lỗi thủ tháp giới thiệu, tầng ba mươi sáu là hư ảnh của Thanh Long chân nhân.
Người này là tộc trưởng Thanh giao tộc, nhất thống yêu tộc Nam Hải, xâm chiếm nhân tộc.
Nếu không phải có các vị tiền bối nhân tộc ra tay, Nam Hải đã là thiên hạ của Yêu tộc rồi.”.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...