Lý Thuỵ và Nam Cung Phù vẫn biểu hiện đáng chú ý như cũ, không qua bao lâu đã đánh bại đối thủ.“Vương sư điệt, bản cung là Liễu sư thúc của ngươi.
Lát nữa ngươi sẽ tỷ thí với tiểu đệ tử Lý Thuỵ của Đỗ đạo hữu.
Ngươi yên tâm, phương thức tỷ thí có lợi đối với ngươi.
Nếu ngươi thắng, ta sẽ có trọng thưởng, biết chưa?”Bên tai Vương Thanh Sơn truyền đến một đạo thanh âm ôn hoà của nữ.Vương Thanh Sơn nhìn về hướng đài chủ vị, ánh mắt chạm với một thiếu phụ váy lục.“Vâng, đệ tử tuân mệnh.”Vương Thanh Sơn không dám chậm trễ, vội vàng truyền âm đáp ứng.Một khắc đồng hồ sau, vòng tỷ thí thứ ba chấm dứt.
Mười bốn kiếm tu tiên vào vòng bốn.Lúc này, đối thủ của Vương Thanh Sơn là Hải Tâm Nhẫm.Ngay từ lúc bắt đầu tỷ thí, bọn họ dường như đều đồng thời ra tay, không nương tay.Hải Tâm Nhẫm thả ra chín thanh phi kiếm màu đỏ, hoá thành chín con cự mãng kích thước thô to, đánh qua.Tu vi của Hải Tâm Nhẫm cao hơn sơ với Vương Thanh Sơn, số lượng phi kiếm cũng nhiều hơn.
Vương Thanh Sơn tính tốc chiến tốc thắng.Hắn lấy ra Thanh Ly kiếm, hoá thành một đạo cầu vồng màu xanh dài mấy trượng, chém về phía chín cự mãng màu đỏ.Hải Tâm Nhẫm biến đổi kiếm quyết, chín con cự mãng hợp thành một thể.
Hoá thành một con giao long với hình thể thật lớn, mở ra mồm máu, nuốt lấy cầu vồng màu xanh.Vương Thanh Sơn biến đổi pháp quyết, giao long màu đỏ lộ ra vẻ mặt thống khổ.
Thân thể bị chém làm hai, một đạo cầu vồng màu xanh từ vết chém bay ra.Hải Tâm Nhẫm nhíu mày, mở miệng, một đạo cầu vồng màu đỏ bay ra, nghênh hướng đánh về phía cầu vồng màu xanh.Khanh khanh khanh!Tiếng kim thiết giao nhua vang lên trầm đục, hai mũi nhọn xanh và hồng giao nhau.Hải Tâm Nhẫm biến đổi kiếm quyết, cầu vồng màu đỏ hào quang đại trướng.
Hiện ra một mảng hoả diễm lớn màu đỏ, phi kiếm màu xanh mơ hồ rơi vào thế hạ phong.Vương Thanh Sơn nhướng mày, biến đổi kiếm quyết.
Cầu vồng màu xanh bay trở về, dừng ở trước người hắn.Hắn nhẹ nhàng vuốt ve Thanh Ly kiếm một chút, giống như đang vuốt ve người yêu mình vậy.
Trên người hắn lao ra một cỗ kiếm ý, Thanh Ly kiếm hào quang tăng vọt, phát ra tiếng chói tai, thân kiếm vặn vẹo chuyển động.Cùng lúc đó, đại đa số kiếm tu đều kích động hẳn lên, phát ra từng trận tiếng kêu kinh ngạc.Trong mắt Lý Thuỵ xẹt qua chút kinh ngạc, cất lời: “Kiếm ý!”Kiếm ý là kiếm ý đồ mà kiếm tu sử dụng.
Ví dụ như từ trước đến nay, kiếm tu có cấp bậc đều có kiếm ý biểu hiện.
Tiêu Diêu kiếm tôn lĩnh ngộ là tiêu diêu kiếm ý, vô chiêu vô thức, kiếm tuỳ tâm dục, thay đổi liên tục, tiêu diêu tự tại.Kiếm ý phân ra rất nhiều loại, có thể lĩnh ngộ loại kiếm ý nào, hoàn toàn dựa vào lý giải của kiếm tu đối với kiếm ý....Vương Thanh Sơn từng hỏi qua Tiêu Diêu kiếm tôn, kiếm ý hắn lĩnh ngộ là loại gì? Tiêu Diêu kiếm tôn nói hắn cũng không nhìn ra được.Kiếm ý có vô số loại, mỗi một loại kiếm ý đều có hình thức biểu hiện không giống nhau.
