Thánh Đường

“A! nói nói xem?” Qua Mãng hưng phấn mà nói ra, “Ta cao hơn hắn quá nhiều, không có cách nào khiêu chiến được với hắn.”

“Đần quá đi, để cho hắn khiêu chiến ngươi không xong rồi.” Mạc Vô Tranh trợn trắng mắt.

“Trời ạ, nếu hắn khiêu chiến ta, ta còn cần ngươi nghĩ biện pháp làm cái gì, thằng nhóc nhà ngươi nữa!” Qua Mãng cả giận nói.

“Được, ngươi mắng chửi người, Túy Tiên lâu không đủ rồi, ta còn muốn cộng thêm một bữa nữa, ngoài ra, ngươi còn phải thay ta trực phiên một tuần!”

“Mạc Vô Tranh, ngươi đây là muốn bỏ đá xuống giếng hả.” Qua Mãng trợn mắt nhìn nhau.

Mạc Vô Tranh đáng thương mà khoát khoát tay, “Làm sao lại như vậy, ta là hài nhi đáng thương bị ngươi lợi dụng uy bức, cho ngươi ba giây đồng hồ cân nhắc.”

“Nói đi, xem như ngươi lợi hại!” Qua Mãng hậm hực mà buông tay ra.

“Rất đơn giản nha, dùng đại danh Qua Mãng của ngươi, trong học viện phát thông cáo, nguyện ý dùng tầng hai mươi nguyên lực cùng hắn khiêu chiến, ước định thời gian để cho hắn khiêu chiến ngươi chẳng phải được sao.”

“... Điều này có thể được không?”

“Đương nhiên... không được! Ngươi cho rằng người ta ngốc à, bình thường muốn khiêu chiến ngươi, ngươi phải cho ra chỗ tốt mới được, vô luận thắng thua, chỉ cần đối phương chịu xuất chiến, ngươi đều phải xuất ra chút máu chứ!”

“À! tiểu tử ngươi thật là có chút thông minh, khó trách lão đại lại coi trọng ngươi như vậy!”

“Biến, ca đây là đại trí tuệ, về phần cho hắn cái gì, chính ngươi nghĩ đi.”

Mạc Vô Tranh cười cười rời đi không gian chiến đấu.

Trong đầu hồi tưởng lại một kiếm lãnh khốc kia của đối phương, quá lạnh rồi, đối mặt với một kích trí mạng của võng lộc chi hồn, dĩ nhiên cũng chắc chắc linh chú sát trận nhược điểm ở trên thân quỷ xà được sao?

Hắn đứng xem ở bên ngoài có thể cảm giác được, nhưng cũng không dám hoàn toàn xác định.

Quá lạnh khốc rồi, giống như một tay siêu cấp cờ bạc lúc nào cũng dám đánh cược mạng sống của mình vậy.

Đánh bạc mệnh sao?

Không có đâu, Vương Mãnh nằm ở trên giường, đang kiểm điểm bản thân mình, hắn phát hiện ra chỗ thiếu hụt của tứ phương linh chú sát quá muộn. Hắn do dự, kỳ thật ngay khi quỷ xà vừa động, hắn đã hoài nghi rồi, nhưng mà hắn không dám xác định, lo lắng là bẫy rập, phải đợi đối thủ thi triển xong chiêu thức đã.


Nếu là đổi là đối thủ mạnh hơn một chút, khả năng đã không có cơ hội.

Vương Mãnh liếm liếm bờ môi, may mắn hắn chiến đấu ở bên ngoài nên Mạc Sơn không có cách nào đánh giá hắn được, nếu không đã bị chửi cho hộc máu mồm máu mũi rồi.

Vương Mãnh nghĩ đi nghĩ lại liền mơ mơ màng màng mà ngủ, trong lúc ngủ mơ, hắn thấy được Mông Phù, Mông Phù oanh ra tứ phương linh chú sát, bỗng nhiên trong lúc đó mặt hắn biến thành Mạc Sơn, sau đó hắn bị giây sát...

Tỉnh, Vương Mãnh tỏ vẻ hoàn toàn không có áp lực, tuy nhiên chỉ là ác mộng nhỏ, nhưng là loại trình độ này đã muốn trở thành một loại rèn luyện.

Đơn giản ăn uống một chút gì đó, mở ra tinh hoàn, ngoài ý muốn phát hiện một mẩu tin tức dĩ nhiên là đến từ Yên Vũ Nguyệt.

Bất kể là do lão Mạc ảnh hưởng hay không, Vương Mãnh đối với mỹ nữ từ trước đến nay đều là ôn nhu, người ta có chuyện gì cũng không thể không để ý tới, lại nói Yên Vũ Nguyệt cho hắn cảm giác cũng không tệ lắm.

Đưa vào nguyên lực, tin tức bị kích hoạt, Yên Vũ Nguyệt thân ảnh hiển hiện, nhìn qua dáng người bay bổng hấp dẫn của Yên Vũ Nguyệt, Vương Mãnh không nhịn được mà mơ màng xấu xa. Đại khái Trương mập mạp sẽ yêu tới chết chức năng này của tinh hoàn, không biết lúc tắm rửa có thể phát hay không...

Sặc, đây là muốn người nào vậy.

“Vương Mãnh, chúng ta có chút việc nhỏ muốn mời ngươi hỗ trợ, cũng không làm chậm trễ quá nhiều thời gian của ngươi, sẽ trả tiền thù lao tương ứng, nếu là có thể tới mà nói... tìm ta.”

Nói xong, hình ảnh cảu Yên Vũ Nguyệt tiêu tán.

Một nơi khác, Tưởng Tình Tình và Yên Vũ Nguyệt đang cùng một chỗ, “Nguyệt tỷ tỷ, nói như vậy thật sự được không, mỹ nữ hẹn, hắn còn có thể cự tuyệt sao?”

“Đây là phương pháp ta cảm thấy có thể thực hiện được, không cần phải quá tự tin, Vương Mãnh tại thánh đường có một bạn lữ song tu, thánh đường đệ nhất mỹ nữ.” Yên Vũ Nguyệt nói ra.

“Thật không, đây chẳng phải là càng có tính khiêu chiến sao, chỉ cần Nguyệt tỷ tỷ không tranh giành với ta là được.” Tưởng Tình Tình vũ mị nói.

Yên Vũ Nguyệt nhàn nhạt mà nhìn Tưởng Tình Tình một cái nói: “Ta đối với nam nhân không có hứng thú!”

“A! tỷ tỷ có hứng thú với nữ hài tử ư, người ta không ngại hi sinh một chút.”

Tưởng Tình Tình ánh mắt lập tức nhu tình như nước nhìn về phía Yên Vũ Nguyệt.

Vụt... kiếm khí bắn ra bốn phía, Tưởng Tình Tình vội vàng phi tránh, “Ha ha, tỷ tỷ chỉ đùa một chút nha, Vương Mãnh tiểu tử này giao cho ta, ta cũng không tin hắn có thể chịu đựng được khuynh thành trận của hồng nhan tiểu thiên giới chúng ta.”


“Chú ý, đừng đùa với lửa!”

“Tỷ tỷ, là lo lắng cho ta hay là lo lắng hắn vậy?”

Tưởng Tình Tình nhõng nhẽo cười.

Yên Vũ Nguyệt tin tức rất đúng khẩu vị của Vương Mãnh, đối phương có chuyện gì, lại có trả thù lao rất công bình, chắc là làm nhiệm vụ gì đó.

Yên Vũ Nguyệt tinh hoàn loang loáng, là Vương Mãnh, nàng không nghĩ tới Vương Mãnh lại đáp ứng nhanh như vậy, không biết như thế nào trong lòng quả thật có chút ít không được tự nhiên.

Hồng nhan môn, là hồng nhan tiểu thiên giới đệ nhất đại tông phái, có thể nói là địa phương ma tu cường thịnh, hồng nhan tiểu thiên giới coi trọng song tu phương pháp, nhưng không hề giống tứ phương tiểu thiên giới một vài ma tu cực kỳ dâm tà. Sự khác biệt các nàng chỉ có một bạn lữ, nhưng là không thể không nói, trên phương diện mị thuật, quả nhiên là nếu so với tứ phương tiểu thiên giới thì cao hơn không ít.

Không phải là dâm tà, mà là linh hồn hấp dẫn.

Tưởng Tình Tình cũng là mỹ nhân cả hồng nhan tiểu thiên giới đều biết, Vương Mãnh ngăn cản được sao?

Yên Vũ Nguyệt bỗng nhiên ngẩn người, chuyện này can hệ gì tới mình, chính mình chỉ bởi vì một chút sâu xa ở thế hệ trước mới chú ý tới hắn một chút thôi.

