Nguyệt : Theo bạn Khứ và Nhật nói, nếu từ giờ đến chiều bài này đạt đc 20 cm ( ta không tính cm lặp lại hay ngắn đâu nhé) chúng ta sẽ tặng các nàng thêm 4 chương nữa:”> – Cố lên các nàng ơi =)) –
Cách Nhĩ Phân luôn tự hỏi mãi, vẫn quyết định phải báo việc này cho lão cha nhà mình biết.
Tác Ngạch Đồ vừa nghe, đầu tiên là giận dữ, đập vỡ một chén trà, mắng Cách Nhĩ Phân đến cẩu huyết lâm đầu mới chậm rãi tỉnh táo lại, ở thư phòng đi qua đi lại, đắn đo.
Nạp Lan Minh Châu cùng lục a ca, còn có Đông Quốc Duy đều tùy giá tuần du đi Mông Cổ.
Lưu lại kinh thành cũng chỉ vài tên thuộc hạ nho nhoi, không có lá gan làm nên trận sóng gió này.
Vậy là ai?
Kẻ ám sát Thái tử sao lại biết lộ tuyến xuất hành của Thái tử? Còn có, vì cái gì hướng về phía cửu a ca xuống tay? Là lầm lẫn sao?
Cửu a ca hiện tại tuổi còn nhỏ, căn bản không có gì uy hiếp, không, nếu cửu a ca mà chết, vậy Thái tử mang theo cửu a ca ra ngoài chơi sẽ tránh không được nhiều ít trách nhiệm, nhưng nhiều nhất Thái tử cũng chỉ bị hoàng thượng cấm bế vài tháng……. Đương nhiên, cũng có thể bị hoàng thượng chán ghét mà vứt bỏ……. Bất quá loại khả năng này rất nhỏ, dù sao cửu a ca nếu thực sự gặp vạn nhất cũng là thích khách ám sát….
Đối phương mạnh tay như vậy, mục đích không có khả năng chỉ có đơn giản như thế.
Lông mi Tác Ngạch Đồ nhíu chặt, thả bước qua lại không ngừng bước, Cách Nhĩ Phân nín thở quy củ đứng ở một bên.
Cân nhắc nửa ngày, vẫn không có kết quả, Tác Ngạch Đồ đành xoay người, nhìn chằm chằm Cách Nhĩ Phân lớn tiếng phân phó “Nghe, chuyện lần này, các ngươi một kẻ cũng không chuẩn nhúng tay!
Cách Nhĩ Phân sửng sốt, có chút nghẹn khuất, Thái tử đã bị thương, còn muốn chịu đựng sao? A mã cùng Thái tử gia sao lại nói lời giống nhau quá nha?!
Nhưng nhìn Tác Ngạch Đồ nghiêm nghị, cũng chỉ hảo kiềm chế quyết tâm và tức giận.
————————————————————————-
Ngày hôm sau, Cách Nhĩ Phân cùng Nạp Lan ở Thái Bạch lâu uống rượu.
Cách Nhĩ Phân có chút rầu rĩ, Nạp Lan khuyên can nói “Đừng lo lắng, Tác đại nhân phân phó như vậy cũng là hắn có đạo lý.”
Cách Nhĩ Phân trừng mắt, cầm chén rượu trong tay đặt thật mạnh lên bàn“Cái gì đạo lý?! Đều bị người ta khi dễ đến trên cửa!!”
Nạp Lan bất đắc dĩ “Vậy ngươi nói nên làm sao bây giờ? Hiện tại chúng ta cũng không biết đám người kia từ đâu đến nha?”
Khi Cách Nhĩ Phân đang muốn mở miệng nói chúng ta có thể đi điều tra, bỗng nhiên thoáng nhìn bóng người đối diện chợt lóe mà qua, nhất thời mở to hai mắt, đứng bật dậy!
Nạp Lan hoảng sợ “Cách Nhĩ Phân, làm sao vậy?”
Cách Nhĩ Phân kéo Nạp Lan đang không hiểu ra sao “Đi!” Liền bay nhanh ra ngoài.
———————————————————————–
Đại a ca ôm một bụng hỏa, cưỡi ngựa ở vùng ngoại ô loạn dạo.
Nhớ tới buổi sáng, Thái tử gia bỗng nhiên đi vào A ca viện, nhớ tới lời hắn nói, lửa trong bụng càng vượng!
Cái gì việc này không tầm thường, có chút quỷ dị, hơn nữa Nạp Lan ngoại công cũng liên quan vào, tốt nhất vẫn là đừng nhúng tay…….. Nghe được như thế, hoả tâm của hắn thăng lên!
Gia đây là bắt chó đi cày, là kẻ hay xen vào chuyện người khác sao?!
Hừ!
Bất quá, Nạp Lan ngoại công thật sự cũng dính dáng vào sao? Nghĩ đến lời đồn gần nhất , trong lòng đại a ca thực trầm.
Ngoại công sao chưa từ bỏ ý định chứ?
Đại a ca ngửa đầu thở dài, hắn không có tâm tư đi đoạt, ngoại công liền tìm tiểu lục?
Nếu ngoại công thực có liên quan vào, vậy hắn còn có thể giảo hợp thế nào đây!
Đại a ca vừa thúc chuyển ngựa, khi đang muốn trở về thành, chỉ thấy hai bóng người rất quen thuộc đi qua, mắt đại a ca híp lại, hai người kia hình như là Nạp Lan cùng Cách Nhĩ Phân……
Vì thế, đại a ca đem ngựa chuyển hướng, đuổi theo, tiểu thái giám cùng hai ba người hầu đi theo phía sau nhìn nhau cười khổ, đành phải cùng theo đi lên, nếu không nhanh về thì cửa cung sẽ đóng nha !!
Đại a ca đuổi theo sau, chỉ thấy hai người kia xuống ngựa, giấu ở một bên rừng cây, hơi hơi nhướng mày, đại a ca giục ngựa đi tới, miễn cưỡng mở miệng “Nhị vị cũng thật có nhàn tình nha…….”
Nạp Lan cùng Cách Nhĩ Phân vội vàng quay đầu lại, thấy là đại a ca mới nhẹ nhàng thở ra.
Đại a ca nhìn hai người vẻ mặt khẩn trương lại nghiêm túc, dường như, cũng không phải tới nơi này yêu đương vụng trộm …….
Vì thế cũng xuống ngựa, tiến lên thấp giọng hỏi “Làm sao vậy?”
Nạp Lan và Cách Nhĩ Phân liếc nhau, do dự một chút, đại a ca thấy hai người do dự, lập tức cười lạnh “Sao thế? Gia không xứng biết?”
Nạp Lan vội vàng cười ngượng tiến lên, chào hỏi một chút, mới cẩn thận giải thích một phen hành vi hai người.
Nguyên lai, Cách Nhĩ Phân thấy người nọ chính là một trong những người ám sát Thái tử ngày ấy, tuy rằng lúc ấy những người đó đều che mặt, nhưng Cách Nhĩ Phân nhớ rõ, trong đó có một người bị một đao của hắn làm lộ ra cánh tay có hình xăm. Ở Thái Bạch lâu, bị Cách Nhĩ Phân nhận ra, vì thế liền theo đuôi mà đến. Lại phát hiện đối phương vào sơn trang cách đó không xa.
Đại a ca vừa nghe, lộ ra một tia tươi cười âm lãnh, yêu, xem ra, nên đến phiên gia lên sân khấu ………
————————————————-
Vùng ngoại ô kinh thành, bóng đêm có chút thâm trầm.
Đại a ca cưỡi ngựa, đứng ở trước sơn trang. Giương mắt nhìn tấm biển, trên tấm biển viết bốn chữ to: Phù Liễu sơn trang.
Trong lòng cười lạnh, có thể nghĩ ra tên này, đủ biết không phải thứ tốt.
Đại a ca vung tay lên, miễn cưỡng mở miệng “Đến đây, đem sơn trang này đạp đổ, hôm nay gia muốn đem đám phản tặc này bắt hết!!”
—————————————————————————-
Lúc này, trong Thừa Kiền cung, Thái tử gia chưa đi ngủ, chỉ cần tưởng tượng đến ngày mai hoàng a mã sẽ trở lại, trong lòng hắn liền lo lắng.
Một bên hưng phấn không thôi, một bên khổ sáp khôn kể.
Thái tử gia nhìn bóng đêm ngoài cửa sổ, trong lòng lại rối rắm, vì cái gì hai đời của gia đều ở trên tay hoàng a mã chứ??
