Thánh Đường

Đám người Hà Túy ngược lại đã thông suốt, mặc cho số phận, đi từng bước một, chỉ có Lý Thiên Nhất càng cố gắng tu hành, bởi vì hắn tin tưởng, Vương Mãnh, Minh Nhân bọn hắn nhất định trở về, sẽ trở nên càng mạnh hơn nữa, ngây thơ cũng tốt, ngốc cũng có thể, hắn chính là sống như vậy.

Lại nửa năm qua đi, một tiếng bạo vang trong Ngọa Long sơn, Vương Mãnh cả người bay ra ngoài, tiếng cười to của Mặc Thần truyền đến.

"Tiểu tử xem ra ngươi đã hoàn toàn khôi phục."

"Đa tạ tiền bối, mặc dù không biết cái gì đột phá, nhưng có cảm giác lực lượng súc tích lại."

"Ha ha, theo cách nói của ngươi, người khác ở tầng bốn mươi chín, ngươi chỉ cần tầng bốn mươi lăm, hiện tại đến Tiểu Viên Mãn cũng chỉ kém lâm môn một cước."

"Chẳng qua đã phụ tâm ý tiền bối rồi, Khí Hồn thủy chung không có xuất hiện."

Vương Mãnh có chút hổ thẹn.

"Ha ha, tiểu tử, đó cũng không phải do ngươi, có Mệnh Khí đương nhiên tốt, thế nhưng có chút ít cao thủ cấp cao nhất, cũng không hoàn toàn có Thánh Tượng cùng Mệnh Khí, ngươi có được Ngũ Hành Thể, cái này là cơ duyên của ngươi,bọn hắn cũng sẽ có cơ duyên của bọn hắn, hơn nữa, còn chưa tới Tiểu Viên Mãn, ai cũng không biết kết quả."

Mặc Thần cười nói, kỳ thật trong lòng cũng cảm thấy có chút kỳ quái, dùng lực lượng Đại viên mãn của hắn, dùng Thái Âm đại pháp bổ sung lâu như vậy cũng không có hiệu quả, cuối cùng chỉ có thể lui mà cầu tiến, dùng Mệnh Khí của hắn vì Vương Mãnh hình thành một cái ngụy Khí Hồn, tiến vào Tiểu Viên Mãn cũng có thể gia tăng vài phần hy vọng, chẳng qua ngụy Khí Hồn cũng không cách nào tồn tại, hầu như vừa hình thành liền tiêu tán, loại sự tình này mà mới nghe lần đầu.

Thái Âm Môn cũng là một trong những môn phái xưa nhất ở Tiểu Thiên Thế Giới, nội tình cũng không phải là môn phái bình thường có thể so sánh, kể cả Ngũ Hành Thể, chẳng qua ở Thái Âm Môn loại thể chất như Ngũ Hành Thể cũng là loại hình bị buông tha, quá hao tổn của cải tài nguyên, vừa không có Mệnh Khí cùng Thánh Tượng, thực không có giá trị, hơn nữa mấu chốt nhất là, Ngũ Hành Thể không cách nào đột phá Tiểu Viên Mãn.

Bỗng nhiên, thiên địa một hồi lay động, phảng phất dưới đại địa ẩn sâu hồng hoang quái vật, lắc lư trong chốc lát mới dừng lại.

"Đây là Long Hồn triệu hoán, xem ra là muốn triệu hoán những...Cự Long sắp chết về đây, ha ha, những thứ sinh vật cổ xưa này cũng tràn đầy bí mật, Long từ nơi nào sinh ra cũng không biết, nhưng lúc sắp tử vong đều về đây."

"Tiền bối, chẳng lẽ Tinh Minh, ba đại môn phái, chưa nghĩ qua triệt để dò xét Long mộ một chút?"

Vương Mãnh nhịn không được tò mò hỏi.

"Đương nhiên, bất quá đó là trước đây lâu rồi, Tinh Minh đã từng phát động một lần kế hoạch nhằm vào Long huyệt, chỉ là chết sáu vị Đại viên mãn, mười mấy tên Tiểu Viên Mãn tam trọng thiên tứ trọng thiên cao thủ, cũng chỉ mới đến tầng hai Long huyệt dưới đất, ngươi cảm thấy còn có thể nếm thử nữa sao?"

Mặc Thần cười nói, sinh vật cường đại giữa thiên địa này, mặc dù đã chết cũng đều có phương pháp bảo hộ nơi yên nghỉ của mình.

Vương Mãnh tắc luỡi, sáu cái Tông Chủ, mười mấy tên tông sư cùng lão tổ cấp bậc, sát a..., đủ để dẹp yên một tiểu thiên giới rồi, thực là đại thủ bút a....


"Đến lúc đó, chúng ta sẽ bảo kê các ngươi đến cửa vào tầng thứ nhất, mà người đi vào sẽ đem nguyên lực khống chế xuống Tiểu Viên Mãn nhất trọng, tình huống này sẽ bị Long mộ nguyền rủa thấp nhất, cho nên ngươi cũng không tính là chịu thiệt."

"Ha ha, tiền bối, ta có chút chờ mong đụng Trịnh Đại Thế rồi."

Vương Mãnh liếm liếm bờ môi.

Lời này đổi lại là người khác thì khẳng định là nói khoác, mặc dù giảm thấp nguyên lực xuống thì cường giả vẫn là kẻ mạnh, nhưng Vương Mãnh nói vậy thì tất có chỗ dựa, kiếm pháp Vương Mãnh thật sự quá siêu phàm, hắn đã đến cấp bậc này, coi như Mặc Thần tự mình thi triển bất quá cũng chỉ như vậy.

Mặc Thần nhìn ra, nếu Vương Mãnh không phải Ngũ Hành Thể, có được Mệnh Khí tiềm chất, thì tiền đồ bất khả hạn lượng, có Ngũ Hành Thể chỉ gặp thêm nhiều trắc trở, nhưng tiểu tử này chiến thắng người khác là ở lạc quan.

Mặc Thần cùng Vương Mãnh thu thập thoáng vài đồ vật, nhà tranh trong ngọn lửa hóa thành tro tàn, bởi vì bây giờ đi sẽ không trở về nữa, Mặc Thần nhìn như thế nào thì cũng không giống là sắp tọa hóa, trên đường đi cùng Vương Mãnh chuyện trò vui vẻ, theo Long huyệt triệu hoán bắt đầu, cần có một thời gian ngắn thì Cự Long mới có thể trở về, mà lúc này là thời gian nhân loại chuẩn bị.

Lúc này ở Hóa Long trì, một đạo quang mang phóng lên trời, toàn bộ đại điện một hồi lay động, mặc dù trong lòng đất, nhưng không có cách nào ngăn trở thiên kiếp hình thành, trên Hóa Long điện trời u ám, tiếng sấm mơ hồ rung động.

Toàn bộ đệ tửThiên Cơ môn đều đã đến, Tam đại trưởng lão tọa trấn, lằng lặng cùng đợi.

Lúc này Số 3, số 5, số 7, Số 9 cũng không có đi, bọn hắn đã ly khai Hóa Long trì rồi, ai có thể nghĩ số 2 vốn rớt lại phía sau, . . . Bây giờ số một đột nhiên tăng mạnh tiến vào Tiểu Viên Mãn, thực là vội vàng không kịp chuẩn bị.

Đương nhiên ngươi có thể quy tội cho Cực Đạo Minh, nhưng tài nguyên thì bọn họ lấy ở đâu???

Người khác không thể giúp gì dưới thiên kiếp, thằng nào muốn ra tay đều sẽ bị dính vào, thậm chí dẫn phát thiên kiếp lớn hơn.

"Thánh Quang Ma Thần Thể quả nhiên không giống người thường, bảy bảy bốn mươi chín Thiên Hỏa lôi kiếp tinh lọc, hẳn là phê lắm đây."

Các tu sĩ còn lại cũng biểu lộ các loại phức tạp, thất bại thất bại, không đạt không đạt, mà số một đã tiến vào Tiểu Viên Mãn, cũng dẫn phát thiên kiếp, xuất hiện thiên kiếp, có nghĩa rất có khả năng xuất hiện Thánh Tượng.

Ầm ầm long. . .

Thiên địa chi uy há cho khinh thường, từng đạo Cực Hỏa Thiên Lôi đánh vào Hóa Long trì, một đạo tiếp một đạo, toàn bộ Hóa Long điện đều đang run rẩy.

Hóa Long trì là thế nhưng Thiên Cơ môn lựa chọn thuận lòng trời, có thể giảm xuống uy lực của thiên kiếp đến mức thấp nhất, dù vậy Minh Nhân dẫn thiên kiếp cũng vô cùng kinh người.

Nước Hóa Long trì đã khô, lúc này Minh Nhân nhắm hai mắt, tựa hồ hoàn toàn không cảm giác thiên kiếp đến, chung quanh biến thành biển lửa, Hóa Long điện trên trời toàn bộ tan vỡ trong biển lửa.


Người ở phía ngoài giật thót, có thể thành công sao?

Thiên kiếp một đạo tiếp một đạo đánh vào, thế nhưng trong Hóa Long điện một điểm phản ứng đều không có, . . . Không có chống cự? (Hóa Long trì chứ nhỉ??HLĐ vỡ rồi vả lại có thấy lão Khô nhắc tới MN vào HLĐ đâu @@~)

Đây không phải là bị thiên kiếp đánh chết tươi rồi chứ?

Trịnh Đại Thế biểu lộ nghiêm túc, trong nội tâm nhịn không được thầm vui, bổ chết một người thiếu một kẻ địch!

Ba cái trưởng lão thì rất khẩn trương, nếu thất bại, tổn thất này đã quá mức có thể rồi, Thánh Tượng thể tiêu hao phi thường lớn, khoảng thời gian này Minh Nhân tiêu hao tài nguyên đủ cho một môn phái dùng hơn mười năm. Tu chân chính là tiêu hao.

Thiên kiếp cuồn cuộn, Hóa Long trì hóa thành bột mịn, thẳng đến cuối cùng Minh Nhân cũng không có bất kỳ phản ứng gì.

Mã Điềm Nhi nhoáng một cái, chẳng lẽ Minh Nhân cũng muốn... (trù ẻo vl!)

Vốn nàng cũng bị đưa đi, nhưng vì Minh Nhân chiếu cố nên được ở lại, Mã Điềm Nhi có dự cảm không tốt rồi, nhưng nàng tin tưởng vững chắc Vương Mãnh nhất định sẽ không có việc gì, nhất định sẽ còn sống trở về!

"Thất bại." Trịnh Đại Thế trong tiếng nói mang theo một sự vui sướng.

Những tu sĩ khác cũng châu đầu ghé tai, người này không chết, bọn hắn sao có cơ hội.

'Rầm Ào Ào', 'Rầm Ào Ào'.

Trong phế tích truyền đến tiếng vang, thời gian trôi qua, một thân ảnh đứng lên.

Vẫn là vẻ mặt bình thản, Minh Nhân ngẩng đầu nhìn trời, quét bụi bậm trên người. (Dưới đất nhìn trời kiểu gì nhỉ @@~ Chẳng lẽ là thiên kiếp đục 1 lỗ @@~)

Ba vị trưởng lão thân hình nhoáng một cái đã tới bên Minh Nhân, trợn mắt há hốc mồm, "Đã thành sao?"

Tình hình chung bọn hắn đều có thể phán đoán, vấn đề là điều này cũng thật là quỷ dị quá đi, bọn hắn đều bị làm cho hồ đồ rồi.

"Cái này. . . Chính là thiên kiếp sao?" Minh Nhân nhàn nhạt mà hỏi.


"Vâng. . . Đúng vậy, thành, đã thành sao?"

"Quá yếu." Minh Nhân nhàn nhạt nói một câu, thân hình nhoáng một cái biến mất, lưu lại ba cái trưởng lão hai mặt nhìn nhau. (Quá kiêu ngạo – Bất quá ta thích :3 )

Cái gì quá yếu? Thiên kiếp?

Trịnh Đại Thế cả kinh, đột nhiên lui về phía sau, Minh Nhân hiện ra trước mặt của hắn.

Trịnh Đại Thế bỗng nhiên sững sờ, chính mình sợ cái gì, cho dù hắn tiến vào Tiểu Viên Mãn, ai biết hắn có tu thành Thánh Tượng không, huống chi ít nhiều gì thì mình cũng là Tiểu Viên Mãn lưỡng trọng thiên rồi, cho dù tu ra Thánh Tượng cũng không phải là đối thủ của mình. Ít nhất là bây giờ.

Minh Nhân nhìn qua Trịnh Đại Thế, "Vương Mãnh đâu?"

Trịnh Đại Thế chuẩn bị mở miệng mắng, nhưng cuối cùng vẫn không mở miệng ra mắng được, "Không biết."

Khóe miệng Minh Nhân bỗng nhiên lộ vẻ tươi cười, tay phải chụp vào Trịnh Đại Thế, Trịnh Đại Thế không hề khách khí, một quyền đánh hướng Minh Nhân.

Thế nhưng nguyên lực như tiến vào động không đáy.

Trịnh Đại Thế bị Minh Nhân hư không một trảo bắt lấy, Minh Nhân lúc này lạnh lùng, tất cả mọi người ngây dại, kể cả Trịnh Đại Thế.

Hắn không dám phản kháng.

Ô sịt..., hắn quả thực tu thành!

Một trong thập đại thánh thể—— Thánh Quang Ma Thần Thể.

Sau lưng có một cự nhân xuất hiện, một bên sáng ngời thần quang, một mảnh thì đốt lên hắc ám ma diễm.

Thánh Quang Ma Thần Thể.

Tất cả tu sĩ Thiên Cơ môn đều quỳ xuống, Thánh Quang Ma Thần Thể cùng Thánh Tượng Thánh nữ là đồng cấp đó a.

Ba vị trưởng lão kích động, toàn thân run rẩy, 500 năm rồi, Thánh Quang Ma Thần lại lần nữa hiện thế!

Theo truyền thuyết, trong tất cả các thánh thể, Thánh Quang Ma Thần Thể nắm giữ lực lượng hư thật Âm Dương,dù là thiên kiếp đều bị mê hoặc, ba vị trưởng lão kinh hãi càng thêm phục, bọn hắn minh bạch lời Minh Nhân mới rồi, hắn đang cười nhạo, cười nhạo thiên kiếp quá yếu!

Hai mắt Minh Nhân cũng có hào quang bất đồng, mắt trái Thánh Quang mắt phải ma diễm, tựa như muốn làm linh hồn kẻ khác vặn vẹo.

Trịnh Đại Thế không giãy dụa, một khắc đó, địa vị Minh Nhân đã không giống với lúc trước.


"Đã chết!" Trịnh Đại Thế cắn răng một cái, lừa gạt Thánh Quang Ma Thần Thánh Tượng ý nghĩa không lớn.

Bỗng nhiên trong đám tu sĩ có người vọt ra, "Không có khả năng, ngươi nói dối!"

Mã Điềm Nhi không tin, cũng không cách nào tiếp nhận.

"Đây là quy củ Cực Đạo Minh, ngươi không thể vì vậy mà xử trí ta."

Ai có thể nghĩ đến, 500 năm qua đã không có xuất hiện Thánh Quang Ma Thần Thánh Tượng giờ bỗng dưng lại tái hiện.

Tài nguyên chỉ như vậy, thật sự đủ ư? Quả thực là một câu chuyện đùa.

Trong mắt Minh Nhân hiện lên sát cơ, hắn ý thức được Trịnh Đại Thế không có nói dối.

Vương Mãnh chết, sự tình hắn mong đợi đã thất bại.

"Ta muốn giết ngươi!"

Mã Điềm Nhi nguyên lực đánh hướng Trịnh Đại Thế, nhưng vừa tiến vào phạm vi Thánh Quang Ma Thần Thánh Tượng, nguyên lực liền tiêu tán.

"Minh Nhân, giết hắn đi, thay Vương Mãnh báo thù a...!"

Mắt thấy Minh Nhân muốn giết Trịnh Đại Thế, người Thiên Cơ môn vẫn thành thành thật thật quỳ, không có ý tứ gây trở ngại.

Đó là uy nghiêm của đẳng cấp, trong một khắc Minh Nhân có thành tựu Thánh Quang Ma Thần Thánh Tượng, hắn đã không còn là tu sĩ bình thường.

Dưới một người, trên vạn người.

Mã Điềm Nhi chưa bao giờ phẫn nộ như vậy, trong đầu nàng chỉ còn dư âm báo thù.

Thánh Tượng giơ tay lên, Mã Điềm Nhi thấy trời đất quay cuồng rồi té xuống.

"Đỡ nàng xuống dưới."

"Vâng." Đại trưởng lão vung tay lên, lập tức có hai tu sĩ nâng Mã Điềm Nhi dậy.

"Mất một sợi tóc, các ngươi đều sẽ chết."


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui