Quá điên cuồng, quá kỳ lạ một nữ tử trường thành đang đổ gục trước chân của một tiểu hài tử, bất kỳ ai một nam nhân thẳng nào cũng phải bật dậy và thốt lên rằng:
- lão tặc thiên, lão bất công với ta.
Hàn lệ nhìn gióng chờ đợi. Gióng giả vờ ngẫm nghĩ băn khoăn rồi đáp:
- hảo đệ đi với tỷ
Đùa à bản thần mà không đi cũng phải đi ah, đi đến đâu tính đến đấy vậy. Gióng nắm tay Hàn lệ quay trở về đám người đang đứng dưới mưa.
Lúc này mọi người đã tỉnh táo lại, bạch khởi kêu người trói chúng nhân trúc gia trang lại
- trói chúng lại, mang về. Giết cũng phí mang về để chúng khai thác mỏ.
Lũ người ngũ lang trại túm tụm mang dây trói lại, Trúc thanh lúc này đã tỉnh, người còn suy yêu nhìn về phía gióng đang cầm tay Hàn lệ lắc đầu
- tần minh ah, sao con lại chạy lung tung vậy chứ. Con có làm sao thì ta biết ăn nói sao với Thanh Hà đây.
Người trúc gia trang bị trói lại nối với nhau thành một hàng dài. Nhìn mọi việc đã hoàn thành bạch khởi tiến về phía Hàn lệ nói:
- tam muội, vị nam hài này là thế nào??
Hàn lệ nhìn bạch khởi cười:
- muội muốn đưa nó theo chơi đùa.
Mắt bạch khởi loé sang, có tia ghen gét sát khi phảng phất
- không được, muội chắc hiểu tầm quan trọng của hoạt động này.
Cảm nhận từ sự bất thường của lời nói và sát ý từ người hắn, nàng đứng chắn trước người gióng đáp lại:
- noá chỉ là một tiểu hài tử mà thôi! Huynh có thể tha cho người lớn thì sao không thể tha cho nó?
- tha ư?? Bọn chúng ta sẽ bắt chúng khai thác mỏ đến chết, còn đám nữ nhân có thể chạy đi đâu chứ đem về làm vật tiêu khiển cho huynh đệ rồi giết. Đám hài tử để làm gì?? Giết đi trừ hậu hoạn.
- tránh ra
Bạch khởi quát, đoạn đưa tay gạt Hàn Lệ ra một bên. Nhưng Hàn lệ không di chuyển
- muội muốn trái lại ta sao???
Hàn lệ vẫn đứng chắn trước gióng mặc kệ hắn muốn gạt nàng sang một bên, nàng biết rằng không thể giữ tiểu nam hài này lại rồi nàng quay đầu lại nói:
- đệ đệ chạy đi
Gióng nghe vậy quay người chạy, bạch khởi cười:
- khặc khặc chạy được sao
Toan bật người đuổi theo thì bị Hàn lệ vung tiên chặn lại, nhìn Hàn lệ vì một tiểu hài tử mà định xuất thủ với mình, mắt loé lên hung ác nhếch mép nói:
- muốn chết..
- nhị ca đắc tội rồi! Ta không thể để huynh đi.
Nàng kiên định nói, mặc kệ nàng không thể để hài tử này rơi vào tay bạch khởi được.
Bạch khởi vung vẩy quạt không nói phất từng đám lửa về Hàn lệ. Nàng gắng sức vung tiên sử dụng linh lực chống đỡ lại. Khí kình giữa trận giao đấu giữa hai người làm gióng mới chạy được mấy bước chân bị hất bay xuống Vũng nước pha máu loãng, bì bạch mãi mới đứng dậy được.
Gióng nhìn về phía hai người, hai người quẩy gần chục chiêu thì do chênh lệch cấp độ tu vi chỉ một lúc Hàn lệ đã bị bị bạch khởi phất bay ra xa, y phục của nàng bị lửa đốt cháy phần thân trên, bộ ngực lớn trắng muốt, vung vẩy có hai cái núm hồng xinh xắn, nàng nhìn về phía gióng đang đứng dậy từ Vũng máu bất lực.
Thấy nàng đã không thể ngăn trở nữa bạch khởi ra lệnh cho một gã trúc cơ bên cạnh:
- đi đứa nhóc lại đây ta phải giết nó trước mặt tiểu tiện nhân này.
Nói rồi hắn tiến về nơi hàn lệ đang nằm trên mặt đất đang cố chống hai tay để nâng thân trên với bầu sữ khiêu khích vung vậy.
Hắn lại gần một tay chộp lấy bên ngực hàn lệ nắn nắn tay kia vỗ vỗ má hàn lệ, vừa vỗ vừa nói, nắn cái, vỗ cái, nói từng câu:
- tiện nhân ngươi ngĩ ngươi là ai??
- bọn ta chỉ gọi ngươi một câu tam muội là ngươi nghĩ ngươi thật sự là tam muội của bọn ta sao??
- ngươi chỉ là con hàng bị bọn ta lợi dụng thôi, không là kết Đan thì ta đã ăn ngươi lâu rồi.
- có mỏ linh thạch, ngươi ngĩ một kết đan như ngươi còn thiếu sao???
- dám xuất thủ với ta, để xem tối về ta xử lý ngươi thế nào??
Hàn lệ bị hắn bóp ngực những nàng chẳng thấy một thứ khoái cảm giống như mới đây không lâu, nàng chỉ thấy đau điếng, thấy nhục nhã, ngực nàng hằn lên những lằn đỏ. Nàng nhìn hắn với ánh mắt oán độc, đầy hận thù nhổ một bãi nước bọt vào mặt hắn nói:
- lũ vô sỉ.
Bạch khởi đưa tay quệt nước bọt của Hàn lệ đưa vào miệng mút chụt chụt cười dâm đãng:
- hương vị không tệ, có cá tính, ta thích
Nói rồi vung tay tát mạnh một cái hàn lệ úp người sang một bên dúi dụi.
Tiếng tát đánh bốp một cái thì một tiếng đánh rầm một cái thân thể người to lớn đổ xập xuống cạnh hắn, thân thể này trên má có một vết tay hằn đỏ nằm bất tỉnh, bạch khởi nhận ra đây là tên vừa nãy hắn sai đi bắt tiểu hài tử. Đang không hiểu tại sao thì nghe một giọng nói thanh thuý vang lên:
- giám động đến nhi tử của ta, đã hỏi ta chưa???
Hắn đứng dậy quay người lại nhìn về nơi phát ra thanh âm, bên cạnh tiểu hài tử đó xuất hiện một thiếu nữ dáng cao mặc y phục trắng, lớp y phục bị nước mưa ướt dính sát vào người thiếu nữa làm hiện ra lồ lộ những đường cong quến rũ, hắn nuốt nước bọt ừng ực. Hắn chưa từng thấy nữ nhân đẹp như vậy.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...