Đang vô cùng rối rắm, Tiểu Luật Tử ở bên ngoài khấu kiến “Thái tử điện hạ, nô tài có cấp báo.”
Thái tử gia sửng sốt, lập tức đứng dậy, tùy ý phủ thêm kiện áo khoác, bước đi ra, hô “Tiến vào!”
Tiểu Luật Tử bước nhanh đi vào, quỳ trên mặt đất dập đầu chào, mở miệng nói “Thái tử điện hạ, nô tài vừa mới nhận được cấp báo, đại a ca mang theo Nạp Lan thị vệ cùng Cách Nhĩ Phân thị vệ, còn có mười lăm người mới xuất chinh trở về đi tới Ngự trang …….”
Ngự trang?!
Thái tử gia bính một tiếng đứng lên, âm thanh lạnh lùng nói “Chuẩn bị ngựa cho gia!!”
——————————————————————
Thái tử gia đi nhanh, trong lòng lại tức giận, đều cùng đại ca nói rằng việc này rất quỷ dị, hơn nữa Nạp Lan Minh Châu cũng bị kéo vào, hắn lúc này nên tránh hiềm nghi! Sao lại ……. Hắn vẫn muốn bản thân nhúng một chân vào chàm hay sao?
Hắn sao không ngẫm lại Huệ phi nương nương ? Hắn sao không ngẫm lại tiểu tam?
—————————————————————–
Đại a ca cười lạnh nhìn chằm chằm một đám quan binh bỗng nhiên xuất hiện trước mắt, người đi đầu đúng là Cửu Môn đề đốc Thác Hách?
Cách Nhĩ Phân cùng Nạp Lan tài tử đều máy động trong lòng, bị tính kế………..
“Đại a ca vì sao ở nơi này?!” Cửu Môn đề đốc Thác Hách thấy là đại a ca, trong lòng bắt đầu kêu khổ, nhận tuyến báo nói cái gì có người ở Ngự trang nháo sự …….. Nguyên lai đúng là đại a ca……..
Thác Hách trong lòng bắt đầu vì mình mà ai điếu, hắn vô ý nhưng lại thành viên cờ của kẻ khác sao?
Ngự trang, đây chính là nơi của hoàng đế nha, lại còn đạp hỏng một cánh cửa …….
Đủ để diệt cửu tộc nha!
Đại a ca trong lòng giận dữ, mẹ nó! Tính kế gia?!
Nhưng trên mặt, đại a ca vẫn cười lạnh trả lời “Thác đại nhân, gia là tới bắt phản tặc Bạch Liên giáo lẻn đến kinh thành, sao thế? Thác đại nhân cũng là …?”
Thác Hách trong lòng kêu khổ, chuyện tới hiện giờ cũng chỉ có thể nói là do số xui, vì thế trên mặt nghiêm mặt nói “Đại a ca, nơi này là Ngự trang của hoàng thất, không có ý chỉ hoàng thượng, bất luận kẻ nào cũng không thể tự tiện xuất nhập, xin hỏi trong tay đại a ca có ý chỉ hoàng thượng không?”
Lúc này, Nạp Lan tài tử đột nhiên tiến lên, hỏi “Xin hỏi Thác Hách đại nhân, sao đột nhiên tới đây?”
Thác Hách sửng sốt, nhìn chằm chằm vẻ mặt nghiêm túc của Nạp Lan tài tử trước mắt, trong lòng rối rắm, công tử của Nạp Lan Minh Châu đại nhân, ngươi sao cũng ở đây? Lại quét mắt nhìn Cách Nhĩ Phân bên cạnh, còn có Tác Ngạch Đồ gia ……… Trên mặt vẫn tiếp tục chính sắc nghiêm túc nói “Cái này không thể nói cho Nạp Lan công tử ….”
“Hừ, không thể nói? Gia nhìn ngươi là chột dạ đi!” Cách Nhĩ Phân kỳ quái nói.
Việc này rõ ràng có kẻ thao túng ! Chính là, việc này rốt cuộc là hướng về phía đại a ca hay là hướng về phía Thái tử?……..
Nạp Lan tài tử nhìn chằm chằm Thác Hách sau một lúc lâu, mới mỉm cười mở miệng “Thác đại nhân, đại a ca quả thật là đuổi theo phản tặc mà tới, về phần vì cái gì lại tiến Ngự trang, cũng là hiểu lầm thôi, ta xem, nếu tất cả mọi người là vì nước tận hiến, sao không bỏ qua đi?”
“Hừ!! Tự ý xông vào Ngự trang, đây là tử tội!! Lại vẫn dám nói cứ như vậy bỏ qua sao? Nạp Lan gia, lão cha ngươi bình thường dạy ngươi như thế à?!”
Một thanh âm thô bạo phẫn nộ quát.
Lửa giận của đại a ca càng sâu, quay đầu nhìn lại, cũng không từ sửng sốt, người gầm lên đúng là Trang thân vương ngang ngược nhất hoàng thất từ trước tới nay?! Theo sát sau đó là Minh Chân cùng Minh Thái.
Đại a ca trong lòng chợt lạnh, việc hôm nay sợ là khó khăn……….
———————————————————-
Thái tử gia vừa đi, ngoài Tử Cấm thành lại im lặng nghênh đón bảy nhân mã chạy như bay đến.
Tiểu Luật Tử vội vàng từ cửa cung chạy ra, phác một tiếng quỳ xuống đất, lạnh run quỳ rạp trên mặt đất.
——————————————————————–
Đại a ca tuy là trong lòng rét run, nhưng trên mặt vẫn thản nhiên, chắp tay xem như chào “Vương thúc hảo hưng trí, đã trễ thế này còn ở vùng ngoại ô đạp thanh?” Đại a ca trong giọng nói khó nén châm chọc.
Trang thân vương ngạo nghễ, hừ lạnh một tiếng “Đại a ca thượng một lần chiến trường, cũng có năng lực a? Ngay cả Ngự trang cũng dám xông vào?!”
Đại a ca cười lạnh “Vương thúc, ngài nên cẩn thận nói chuyện nga, Dận Nghị tới bắt phản tặc mà thôi.”
Đôi mắt Trang thân vương nhíu lại, trong hoàng thất, Trang thân vương hắn trừ bỏ đương kim hoàng thượng cùng thái hoàng thái hậu là không dám chọc vào! Lá gan lão đại cũng lớn quá nha.
“Đại a ca ngươi nói ngươi không xông vào sao? Vậy ngươi nói cho vương thúc, cánh cửa trên mặt đất này là gì?! Còn có phản tặc? Ngươi nói! Phản tặc ở đâu? Vương thúc ta thật ra không hiểu, phản tặc Bạch Liên giáo sao lại chạy tới kinh thành ? Thác Hách! Ngươi là Cửu Môn đề đốc! Ngươi nói, ngươi có từng thu được tấu!?”
Tâm Thác Hách nhất lộp bộp, nhìn khuôn mặt đại a ca đã muốn nổi giận, thật cẩn thận tránh đi, cúi đầu chắp tay nói “Hồi Trang thân vương, nô tài……. Chưa từng thu quá tấu……”
Trang thân vương đắc ý hừ lạnh một tiếng, tà liếc đại a ca một cái “Đại a ca, ngươi nói thế nào?”
Đại a ca giận dữ phản cười, đang muốn nói phản kích, lại bị một thanh âm trong trẻo giành trước.
“Là cô để cho đại ca tới bắt phản tặc.”
Thái tử gia đi nhanh mà đến, bên miệng mang theo tươi cười nhàn nhạt, tuy rằng có bụi bẩn trên người lại khó nén một thân phong tư.
Mọi người sửng sốt, lập tức đều nhất tề xuống ngựa hành lễ.
“Đều đứng dậy đi. Vương thúc, lão nhân gia ngài cũng đừng chiết sát Dận Nhưng.” Thái tử gia tươi cười đầy mặt, tiến lên nâng dậy Trang thân vương.
Trang thân vương cũng không khách khí, liền để tay Thái tử gia nâng lên.
“Thái tử điện hạ lần này tới Ngự trang, là có ý chỉ?” Trang thân vương cũng không khách khí hỏi.
Thái tử gia tươi cười khả cúc, thảnh thơi xua tay nói “Không, cô lần này tới cũng không có ý chỉ.”
Trang thân vương giương lên mi “Thái tử điện hạ, cũng biết Ngự trang không có ý chỉ hoàng thượng là không thể xông loạn?”
Thái tử gia thản nhiên gật đầu “Cô biết.”
Trang thân vương hắc hắc cười lạnh “Vậy Thái tử điện hạ, đại a ca không ý chỉ đã xông vào Ngự trang, mang bội đao mà đến, này, là trong mắt không thánh thượng, đại nghịch bất đạo chi tội, đúng hay không?”
Lời này của Trang thân vương vừa ra, tất cả mọi người hít một hơi thật sâu, trong lòng đồng thời có nghi vấn, vì sao lần này Trang thân vương gây sự như thế?! Chẳng lẽ………. Không sợ hãi??
Đôi mắt Thái tử gia hiện lên một tia sáng lạnh, nâng tay ra hiệu đại a ca ngừng tức giận, lạnh lùng mở miệng “Vậy, cô xin hỏi Trang thân vương, Trang thân vương có bằng chứng gì, chứng thật đại a ca không ý chỉ mà tự ý mang đại đạo xông vào Ngự trang?”
Trang thân vương cười lạnh, nâng tay chỉ Minh Chân cùng Minh Thái, lại chỉ Thác Hách cùng chúng quan binh bên phải, đắc ý mở miệng “Đây là bằng chứng!”
Thái tử gia chậm rãi nhìn quét mọi người, đôi mắt trầm tĩnh lạnh nhạt lúc này không còn lạnh nhạt nữa, mà là tràn đầy lợi hại, bọn người Thác Hách có chút không dám nhìn thẳng.
Thái tử gia chậm rãi mở miệng “Như vậy, y theo ý của Trang thân vương là?”
Trang thân vương nhướng mày, đắc ý mở miệng “Đương nhiên là áp hướng Tông Nhân phủ!”
Thái tử gia cười lạnh, quả nhiên! Đại a ca nếu đi Tông Nhân phủ, lần này chiến công trên chiến trường sẽ thành hư ảo ….. Hơn nữa, lần này lại trồng thêm tội mưu phản, khó mà rửa sạch.
Tiểu lục, ngươi cũng thông minh đấy.
Thái tử gia chậm rãi tiến lên từng bước, chậm rãi mở miệng “Vậy, nếu cô không đồng ý?”
Nhãn tình Trang thân vương sáng lên, nhưng đám người đại a ca cũng ngây ngẩn cả người.
Thái tử gia chẳng lẽ không tiếc gì để bảo vệ đại a ca?
Trang thân vương đang muốn mở miệng, một thanh âm trầm thấp ẩn hàm phẫn nộ truyền đến “Vậy nếu trẫm không đồng ý thì sao!?”
Thái tử gia chấn động, chậm rãi xoay người, chỉ thấy một thân bào y minh hoàng sắc, tuấn mỹ nam tử vẻ mặt lạnh lùng đạp theo tia sáng ảm đạp rọi từ đèn lồng mà đến.
Ngọn đèn lồng rõ ràng rất lờ mờ, bóng đêm ám trầm, nhưng, Thái tử gia lại cảm thấy trước mắt một mảnh sáng ngời.
Đi nhanh mà đến, Khang Hi đế phất tay ý bảo mọi người đứng dậy, cước bộ chưa đình, tiếp tục hướng Thái tử gia vẫn kinh ngạc đứng thẳng như trước.
Chậm rãi đến gần, Khang Hi đế càng lúc càng giận dữ trong lòng.
Gầy! Sắc mặt còn tái nhợt như vậy!
Mắt sắc phát hiện tay phải ẩn ở áo choàng của Thái tử gia hơi hơi lộ ra ống tay áo có chút đỏ sậm!?
Hung hăng đi nhanh qua, ôm lấy tay phải Thái tử gia —
Ống tay áo phải bất tri bất giác sớm đã bị nhiễm đỏ……….
Bởi vì động tác Khang Hi đế quá mạnh mà khiến Thái tử gia đau đớn hồi phục tinh thần, nhìn mặt Khang Hi đế bỗng nhiên trắng bệch, mỉm cười, tươi cười nhợt nhạt lại lộ ra thỏa mãn “Hoàng a mã….. Nhi thần không ngại………” Vừa dứt lời, Thái tử gia rốt cục không thể quật cường, ngã vào hắc ám………….
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...