Vương Mãnh thật đúng là nhận được rồi hồi âm, mặt trên là thời gian cùng vị trí,thần thần bí bí như vậy, cũng không để ý, đúng như lời Trương mập mạp đã nói... nữ nhân tựa như kẹo đường vậy không thể nắm lấy.

Vương Mãnh vừa ra cửa thì đụng phải Phạm Hồng, hoặc là nói Phạm Hồng chính là đang đợi hắn.

“Như thế nào, có chuyện gì sao?”

“Không có việc gì, nhìn ngươi đây là đang muốn làm nhiệm vụ sao, mang ta đi với, ta bây giờ là một người cô đơn, ngươi nếu không để ý tới ta, ta liền muốn...”

“Sặc, đừng giả bộ, chuyện này không phải ta định đoạt, ngươi muốn đến thì đến nhìn xem, về phần người ta có nguyện ý hay không thì nhìn vận khí của ngươi đi.”

Vương Mãnh nói ra.

“Ha ha, ta chính là người gặp người thích, hoa gặp hoa nở Phạm Hồng,... Đúng rồi, là đi gặp muội tử sao?”


“Cái mũi của ngươi thật là..”

Vương Mãnh cười khổ.

Vương Mãnh mang theo cái bóng đèn Phạm Hồng đi tới nơi ước định, chờ đợi hắn không phải là Yên Vũ Nguyệt, mà là Tưởng Tình Tình.

“Ồ, Yên Vũ Nguyệt đâu rồi?” Vương Mãnh nghi hoặc mà hỏi thăm.

Tưởng Tình Tình thì lộ ra dáng tươi cười, thật đúng là không có chú ý tới, nàng có đầy răng mèo, bên trong xinh đẹp lộ ra một chút đáng yêu, thật sự là tăng thêm mị lực.

“Như thế nào, chỉ có thể là Vũ Nguyệt tỷ mới có thể làm ngài ra mặt được sao?”

Phạm Hồng đã muốn ngây người, còn kém một chút là nước miếng không có chảy ra, bay thẳng xuống dưới ba nghìn xích rồi, trước kia trong mắt hắn chỉ có Thiền Tinh, đại khái ngoại trừ vùi đầu tu luyện thì chưa làm qua những chuyện khác rồi. Thiền Tinh “Rời đi”, Phạm Hồng cho rằng nàng sám hối rồi, cũng liền cảm thấy thoải mái hơn rồi, chợt phát hiện bên người có rất nhiều chuyện tốt đẹp, thời gian có thể qua rất vui vẻ.

Tưởng Tình Tình nhìn thoáng qua Phạm Hồng, “Vị này chính là?”

“Phạm Hồng, Pháp Hoa Môn, cùng Vương Mãnh là bạn thân tốt nhất, của hắn đúng là của ta, mà của ta còn là của ta.”

Vương Mãnh dở khóc dở cười, nhưng mà bạn thân cũng rất thảm, có thể khôi phục sức sống không dễ dàng, cũng không nhẫn tâm đả kích nhiệt tình của hắn.

“Vương Mãnh, bọn tỷ muội Hồng Nhan môn chúng ta gần đây luyện công gặp chút bình cảnh, cần một người có ý chí tương đối kiên định làm đối tượng cho chúng ta luyện công, ngươi khả năng giúp đỡ được không?” Tưởng Tình Tình nói ra, ánh mắt lộ ra ý khiêu khích.

“Ta nha, cái này ta thành thạo nhất rồi, bản thân ý chí kiên định, xử nam, yêu đương kinh nghiệm mới chỉ lần đầu tiên, dùng thất bại chấm dứt, hiện tại khôi phục cuộc đời mới, vô lo vô nghĩ, tiểu tử này không được, hắn là có nhân khẩu, một cái tâm thần không yên đúng là dễ dàng đùa với lửa.”

Phạm Hồng nhất thời sẽ đem Vương Mãnh bán rẻ, khiến cho Vương Mãnh dở khóc dở cười, không đến mức phải khát khao như vậy chứ.

Tưởng Tình Tình cười tủm tỉm mà nhìn qua Vương Mãnh “Thật không, hồng nhan môn bọn tỷ muội chúng ta cũng không có kinh nghiệm gì, vừa vặn tìm người có kinh nghiệm phong phú.”

Một câu hai ý nghĩa này ám chỉ rất nhiều... quả thực làm cho Vương Mãnh sặc một cái, càng làm cho Phạm Hồng trợn mắt há hốc mồm.

“Không phải đâu, cái này cũng được, bạn thân, ngươi số đào hoa rồi, hồng nhan ra mỹ nữ nha.” Phạm Hồng vẻ mặt tươi đẹp.

“Ngươi đã là bằng hữu của Vương Mãnh, cũng có thể cùng đi thử xem.” Tưởng Tình Tình bỗng nhiên nói ra.

Vương Mãnh vốn đang ý định không đáp ứng, nhưng Phạm Hồng đã muốn mừng rỡ mà một tiếng đáp ứng, cũng chỉ có thể đáp ứng. Tưởng Tình Tình này tu luyện chính là tâm thần pháp thuật, lại là ma tu, không phải dễ đối phó như vậy, cảm giác tiệc lễ không tốt tiệc cũng sẽ không được tốt rồi.

Sống ở đâu thì theo phong tục ở đấy, hai người đi theo Tưởng Tình Tình lòng vòng qua mấy dãy kiến trúc mới tới được nơi cần tới.

Vương Mãnh cùng Phạm Hồng há to miệng, “...Đây không phải là chỗ ở của các ngươi chứ?”


Tưởng Tình Tình gật gật đầu, “Vương Mãnh, kỳ thật nếu như ngươi muốn, chỉ là một câu nói là được.”

Phạm Hồng vụng trộm thọt vào eo Vương Mãnh, nhỏ giọng nói ra: “Nàng giống như đang hấp dẫn ngươi nha.”

“À! làm sao ngươi lại không đứng đắn.”

“Nói cái gì, thấy mỹ nữ muốn si ngốc, thái độ như thế được sao!” Phạm Hồng dùng một loại ánh mắt từng trải mà nhìn Vương Mãnh.

%... *%* ( vô pháp biểu đạt đau khổ hiện tại của Vương Mãnh. )

Những môn phái tương đối mạnh, đều chuẩn bị chỗ ở tương đối tốt cho những đệ tử tu luyện ở ở tu chân học viện, hồng nhan môn chính là một trong số đó.

“Nơi này đều là của Hồng Nhan môn chúng ta, bên ngoài là đệ tử mới, bên trong là nơi các sư tỷ ở.” Tưởng Tình Tình giới thiệu đến.

“Cái này chẳng phải là Chúng Hương quốc sao?” Phạm Hồng hâm mộ mà há to miệng.

Ra ra vào vào tất cả đều là nữ đệ tử, tướng mạo tú lệ, chuyện này có chút tương tự ở thánh đường Phi Phượng đường, chỉ là tại tu chân học viện gặp được thì lại có một loại cảm giác khác.

“Vương Mãnh, Phạm Hồng, chính là chỗ này.”

Trong sân là một đại điện, trên mặt tuyên có khắc bốn chữ to “sắc tức là không”.

Vương Mãnh cùng Phạm Hồng hai mặt nhìn nhau, cái này... tương đối có ý cảnh nha.

“Hai vị mời vào bên trong.” Tưởng Tình Tình nói ra.

Cho dù bên trong là núi đao biển lửa, hai người đàn ông cũng phải xông vào một lần.

Hai người tiến đại điện, lập tức bước chân vào một mảnh hắc ám, đây là kết giới!

Chung quanh một mảnh tĩnh mịch, vô luận ở địa phương nào, tiếng gió, tiếng nước, tiếng hít thở, chỉ cần có chút thanh âm, kỳ thật có thể cho người an định lại. Nhưng chính thức tĩnh mịch lại chỉ lộ ra một loại khủng hoảng, mà Vương Mãnh đang ở bên trong một loại tĩnh mịch tuyệt đối.

Thời gian thoáng cái trở nên phi thường chậm chạp, giống như là muốn dừng lại vậy, ngươi có thể nghe được trái tim của mình đang nhảy lên bang bang. Vương Mãnh không biết Tưởng Tình Tình muốn chơi cái trò gì, cái này xem như là điềm báo của tâm thần công kích sao?

Cũng không biết trải qua bao lâu, kỳ thật tại loại trận pháp tâm thần này thì thời gian kỳ thật cũng có tính mê hoặc.

Bên ngoài trận pháp, Phạm Hồng trên cổ bị treo hai thanh kiếm, vẻ mặt vô tội mà giơ tay, đáng thương cho Vương Mãnh huynh đệ, ngươi tha thứ cho huynh đệ này, hiện nay mỹ nữ có nguy hiểm ngang bằng hiểm họa rồi.

Ở bên ngoài có thể nhìn thấy ở mỗi một góc đại điện, đều có một người cầm pháp khí trong tay đều khiển pháp trận.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui