Thánh Gióng Tại Tu Chân Giới
Trúc gia trang vẫn mang một mảnh bình dị, nhẹ nhàng. Nơi đây dường như còn yên lặng hơn khi mà những hài tử đã được thu vào Việt tông tu luyện từ lúc bẩy tuổi khi mà đã xác định được linh căn trong cơ thể.
Thanh Hà ngồi diệt lụa bên hiên nhà ánh mắt đôi khi lơ đễnh nhìn xa xăm, nhi tử nàng đi đã được một tuần lễ. Đây là lần đầu tiên nàng xa con lâu như vậy. Ngôi nhà dường như lạnh lẽo hơn khi thiếu đi tiếng cười đùa của con trẻ, nàng có đôi chút không quen thuộc.
Nàng dừng đưa thoi, đứng dậy mắt nhìn qua rừng trúc, trên khuôn mặt xinh tươi hiện lên nụ cười như mùa xuân mới chớm, làn gió như kẻ thích đùa làm tà áo bay bay.
Thiếu nữ bế trên tay một tiểu hài đồng từ trên cao hạ xuống sân nhà, tiểu hài đồng vui vẻ nhảy xuống đất giang hai tay chạy về phía nàng líu lo:
" Mẫu thân, minh minh về rồi!"
Thành Hà đưa tay đón nhi tử vào lòng, nàng ôm thân thể nhỏ bé ấy thật chặt, khẽ hít hà mùi hương trên mái tóc, nàng thơm nhẹ lên vầng trán, nàng nói giọng hiền dịu:
" uh! Minh minh đi chơi có vui không?"
Gióng cảm nhận sự thân thuộc trong lòng mẫu thân, thật ấm áp " minh minh vui, nhưng rất nhớ người"
" mẫu thân, cũng rất nhớ minh minh " nàng thủ thỉ
Nhìn thấy trong sân thiếu nữ lạ mặt đang đứng nhìn hai mẫu tử mình. Thanh Hà cảm nhận được hơi thở yêu khí cường đại của yêu thú nguyên anh trung kỳ hơi ngạc nghiên Việt tông lại có thêm nhân vật lợi hại mới sao?
Nàng để nhi tử xuống đất đưa tay xoa xoa mái tóc non mềm mượt " minh minh vị tiểu thư này là ai vậy??"
Gióng nghe mẫu thân hỏi thì bi bô " mẫu thân nàng là kim thiềm, người mà bọn minh minh gặp ở thành lam nhiên, hiện làm phía đường chủ Việt tông"
" vậy à! Xem ra lần này có không ít chuyện đây, tối minh minh kể lại cho ta nghe nhé!"nàng cười nói
Gióng gật gật đầu. Kim thiềm nghe thấy công tử và mẫu thân nhắc đến mình thì tiến lên chùng chân lễ phép" Kim Thiềm bái kiến phu nhân"
Thanh Hà gật đầu "kim phó đường chủ khách khí rồi. Ta phải cảm tạ ngươi đã đưa nhi tử ta quay trở về an toàn mới đúng."
Kim Thiềm lắc lắc đầu không dám " đó là việc Kim Thiềm nên làm. Đâu dám để phu nhân cảm tạ."
Thanh Hà dùng thần thức đảo qua người của Kim Thiềm. Kim Thiềm không ngăn trỏ vì phu nhân là mẫu thân của công tử, hơn nữa nàng không ngăn trở được vì qua lời của mọi người nàng đã biết sự cường đại của phu nhân.
Thanh Hà nhìn Kim Thiềm rồi lẩm bẩm ngạc nghiên" Kim Thiềm Thừ. Yêu thú hiếm có ah, lại là nguyên anh trung kỳ Việt tông nhặt được bảo rồi."
Kim Thiềm ngạc nghiên vì rất ít người biết được danh tự của nàng " phu nhân thật học rộng hiểu sâu, Kim Thiềm đúng là có tên như vậy"
" ta cũng chỉ là đọc qua một vài bản cổ thư nhắc về ngươi thôi chứ đây là lần đầu tiên gặp được ah. Không ngờ ở lam nhiên thành nhỏ bé này lại xuất hiện." Nàng lắc đầu
Thánh Gióng cũng kinh ngạc, Kim Thiềm Thừ này Gióng cũng biết nhưng nhất thời không nhớ đến thì ra lại đúng là Kim Thiềm thừ còn được gọi là Chiêu Tài Thiềm có khả năng hút tiền ah đúng là nhặt được bảo, phen này tiền vào như nước biển đông rồi càng nghĩ mắt gióng càng loé sáng.
Thanh Hà hơi cảm khái về vận khí của Việt tông, hẳn là sau này Việt Tông còn phát triển rất mạnh.
" cũng sắp đến giờ cơm tối rồi, Kim Thiềm ở lại ăn cơm với nhà ta rồi nghỉ ngơi ở phòng Xuân Mai đi ngày mai hẵng trở về." Thanh Hà ngẫm nghĩ nói
" việc này thì..." Kim Thiềm do dự suy nghĩ.
Nghe mẫu thân nói vậy, Gióng nhìn Kim Thiềm dù sao có thêm người nhà cũng cảm giác ấm cúng, tươi mới hơn. Gióng bảo" ngươi ở lại đi"
Được công tử đồng ý, Kim Thiềm liền gật đầu đáp ứng.
Thanh Hà bẹo bẹo má Gióng " minh minh muốn ăn gì để mẫu thân đi nấu nào??"
Gióng chạy quanh mẫu thân tung hô " chỉ cần là mẫu thân nấu món gì cũng ngon, minh minh đều thích hết"
" cộc cộc tiểu tử lẻo mép, chỉ biết nịnh nọt là giỏi" Thanh Hà vui vẻ cốc đầu gióng mấy cái trách yêu.
" được ta đi nấu cơm đây" nói rồi Thanh Hà quay lưng đi vào bếp.
" công tử, tiểu kim đi giúp phu nhân."
" uk, nàng đi đi. "
Kim Thiềm đi vào bếp phụ Thanh Hà. Gióng ra sạp nằm ngồi đợi ngẫm nghĩ về việc thuyết phục mẫu thân chấp nhận việc làm đường chủ nữ đường. Không biết người có đồng ý không vì người trước đây phong bế tu vi hẳn là có nguyên do gì đó.
Gióng Nằm suy nghĩ một hồi thì ngủ thiếp đi lúc nào không biết, có lẽ vì ở nhà rất thoải mãi nên Gióng được tâm thần được thả lỏng.
Nấu nướng xong xuôi, cơm nước đã được dọn đầy đủ lên nhà. Nhìn nhi tử ngủ ngon trên sạp, nàng nói " Kim Thiềm, gọi công tử vào nhà dùng cơm đi."
" vâng, thưa phu nhân" Kim Thiềm đáp lời rồi tiến về phía sạp lay lay tay Gióng " công tử dậy dùng cơm đi kẻo nguội."
Gióng mở mắt gật đầu đứng dậy tiến vào nhà, kim thiềm lẽo đẽo theo sau. Cơm nước đều là những món đơn giản ba người quây quần quanh chiếc mâm nhỏ ăn uống, Gióng kể lại cho mẫu thân những chuyện sảy ra trong kỳ tuyển Trạch đệ tử ở thành lam nhiên rồi chuyện huynh đệ thạch sanh nhận đồ đệ như thế nào, dạy đệ tử bổ củi ra sao, nhị nữ nghe chuyện Gióng kể kết hợp với lời bình luận khôi hài của Gióng thì liên tục cười vui vẻ. Không khí trong ngôi nhà tranh nhỏ trở nên tươi sáng hơn rất nhiều, bởi tình thân.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...