Kiếm ý Vương Thanh Sơn lĩnh ngộ có vẻ độc đáo, hắn là vì bảo hộ tộc nhân mới lựa chọn tu luyện kiếm đạo.
Kiếm tâm của hắn có liên quan đến gia tộc.Tiêu Diêu kiếm tôn phân tích, Vương Thanh Sơn nếu muốn hoàn toàn phát huy uy lực của kiếm ý.
Đầu tiên phải rõ ràng kiếm ý hắn lĩnh ngộ là gì, vô địch hay không? Hay là gặp thần giết thần, gặp Phật giết Phật?Vương Thanh Sơn mấy năm nay luôn không ngừng tự hỏi, kiếm ý hắn lĩnh ngộ là cái gì.
Chính hắn cũng không rõ ràng, hắn biết có liên quan đến gia tộc.
Nhưng cụ thể là cái gì, hắn cũng không rõ ràng lắm.Tiêu Diêu kiếm tôn trước kia theo khuôn phép cũ, từng chiêu từng thức đều dựa theo điển tịch để tu tập, không khác gì những kiếm tu bình thường.
Sau này hắn tự mình thiêu huỷ toàn bộ điển tịch kiếm đạo, quên đi kiếm quyết chiêu thức.
Kiếm tuỳ tâm tuỳ dục, thay đổi liên tục, không có chiêu thức cố định, hắn gọi là tiêu dao kiếm ý.Vương Thanh Sơn chỉ mới lĩnh ngộ kiếm ý bước đầu, cũng không biết chân lý của kiếm ý.
Chờ hắn lĩnh ngộ được chân lý của kiếm ý, thực lực nhất định sẽ đại trướng.Sắc mặt Hải Tâm Nhẫm trở nên ngưng trọng.
Nàng thật sự không ngờ tới Vương Thanh Sơn lại có thể lĩnh ngộ kiếm ý.
Kiếm ý có liên quan với trải nghiệm của cá nhân, phàm là người có thể lĩnh ngộ kiếm ý, thực lực tăng cao, những kiếm tu khác không thể sánh bằng.Nàng mở miệng, một đạo hồng quang bay ra, hoá thành một thanh phi kiếm trong suốt màu đỏ, trên chuôi kiếm điêu khắc một hoa văn hình đoá hoa.“Phập” một tiếng, phi kiếm màu đỏ hiện lên một tầng hoả diễm màu đỏ, nhiệt độ phụ cận đột ngột tăng cao.Phi kiếm màu đỏ quang mang đại thịnh, hoá thành một đoá hoa sen màu đỏ cao một thước.
Hoa sen đỏ chuyển động rất nhanh, bay về hướng Vương Thanh Sơn.Hoa sen màu đỏ rất nhanh tiến đến trước Thanh Ly kiếm, Thanh Ly kiếm hung hăng chém về phía hoa sen màu đỏ.Tiếng xé gió “Xẹt xẹt” vang lên, hoa sen màu đỏ rất nhanh chuyển động.
Vô số kiếm khí màu đỏ bay ra, toàn bộ chém về phía Thanh Ly kiếm.Mặt ngoài Thanh Ly kiếm được bao bọc bởi một mảng ánh sáng xanh nhạt.
Luồng sáng xanh nhạt như có một lực lượng thần bí nào vậy, kiếm khí màu đỏ ùa ùa công kích Thanh Ly kiếm.
Thanh Ly kiếm tăng vọt, kiếm quang đại trướng không chỉ gấp đôi.Hải Tâm Nhẫm nhíu mặt mày liễu, biến đổi kiếm quyết, hoa sen màu đỏ khôi phục bản thể.
Cùng chín thanh phi kiếm kết hợp làm một thể, hoá thành một cây cự kiếm dài hơn mười trượng, chém về phía Thanh Ly kiếm.Khanh!Hai thanh kiếm va chạm vào nhau, phát ra tiếng kim thiết giao nhau.Thanh Ly kiếm không ngừng chớp động, tựa như ngăn không được cự kiếm màu đỏ.Vương Thanh Sơn rất rõ ràng, so sánh pháp lực mà nói, hắn không thắng được Hải Tâm Nhẫm..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...