Thánh Đường

Ba người toàn thân đỏ thẫm, hiển nhiên lực lượng ở Hỏa thần tiểu thiên giới còn chưa hoàn toàn bị tiêu trừ, sau khi đi ra cũng có cảm giác sảng khoái vô cùng, địa phương quỷ quái kia thật sự là quá nóng, cho dù là đám người Ngũ Hành chủ hỏa như bọn hắn cũng có chút gánh không được.

“Mãnh tử, thế nào, thế nào, Hỏa thần tiểu thiên giới có chơi được không?”

“Thú vị, nhất là nếu ngươi muốn nướng chim.” Vương Mãnh cười nói.

“Sặc, nhìn ngươi còn có tâm tư trêu chọc ta, nhất định là đại công cáo thành rồi!”

Phạm Hồng cười nói, “Lấy ra xem một chút, thiên tôi hỏa linh thạch ta còn chưa thấy qua đâu!”

Lý Thiên Nhất cùng Minh Nhân ở khoảng cách quá xa nhìn không phải quá rõ ràng, chỉ biết là Vương Mãnh là nhặt được một ít gì đó, hình như còn lấy ra được cái gì đó ở trong hỏa hải.

Vương Mãnh lập tức lấy thiên tôi hỏa linh thạch từ trong túi càn khôn ra, lập tức cả phòng đều lộ ra một mảnh hồng quang, hỏa lực dày đặc.

“Trời ơi..., thật là thiên tôi hỏa linh thạch, phẩm chất thượng đẳng nha, các ngươi làm thế nào lấy được nó, quá thần kỳ, loại phẩm chất này bình thường chỉ có tới gần hỏa hải mới có!”

“Ta nhặt ở bên bờ hỏa hải, khả năng vừa vặn có thủy triều, cũng đem linh thạch này từ trong biển trôi ra ngoài.”

Vương Mãnh nói ra.

Nhất thời tất cả mọi người nhìn qua Vương Mãnh, ngay cả Tưởng Tình Tình vốn một mực không nói chuyện lại càng trợn tròn mắt, nàng là không mời mà tới, nghe nói Vương Mãnh đi Hỏa thần tiểu thiên giới nên càng gấp gáp nha.

“... Không phải đâu, chỗ đó làm sao có thể tiến vào, bình thường muốn cướp lấy thiên tôi hỏa linh thạch đều phải săn giết dị thú, chúng thường xuyên sẽ đem thiên tôi hỏa linh thạch mang ra ngoài.”


Tưởng Tình Tình mở to hai mắt nhìn.

Vương Mãnh bất đắc dĩ nhún nhún vai, “Không có người nói cho chúng ta biết mà.”

Những người khác ào ào tỏ vẻ không biết, Tưởng Tình Tình bó tay rồi, cái này cũng được sao?!

“Ha ha, cái này kêu là mệnh tốt, hiện tại điều kiện thứ hai cũng hoàn thành rồi, còn kém một bước cuối cùng thôi, Tưởng sư tỷ, Hồng Nhan môn các ngươi còn có sư muội xinh đẹp nào chưa có trận doanh không? Không bằng gia nhập thánh đường trận doanh chúng ta, tuyệt đối chính là có tiềm lực, tiền đồ vô lượng!”

Phạm Hồng lập tức bắt đầu kéo người.

Tưởng Tình Tình bật cười, “Chuyện này phải đợi Thánh Đường đứng vững gót chân mới được, một trận doanh mới được thành lập chính thức khẳng định gặp được khiêu chiến.”

“Dừng đi, chúng ta sợ qua ai chứ!”

“Ha ha, cũng không phải là những tiểu lâu la như Vạn Ma Giáo, hơn nữa, còn có một việc thiếu chút nữa thì quên. Vương Mãnh, Vũ Nguyệt tỷ bảo ta tiện thể nhắn cho ngươi, Vạn Ma Giáo dư nghiệt tập thể gia nhập Ma Luyện trận doanh, được Xích Luyện Ma Quân La Hiền bảo vệ. Người này rất tự cao, hơn nữa có thù tất báo, nếu là các ngươi muốn Thánh Đường trận doanh an an ổn ổn thành lập lời mà nói... tốt nhất tạm hoãn đối phó Vạn Ma Giáo.”

Tưởng Tình Tình nói ra.

Hà Túy sững sờ, “La Hiền, hắn làm sao lại tiếp nhận vạn người của Vạn Ma giáo!”

Tưởng Tình Tình cười cười, “Có lâu la đưa tới cửa tội gì không nhận, huống chi Vạn Ma Giáo đưa La Hiền một kiện bảo vật, làm cho hắn có chút thoả mãn, ngươi cũng biết, La Hiền có tên là tham tài háo sắc.”

“Thay chúng ta cám ơn vị bằng hữu kia.” Hà Túy nói ra, tin tức này rất mấu chốt, mấy ngày nay mọi người thật đúng là không nhúc nhích, nếu là tùy tiện động thủ, vài người Thánh Đường thật đúng là không thể ngăn cản nổi.


Tưởng Tình Tình tự nhiên cười nói, nhẹ lướt đi.

“Vương Mãnh, các ngươi nghỉ ngơi trước đi, lúc này cũng không vội ở nhất thời!”

Vương Mãnh gật gật đầu, tuy rằng sau khi tiến vảo Hỏa Thần tiểu thế giới không lâu, nhưng áp lực đối với thân thể ba người cũng rất lớn.

Vương Mãnh đi bộ, bỗng nhiên một hồi suy yếu, Mã Điềm Nhi bên cạnh vội vàng đỡ lấy, Vương Mãnh vuốt vuốt đầu, “Không có việc gì, có thể hơi mệt một chút.”

“Ta dìu ngươi đi nghỉ trước đã.” Mã Điềm Nhi nói ra.

“Mã sư muội, ngươi là đan tu, vừa vặn chiếu cố Vương Mãnh một chút, nếu là có chuyện gì thì liên lạc chúng ta, ta đi tìm hiểu tình huống của Vạn Ma Giáo một chút, Lý sư đệ, Minh Nhân, hai người các ngươi không sao chứ?”

Lý Thiên Nhất nhún nhún vai, “Hai ta chỉ là đứng nhìn, không có việc gì.”

“Vương Mãnh có thể là bởi vì đi tới hỏa hải quá gần, cho nên có chút tiêu hao rồi, cần nghỉ ngơi.”

Minh Nhân nói ra.

“Đi, Phạm Hồng, chúng ta đi trước bách chiến các giao tiếp một chút, tránh khỏi phức tạp.”

“Được rồi!”


Mã Điềm Nhi dìu Vương Mãnh đi bên trong tĩnh thất, thánh đường có nơi hoạt động của mình quả thực tiện lợi hơn rất nhiều.

Mới vừa rồi còn không có cảm giác gì, đột nhiên Vương Mãnh cảm giác như mới đại chiến một hồi vậy, toàn thân xương cốt đều đau xót.

Đợi mọi người đi rồi, hắn thiếu chút nữa tê liệt ngã xuống, mới vừa rồi là cường cường chống đỡ không cho mọi người lo lắng mà thôi.

“Không được nói cho mọi người, để cho ta nghỉ ngơi một chút là tốt rồi.” Vương Mãnh mơ mơ màng màng nói.

Mã Điềm Nhi đã không phải là nha đầu chỉ biết lo lắng lúc trước rồi, lập tức đặt tay lên tâm hải Vương Mãnh, nguyên lực chậm rãi đưa vào, nhưng mà nào biết được, vừa tiếp xúc, giống như là củi khô lửa bốc vậy, lập tức bị phỏng rút tay trở về.

Vương Mãnh cùng hỏa hải ý thức trao đổi, ý thức của hắn cấp bậc là cao, nhưng nguyên lực tầng thứ kém quá nhiều, lúc tới gần hỏa hải, ăn hế Tích Hỏa đan của mình, có ngự hỏa tráo hộ thể, nhưng cũng không phải là hỏa độc bất xâm.

Mã Điềm Nhi cho Vương Mãnh cho ăn... một khỏa Tích Hỏa đan, nhưng là nguyên lực của nàng còn không cách nào tiếp xúc, Mộc hệ đụng với hỏa hệ, đây là châm lửa nha.

Tại tu chân học viện tao ngộ loại sự tình này thì chỉ có thể tự cầu nhiều phúc, Vương Mãnh tình huống rõ ràng là bị độc hỏa xâm lấn.

Tích Hỏa đan hiệu quả cũng không tốt lắm, Vương Mãnh thân thể một mảnh hồng đỏ thẫm, tình huống dường như càng ngày càng nghiêm trọng.

Thân thể nóng, nhưng một giọt mồ hôi cũng không đổ ra, Mã Điềm Nhi biết rõ loại tình huống này phải khu trừ hỏa độc, nhưng mà nàng Ngũ Hành thuộc mộc, không thuộc thủy.

Thế khó xử, nhìn vẻ mặt thống khổ của Vương Mãnh, Mã Điềm Nhi cắn răng một cái, hai tay đặt lên trên ngực Vương Mãnh, nguyên lực chậm rãi đưa vào.

Hỏa độc vừa tiếp xúc với mộc hệ nguyên lực, lập tức chui ra, hướng về phía Mã Điềm Nhi mà lan tràn.

Mã Điềm Nhi thể chất không thể hoàn toàn tiêu diệt được loại hỏa độc này, nhưng có thể hút hỏa độc ra ngoài.

Lúc này Vương Mãnh lại ở bên trong một loại tình trạng khác, trao đổi một phen với hỏa hải ý thức, làm cho Hỏa Ngọc Quyết mà hắn vừa tu luyện không bao lâu lập tức tiến nhập cảnh giới viên mãn, chỉ có điều thế tới hung mãnh, Vương Mãnh thân thể trong khoảng thời gian ngắn còn không kịp thích ứng, lưu lại hỏa độc cũng cần một chút thời gian để bài trừ.


Ngũ Hành thể chất của hắn cường hoành, cho dù Mã Điềm Nhi mặc kệ, cũng nhiều lắm là chịu một chút thống khổ rồi trôi qua, nhưng mà cái kia tư vị kia quả thực không dễ chịu, hỏa độc luyện thể, quả thực đau đớn.

Tuy rằng Vương Mãnh ý chí rất kiên định, nhưng cái khó chính là khó chịu, nhưng rồi đột nhiên, hỏa độc thoáng cái giảm bớt không ít, cảm giác như bị đỉa chui vào trong da thịt kia thoáng cái nhẹ đi, Vương Mãnh cũng không nhịn được mà nhẹ nhàng thở ra.

Mã Điềm Nhi sắc mặt lộ ra tầng một đỏ ửng, cắn chặt răng, khi thấy vẻ mặt thống khổ của Vương Mãnh hòa hoãn đi một chút. Mã Điềm Nhi trên mặt lộ ra dáng tươi cười nhàn nhạt, đột nhiên cảm giác thấy đau nhức trên người mình cũng không đau đớn quá như vậy.

Hỏa độc đối với Mộc hệ nguyên lực khao khát hiển nhiên càng cường liệt, dần dần từ trên người Vương Mãnh quá độ đến trên người Mã Điềm Nhi, không bao lâu sau Mã Điềm Nhi cũng cảm giác trời đất quay cuồng hôn mê bất tỉnh.

Hỏa độc đối với Mộc hệ thể chất sát thương nếu so với Vương Mãnh thì mãnh liệt hơn, cái loại đau đớn này cũng phải mạnh mẽ hơn nhiều.

Vương Mãnh vận chuyển Ngũ Hành đại pháp bắt đầu dần dần nắm giữ quyền chủ động, luyện hóa hỏa độc trong cơ thể, hắn Ngũ Hành đại pháp giai đoạn thứ ba đã hoàn thành một phần năm.

Thật lâu sau, Vương Mãnh thân thể đột nhiên chấn động, hồng quang bạo khởi theo đó là co rút trở lại trong cơ thể, sau khi cuốn lại mấy lần, Vương Mãnh mở mắt.

Thở dài một hơi, cảm giác được toàn thân thoải mái, ngẫm lại lần này thật đúng là phúc lớn mạng lớn, nhân họa đắc phúc. Ngũ Hành đại pháp càng về sau càng khó tu luyện, Vương Mãnh dự tính dù thế nào cũng phải trên một năm mới được, không nghĩ tới lúc này mới tu hành không bao lâu, Hỏa Ngọc quyết cũng đã hoàn thành, tìm được điểm đột phá, Vương Mãnh cũng có tu hành kỹ xảo, dựa theo Ngũ Hành mà nói, đằng sau chính là làm chơi ăn thật.

Bỗng nhiên cảm giác trên người dường như có cái gì đè nặng.

Mã Điềm Nhi kiều diễm ướt át đang nằm đè trên người hắn, Vương Mãnh lại càng hoảng sợ, vội vàng nâng Mã Điềm Nhi dậy, hai tay cũng cảm giá không được bình thường.

“Hôn mê, nha đầu ngốc này, tội gì phải vậy!”

Xem xét tình huống của Mã Điềm Nhi, Vương Mãnh biết ngay chuyện gì xảy ra rồi, nha đầu kia cũng thật là quá ngốc nghếch mà, nào có chuyện mộc hệ thể chất lại kéo hỏa độc tới thân.

Lúc này ở trong cơ thể Mã Điềm Nhi, Mộc hệ nguyên lực đang liều mạng ngăn cản hỏa độc xâm lấn, nhưng hỏa độc có thể thôn phệ Mộc hệ làm lớn mạnh nguyên lực chính mình, Mã Điềm Nhi nguyên lực đang liên tiếp bại lui.

Vương Mãnh không dám dừng lại, đỡ lấy Mã Điềm Nhi, vận chuyển Ngũ Hành đại pháp, nguyên lực đưa vào, hắn tuy là Ngũ Hành thể chất, nhưng Ngũ Hành chi mộc của hắn có sức hấp dẫn với hỏa độc khẳng định không bằng thuần khiết Mã Điềm Nhi, hơn nữa chiêu dẫn hỏa độc tới thân mình căn bản không dùng tốt, chỉ có thể dùng Ngũ Hành chi Thủy đến dập tắt lửa, trợ giúp Mã Điềm Nhi ngăn cản.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui